Hoàn Mĩ Trả Thù: Trùng Sinh Để Gặp Đúng Người

Quyển 3 - Chương 22




Quả nhiên hắn giữ lại không ít thủ đoạn, trong lòng Sở Nam không khỏi thầm nghĩ, mặc kệ Xương cốt nhân, Xương cốt nhân lúc này đã bị hấp thu đến mức không thể nhúc nhích được nữa, trừ phi Sở Nam dừng việc thôn hấp. Trận Hồn ẩn thân bên trong Xương cốt nhân, mặc dù có “pháp bảo phòng ngự” xương cốt, thế nhưng, có trận tồn tại thì “pháp bảo phòng ngự” mới tồn tại, cho nên Trận Hồn chỉ cần đi rồi thì Xương cốt nhân nhất định sẽ rã rời. Cho nên Trận Hồn chỉ có thể thông qua Xương cốt nhân để công kích.

Mà giờ khắc này, thủ đoạn công kích còn lại cuối cùng của Trận Hồn chính là không ngừng tạo ra năng lượng vô cùng vô tận tràn vào Sở Nam, khiến Sở Nam trướng bạo.

Sở Nam đoán không sai, Trận Hồn quả thực lợi dụng năng lượng của Vùng đất không rơi, Vùng đất không rơi rộng bao nhiêu thì Sở Nam cũng không biết. Nếu đổi lại là người khác, cho dù là Vạn Trận lão tổ, có cố cũng không thể thôn hấp được nhiều năng lượng như vậy, đáng tiếc, Trận Hồn lại gặp phải Sở Nam, mặc kệ có bao nhiêu năng lượng, Sở Nam đều có thể hấp thu hết, luyện hóa hết.

Xoay người lại, Sở Nam cũng đem xương cốt bố trí xong trận, bày trận nghênh đón công trận của Vạn Trận lão tổ, gặp trận hủy trận, đồng thời còn bố trí tân trận, Sở Nam còn chưa thể làm đến mức giống như Vạn Trận lão tổ, đem trận như kiếm chém ra, chỉ có thể không ngừng bố trí trận pháp quanh người.

Vạn Trận lão tổ nhìn thấy vậy, liền thở dài:

- Quả thật là một hạt giống tốt, lý giải đối với trận pháp không chỉ khắc sâu mà còn có suy nghĩ khác người. Chỉ có điều, trước mặt ta thì những trận pháp này của ngươi đều vô dụng.

Lúc đang nói, Vạn Trận lão tổ đột nhiên đem Bán Tiệt Huyết Kiếm ngừng lại, ánh mắt Vạn Trận lão tổ chợt trở nên vô cùng sắc bén, nói:

- Sát Ngư trận, tên là Sát Ngư, kỳ thực bên trong lại dùng cá làm cơ sở, dựa theo phân bố của vẩy cá mà sắp xếp, mỗi một vẩy cá là một tiểu trận không giống nhau. Hơn nữa, cho dù trận phía trước bị phá thì uy lực của trận cũng sẽ không tiêu tán, mà lại tiếp tục truyền lại cho tầng vẩy cá tiếp theo. Hơn nữa, những xương cốt này đều rất bất phàm, vì vậy mới có thể ngăn cản được Bán Tiệt Huyết Kiếm…

Trong thanh âm của Vạn Trận lão tổ tràn đầy sợ hãi lẫn thán phục, nhưng cái đầu lâu của hắn vẫn lay động, nói:

- Chỉ có điều như vậy thì vẫn chưa đủ!

Vạn Trận lão tổ vươn ra một ngón tay, Bán Tiệt Huyết Kiếm lại tiếp tục tiến tới, nhưng vừa xuyên qua ba tầng thì liền dừng lại.

- Cái gì?

Vạn Trận lão tổ nhìn chằm chằm, chợt thấy hai khối xương cốt hoàn toàn không giống những xương cốt xung quanh, trên hai khối xương này tản ra một ít quang mang nhàn nhạt, không khỏi quát hỏi:

- Đây là xương cốt gì? Tiểu tử ngươi từ đâu có được?

Tiếng hống mặc dù vô cùng chấn động, nhưng hai tay Vạn Trận lão tổ vẫn không dừng lại, bày trận công sát. Lý giải của Sở Nam về trận mặc dù sâu, nhưng so với Vạn Trận lão tổ thì vẫn quá yếu, sau khi thoáng ngăn cản được một lát, Sở Nam lực mới chưa sinh lực cũ đã tận, cuối cùng không thể công phá trận, chỉ có thể phòng thủ, thế cục càng thêm nguy hiểm.

- Tiểu tử, hai khúc xương này là lấy từ đâu?

- Tại sao phải nói cho ngươi biết?

Sở Nam cũng kinh ngạc, lúc trước hắn lấy ra hai khúc xương này chỉ là muốn thử một phen, không ngờ uy lực quả nhiên hung mãnh, Sở Nam không khỏi phỏng đoán:

- Hai khúc xương này rốt cuộc có lai lịch thế nào, không ngờ có thể ngăn cản được Bán Tiệt Huyết Kiếm, nhìn ánh mắt của Vạn Trận lão tổ dường như còn có chút sợ hãi.

- Nói đi, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây!

- Bằng vào ngươi sao?

- Ngươi cho rằng ngươi có thể chống đỡ được sao?

Vạn Trận lão tổ lại bày ra một công trận, trận pháp lóe lên hào quang chói mắt, Sở Nam nhất thời không có phương pháp phá trận, Vạn Trận lão tổ lại quát:

- Còn không nói sao? Còn có thể phòng thủ được hay không?

- Ai nói ta nhất định phải phỏng thủ?

- Chẳng lẽ ngươi còn có thể công?

- Ngươi nói xem?

Tròng mắt Vạn Trận lão tổ hơi nheo lại, điều khiển trận pháp lóe hào quang nhanh chóng tấn công Sở Nam, Vạn Trận lão tổ cũng mặc kệ Sở Nam còn thủ đoạn gì, trực hết dốc toàn lực giết Sở Nam đã rồi nói sau, nếu như hắn không bị thương, lúc thực lực đỉnh phong thì nhất định sẽ cùng tiểu tử họ Sở này chơi đùa, nhưng bây giờ thân thể hắn đã bị trọng thương, có thể sẽ không chịu nổi giày vò, vì vậy hắn phải tranh thủ thời gian xử lý chuyện trước mắt, rời khỏi đại lục này, trở về hang ổ ẩn nấp của hắn, tẩm bổ thân thể, khôi phục thực lực.

Tốc độ Sở Nam cũng không chậm, trong vô tận xương cốt đột nhiên xuất hiện một cây cột, chính là Chân Vũ Trụ lấy được từ trong tay Huyền Vô Kỳ, Sở Nam cũng không biết lại lịch của Chân Vũ Trụ này, nhưng hắn biết cho dù mình có dốc toàn lực xuất ra "Chí Quyền" thì cũng không thể làm suy suyễn được Chân Vũ Trụ này.

Chân Vũ Trụ vừa ra, Sở Nam quán chú từng đợt năng lượng vào trong, hai tay ôm lấy Chân Vũ Trụ hướng về phía hào quang đánh tới, miệng thầm nghĩ:

- Thực ra đây mới là phương thức phá trận mà ta thích nhất! Mặc kệ ngươi có vô số trận pháp, ta chỉ dùng một côn đập tới!

Dứt lời, Sở Nam lại hướng về phía trận pháp tỏa ra hào quang đập xuống mấy chục cái, trận pháp tỏa ra hào quang thoáng cái ảm đạm hơn rất nhiều, ánh mắt Vạn Trận lão tổ lóe lên, ba ngón tay bay lên không trung, hơn mười cái đầu rắn quấn đến, bên ngoài lại có mấy ngàn xương cốt tạo thành trận hình đằng đằng sát khí công tới.

- Loạn Phong Cương Trảm!

Sở Nam đem Chân Vũ Trụ xem như kiếm mà dùng, lập tức mấy ngàn côn ảnh nện lên hai trận, quang mang trên trận lập tức bị nện sạch, ngay cả trận pháp cũng bị ảnh hưởng.

- Vạn Trận lão tổ, ta khuyên ngươi tốt nhất nên thừa lúc này đem Trận Hồn diệt đi, sau đó cút thật xa, nói cách khác, nếu ngươi tiếp tục cùng chém giết với ta, cho dù ta bị thương nghiêm trọng nhưng vẫn có thể bảo toàn, còn thương thế ngươi thì so với ta còn nghiêm trọng hơn.

- Cút?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.