Hoan Hỉ Phật

Chương 56




“Trở về đi, lập tức chuẩn bị cuộc thi, an tâm ôn tập, hi vọng em phát huy như bình thường!” Bách Hợp đã ghi nguyện vọng thứ nhất là đại học đứng đầu thành phố, đây có thể nói là đại học có danh tiếng đứng đầu cả nước, người chỉ cần có chút thành tích sẽ điền đại học này ở mục nguyện vọng đầu tiên, kể cả Tần Chính. Chủ nhiệm lớp căn bản không hi vọng Bách Hợp có thể đỗ, trước kia vốn muốn khích lệ cô sửa nguyện vọng, thành tích giống như Bách Hợp chủ nhiệm lớp cũng không hi vọng cô phát huy vượt xa bình thường, cho rằng cô đỗ trường bình thường cũng được. Nhưng cô nương này lại rất kiên định, căn bản không chịu nghe ông, lúc này chủ nhiệm lớp từ sớm đã bỏ qua cô, sau này lại biết rõ cô trước kỳ thi tốt nghiệp trung học còn có tâm tư đi dạo cửa hàng quần áo mà không phải học tập, đối với cô càng không quan tâm, bởi vậy chỉ dặn dò hai câu liền phất phất tay, lúc này Bách Hợp mới quay trở lại lớp.

Bạn cùng lớp đối với Bách Hợp vừa bị gọi đi đều cảm thấy hết sức tò mò, ngoại trừ bên cạnh nhớ trọng điểm ôn tập thầy vật lý đã dạy, một bên vẫn chằm chằm nhìn Bách Hợp. Bách Hợp ngược lại vô cùng trấn định, kỳ thật kiến thức vật lý này chỉ cần một khi đã hiểu, căn bản không có độ khó gì. Hầu như cô đều đã biết rồi, học bằng cách nhớ trọng điểm đối với cô mà nói tất nhiên không trọng yếu.  Tiếng chuông tan học vừa vang lên, có người ra ngoài sau đó trở về thuận tiện tụ tập cùng một chỗ bắt đầu xì xào bàn tán, cả ngày thời gian cứ như vậy trôi qua.

Sau khi trở về hai cảnh sát cũng lấy chứng nhận đã điều tra, đêm đó xác thực đã thấy Bách Hợp xuất hiện tại cửa hàng trong video. Cô không ngớt xuất hiện ở trước cửa hàng, hơn nữa từ trước năm phút đồng hồ, cô còn tại tiệm trang phục bên kia thử qua không ít quần áo, người bán hàng có ấn tượng rất sâu sắc với cô, như vậy cô không có thời gian đánh người. Trừ phi cô có bản lĩnh thuấn di không gian, đánh người xong lập tức xuất hiện tại bên trong cửa hàng, nếu không cô không có thời cơ gây án, Bách Hợp bị bài trừ hiềm nghi.

Cách kỳ thi Đại Học đếm ngược lúc còn thời gian vài ngày. Trong túc xá hai ngày này mọi người phần lớn đều là khêu đèn thâu đêm học, ký túc xá cấp ba ngày này ít quan tâm đến công tắn điện, trong túc xá tuy mở điều hòa, có thể đóng chặt cửa sổ cùng với mọi người đọc được bộ dạng khí thế ngất trời, trong lúc vô hình vẫn khiến cho không khí có chút nặng nề. Bách Hợp tắm rửa xong từ phòng vệ sinh ra, ngồi ở chỗ nằm bên trên cầm sách. Lưu Diêu liền liếc nhìn Bách Hợp: “Tớ cá người đánh chính là cậu?”

Cô vừa mới mở miệng, trong túc xá mọi người đều vứt quyển sách trên tay, hướng hai người nhìn qua. Kiều Dĩ An vốn ngồi ở trên giường, nghe nói như thế liền cúi người xuống xem. Bách Hợp cầm khăn mặt xoa xoa bọt nước trên tóc, nghe vậy chỉ mấp máy khóe miệng: “Cảnh sát đều nói không phải, cậu nói tớ thì chính là tớ sao?”

“Anh của tớ nói chính là cậu, tuy không biết làm sao cậu có bản lĩnh có thể đánh người rồi rất nhanh xuất hiện tại bên trong cửa hàng mua đồ, nhưng tớ cảm thấy được chính là cậu.” Lưu Diêu trực giác không sai, Thẩm Kỳ một mực chắc chắn cũng không có chênh lệch, nhưng hết lần này tới lần khác hai người này đều không đưa ra được bằng chứng. Như vậy cũng tốt so với lúc trước cha Nhiếp Bách Hợp trong siêu thị bị người bỏ độc, kẻ đần cũng biết không thể nào là cha Nhiếp làm, không có người sẽ làm hại chính mình mắc cả đống nợ mà đi làm công việc tổn hại người bất lợi mình. Nhưng vì không có chứng cớ, lại bắt không được hung thủ, cho nên cha Nhiếp vẫn chịu xui xẻo.

Có điều lúc này người im ỉm chịu hết thiệt thòi là Thẩm Kỳ mà thôi. Bách Hợp treo khăn lên, lại lấy máy sấy muốn thổi khô tóc, bên trên tiếng Kiều Dĩ An vang lên:

“Đều sắp thi tốt nghiệp trung học, Nhiếp Bách Hợp, sao cậu còn nhàn hạ thoải mái đi mua váy thế?” Cô ta cố ý tăng thêm mấy chữ ‘Nhàn hạ thoải mái’, trên mặt hồn nhiên sạch sẽ mang vài phần ngờ vực vô căn cứ: “Giống như là cố ý đi mua váy bị người chứng kiến, cho rằng cậu là người vô tội.”

Cô và Lưu Diêu đều nhìn qua Thẩm Kỳ, giác quan thứ sáu của phụ  nữ rất mạnh, Kiều Dĩ An cũng hiểu được chuyện này do Bách Hợp làm. Mặc dù biết cảnh sát đều tra không ra, nhưng cô vẫn muốn hỏi.

Kiều Dĩ An đoán đúng. Bất quá Bách Hợp cười lạnh một tiếng: “Tớ muốn mua váy liền mua, liên quan cái rắm đến cậu à!”

Không nghĩ tới cô nói chuyện không khách khí như vậy, Kiều Dĩ An bị nói vành mắt có chút đỏ lên, nghĩ nghĩ lại không cam lòng, liền cãi: “Tớ cũng chỉ lo lắng trong nhà cậu điều kiện không tốt, cha cậu đã ngồi tù, mẹ cậu kiếm tiền không dễ dàng, tạo điều kiện cho cậu ăn học đã rất mệt rồi, cậu không lẽ lại đi lãng phí tiền sao.”

“Mẹ của tớ đều không có quản tớ mua hay không mua váy, tới lượt cậu lắm miệng? Quản tốt cặp chân mình kìa, đừng thấy đàn ông liền giả vờ bước không nổi quấn lên đi!”

Bách Hợp nói xong, không đợi Kiều Dĩ An trả lời, cầm máy sấy thổi bay tóc, Kiều Dĩ An tức giận đến toàn thân run rẩy, chỉ về phía cô hô: “Mày…”

Câu nói kế tiếp Bách Hợp nghe không rõ, tiếng máy sấy rất lớn. Kiều Dĩ An như là giải thích hai câu, thấy Bách Hợp không để ý đến, như một quyền đánh vào bông, tức giận đến nhịn không được khóc lên, một đêm không ngủ.

Ngày hôm sau ban ngày khi đi học cũng trong trạng thái hốt hoảng, về sau Tần Chính đã biết ngọn nguồn đầu đuôi, trấn an cô ta hai câu, lúc này cậu ta cũng phải chuẩn bị thi, thật sự không phân tâm đến vì Kiều Dĩ An cùng Bách Hợp cãi nhau, huống chi bị kẹp ở giữa hai cô gái cũng không có khả năng nhiều lần đều chộn rộn vào. Cậu ta cũng chướng mắt Bách Hợp, chỉ có an ủi Kiều Dĩ An rằng về sau hai người thi đỗ đại học trọng điểm cả nước, theo thành tích bình thường Bách Hợp khảo thi xem ra có thể thi vào trọng điểm của tỉnh đã may lắm rồi, muốn vào đại học trọng điểm cả nước là không thể nào. Bởi vì hiện tại Bách Hợp vẫn nhận thành tích cuộc thi của nguyên chủ, Tần Chính thấy cô kém cỏi nên với suy nghĩ của mình đều rất nắm chắc, nếu vào không được trường học trọng điểm, cả đời cũng chỉ như vậy. Kiều Dĩ An hai năm qua nhờ cậu ta kèm học bù, thành tích đã tăng mạnh, nếu tại cuộc thi phát huy vượt xa người thường, muốn vào đại học trọng điểm toàn quốc khả năng rất cao, một khi Bách Hợp thi vào trường học bình thường, mà hai người tiến vào đại học trọng điểm, khả năng sau này gặp lại không được vài lần, không cùng một cấp độ còn cùng cô so đo làm gì?

Rất nhanh kỳ thi Đại Học đếm ngược cũng chỉ còn ba ngày, cũng may lúc này kỳ thi Đại Học trường thi cùng trong nội thành, không cần như cuộc thi trung học phải đi thật xa còn phải ngồi xe mấy giờ cùng người lạ thi. Trường thi đã sớm phân chia tốt, mỗi người ngồi vị trí gì đều đã được phân chia an bài, mọi người trao đổi trường thi cũng chỗ ngồi khi thi, rồi tự chuẩn bị chính mình mấy bộ quần áo cùng với vật phẩm đi thi các loại, liền từng người rời đi.

Trong cuộc thi Bách Hợp cũng không khẩn trương, bởi vậy cô phát huy được vô cùng thuận lợi. Vài ngày cuộc thi chấm dứt, trong khoảng thời gian này mọi người từng người rời trường, chờ thành tích công bố cùng với tất cả đại trường cao đẳng tuyên bố số lượng tuyển sinh. Bách Hợp gọi điện thoại cho mẹ Nhiếp nói không quay về, một năm nay cô tích lũy hơn bốn vạn tiền, học phí bốn năm đại học đã đủ rồi, nhưng nhà họ Nhiếp còn thiếu ít nợ bên ngoài, cô muốn tận lực giúp trợ mẹ mình.

Tại trường dạy múa, cuối tháng sáu, thành tích công bố ra, tất cả các trường đại học điểm tuyển sinh điểm cũng ra, thành tích Bách Hợp vượt qua điểm chuẩn đại học đệ nhất quốc gia bốn mươi mốt điểm, nhiều hơn Tần Chính bảy điểm, đã trở thành thủ khoa khoa học tự nhiên tỉnh không nói, tên tuổi thành tích đã xếp tại Top 10 cả nước!

Lúc công bố tin này ra, trong trường học chủ nhiệm lớp quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, ông vốn cũng không nghĩ tra điểm Bách Hợp, dù sao lấy thành tích trước Bách Hợp tại lớp học cũng không xuất chúng, ông ngay từ đầu chỉ muốn tra điểm Tần Chính, lúc biết được trò yêu của mình đỗ vào đại học đệ nhất quốc gia, ông vô cùng kích động vui mừng. Thế nhưng khi biết Tần Chính vậy mà không phải như ông đoán trước xếp hàng nhất tỉnh, chủ nhiệm lớp tò mò tra xét nhất tỉnh là ai, kết quả không nghĩ tới vậy mà là người trong lớp học cũng không nổi danh, biểu hiện cũng không nổi bật Bách Hợp!

Tin tức truyền ra, toàn bộ trường học đều chấn kinh!

Nhiếp Bách Hợp trong trường học trước một năm dùng sắc đẹp cao nhất trở thành nổi tiếng, năm thứ hai dùng việc trong nhà phát sinh ra mà bị rất nhiều người trong trường học biết đến, lúc mỗi người đều đang đợi xem chuyện cười của cô, năm thứ ba cô lại dùng thành tích thực tế hung hăng quạt tất cả mọi người một bạt tai.

Trường học treo biển hiệu, biểu hiện Bách Hợp thật sự là để cho trường học được lợi, người đài truyền hình rất nhanh cũng biết chuyện này, muốn phỏng vấn Bách Hợp. Chuyện xưa của cô quá miệt mài, nữ sinh nhà giàu trong một đêm trở nên mắc cả đống nợ, Nhiếp Bách Hợp vốn thành tích bình thường, nhưng gia đình gặp đại biến về sau cô không có sa đọa, ngược lại phấn khởi tiến lên, kinh nghiệm như vậy quả thực có thể làm một bộ kịch truyền hình rồi. Hơn nữa Nhiếp Bách Hợp rất xinh đẹp khả ái, khác với học bá bình thường, nghe nói ngoại trừ bài học xuất chúng bên ngoài, các phương diện tổng hợp điểm đều rất cao, nhân tài toàn diện như vậy, lại có một câu chuyện như vậy khiến toàn bộ tỉnh sáng bừng, thật sự là một kiện lớn đáng được thông báo.

Khi biết rõ chuyện này, chủ nhiệm lớp không nghĩ tới lớp học của mình có tới hai em thành tích khoa học tự nhiên nhất tỉnh, hưng phấn suýt nữa nhảy dựng lên. Ông muốn lập tức gọi điện thoại cho Bách Hợp báo cô biết, nhưng chủ nhiệm lớp mãi đến lúc này mới phát hiện mình ngày thường bởi vì cho rằng Bách Hợp không có khả năng đạt thành tích tốt, cho nên phương thức liên lạc của cô cũng không biết. Mãi cho tới cuối tháng sáu, Bách Hợp xem chừng đã có điểm, tự mình quay trở lại trường học mới phát hiện thành tích cuộc thi đứng nhất tỉnh.

Lúc Chủ nhiệm lớp biết Bách Hợp trở về trường học tra thành tích, hưng phấn cuống quít đến văn phòng. Hai ngày này trong trường cấp 3 học sinh năm thứ hai vừa mới bắt đầu cuộc thi cuối kỳ, trong trường học học sinh cấp 3 tuy đã nghỉ, nhưng vẫn rất náo nhiệt. Trong văn phòng giáo viên chủ nhiệm kích động liên tiếp giơ tay chỉnh kính mắt vài lần, thậm chí chủ động rót chén trà cho Bách Hợp. Lúc đang muốn mở miệng nói chuyện, tiếng gõ cửa phòng vang lên, thầy Triệu chủ nhiệm lớp dừng một chút, quát lên ‘Mời đến “. Cửa phòng làm việc mở ra, Tần Chính lãnh đạm xuất hiện, lúc nhìn thấy trong văn phòng còn có Bách Hợp, cậu ta dừng một chút, ánh mắt lập tức lạnh xuống:

“Thầy Triệu, em tới muốn tra thành tích.”

“Tần Chính mau vào!” Chủ nhiệm lớp nghe nói như thế, cười đến miệng đều toét ra rồi, xoa xoa đôi bàn tay, kêu gọi học trò cưng của mình tiến vào. Tần Chính do dự một chút, tiến vào văn phòng, chủ nhiệm lớp thay cậu ta chuyển cái ghế ngồi ở đối diện Bách Hợp, ánh mắt của cậu ta cũng không hướng trên người Bách Hợp, chỉ nhìn vào trên người chủ nhiệm lớp thay cậu ta pha trà. Lúc nghe được chủ nhiệm lớp nói mình năm nay kỳ thi Đại Học phát huy bình thường, ánh mắt Tần Chính lộ ra thần sắc kiêu ngạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.