Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 87: Dò động tầm bảo




Tốc độ của Lý Dật cuối cùng cũng chậm một ít, khi hắn ôm Andrew Luofu chạy đến bên cạnh xe, con đường phía trước bị hơn mười đại hán mặc tây trang màu đen chặn lại, trong tay những đại hán này nắm chặt cương đao, dưới ánh trăng, biểu tình bọn họ thật lạnh lùng.

Ngạc nhiên thấy nhiều người áo đen như vậy, chân mày Lý Dật cau lại!

Mà Andrew Luofu cũng không kinh hoảng như những cô gái bình thường, chỉ là nheo mắt lại.

“Lên xe!” Lý Dật buông Andrew Luofu xuống, vỗ nhẹ bờ mông vun cao của Andrew Luofu, trong lòng bàn tay nhất thời truyền đến cảm giác co dãn dễ chịu.

Lý Dật không có thời gian thể hội cảm giác tiêu hồn này, Andrew Luofu cũng không hề bất mãn đối với động tác của Lý Dật, mà là phức tạp liếc mắt nhìn Lý Dật, nói: “Cẩn thận.”

Dứt lời, Andrew Luofu định tiến vào trong xe, hiển nhiên, nàng hiểu rõ mình đứng bên ngoài không những không thể giúp đỡ Lý Dật, nhưng nếu vào trong xe có lẽ còn gọi được điện thoại liên hệ cứu binh.

Bàn tính của Andrew Luofu không sai, thế nhưng đám người áo đen cũng không cho nàng được như nguyện, chỉ thấy nam tử dẫn đầu bỗng nhiên nhấc lên tay phải, dùng sức vung!

“Cẩn thận!”

Lý Dật biến sắc, chụp lấy tay Andrew Luofu kéo túm ngược về phía sau!

“Đang!”

Sau đó, một thanh dao găm màu đen ghim cứng trên xe, phát sinh một tiếng giòn vang.

Khí thế bức người sáng quắc của tên áo đen làm Lý Dật nheo mắt lại, người quen thuộc hắn đều biết, đây là điềm báo hắn đại khai sát giới.

“Đi ra sau tôi.” Lý Dật buông Andrew Luofu, nhẹ giọng nói: “Nhân lúc tôi cùng bọn họ giao thủ thì dùng tốc độ nhanh nhất lên xe bỏ chạy!”

Mặc dù thiếu chút nữa bị con dao găm đưa đi gặp diêm vương, thế nhưng Andrew Luofu vẫn không hề lộ ra biểu tình kinh khủng, mà là đăm chiêu liếc mắt nhìn Lý Dật, sau đó thối lui ra sau lưng Lý Dật.

Mắt thấy Andrew Luofu nhu thuận lui ra phía sau mình, Lý Dật lạnh lùng nhìn chằm chằm nam tử dẫn đầu, trầm giọng hỏi: “Các ngươi là thủ hạ của Ngô Vũ?”

Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói, sắc mặt mấy tên đại hán đổi đổi, bất quá tâm lý tố chất của bọn họ không tệ, chỉ gần trong nháy mắt, liền khôi phục bình thường.

Bọn họ mặc dù đã che giấu rất hoàn mỹ, thế nhưng tia kinh ngạc trong ánh mắt vẫn như cũ bị Lý Dật nhìn thấy.

Nam tử dẫn đầu cũng không cùng Lý Dật nói lời vô ích, mà là phất phất tay.

Mấy tên đại hán phía sau hắn thấy thế, không nói hai lời, lập tức bày thành trận hình tam giác hướng Lý Dật vọt tới!

Thấy cử động của bọn họ, Lý Dật hiểu rõ, những người này đều không phải tiểu lưu manh phổ thông, mà là một đám người được huấn luyện, thậm chí so với đám tinh anh của Thiên Tự Đầu trong Mãnh Hổ Bang còn mạnh hơn một chút!

Hơn nữa, ngay từ đầu Lý Dật đã thấy, bên hông những người này đều có giấu súng ống.

Lý Dật hít sâu một hơi, không lùi mà tiến tới, đón chờ hơn mười tên áo đen phóng đến, đồng thời dùng khóe mắt liếc nhìn Andrew Luofu.

“Cô tốt nhất không nên nỗ lực chạy trốn hay gọi điện thoại!” Thấy cử động của Andrew Luofu, nam tử dẫn đầu rút một cây súng lục màu đen bên hông, họng súng chuẩn chuẩn chĩa thẳng Andrew Luofu.

Andrew Luofu lập tức ngừng chân.

Mà Lý Dật cũng ngừng chân lại, quay đầu lại ý bảo Andrew Luofu không nên hành động thiếu suy nghĩ, sau đó chăm chú nhíu mày, sự tình phát triển vượt ra ngoài dự liệu của hắn, đoàn người trước mắt hiển nhiên là muốn giết người diệt khẩu!

Lý Dật dừng chân lại, nhưng mười mấy người kia cũng không hề dừng lại, thậm chí, tốc độ của bọn họ cũng không có giảm bớt.

Rất nhanh, ba gã đại hán xông tới trước nhất vọt tới trước người Lý Dật, đồng thời chém cương đao trong tay ra, lực đạo thật lớn, độ lớn góc độ xảo quyệt, vừa nhìn liền biết là cao thủ dùng đao!

Cương đao của ba người phong tỏa con đường phóng tới của Lý Dật, Lý Dật chỉ có thể lui về phía sau, mà lúc hắn lui về phía sau, những người khác lại dùng tốc độ nhanh nhất hướng sau lưng hắn chạy đi, nỗ lực vây quanh hắn ở giữa.

Lý Dật vừa lui, đao của ba người nhất thời chém vào khoảng không.

Lý Dật không cấp cho ba người cơ hội ra đao lần nữa, dưới chân bỗng nhiên phát lực, ngay tại chỗ nhảy lên, trong nháy mắt bay tới tên áo đen gần kề nhất, tay phải như thiểm điện vươn ra, ngón tay cái và ngón trỏ hình thành một cây kìm, bóp lấy cổ họng người nọ dùng lực siết!

“Răng rắc!”

Tiếng gãy xương thanh thúy nhất thời vang lên, thân thể người nọ khựng lại, con ngươi bỗng nhiên phóng lớn, thân thể ngã xuống, Lý Dật thuận lợi đoạt lấy cương đao trong tay hắn, quay bên người ở cạnh chém ra một đao!

Người nọ tuy rằng kinh ngạc với tốc độ thật nhanh của Lý Dật, nhưng dù sao cũng là người từng sống quanh năm trên lưỡi đao liếm máu, tốc độ phản ứng không chậm, trong nháy mắt Lý Dật xuất đao, lập tức thu tay lại lui ngược ra sau.

Thế nhưng tốc độ của hắn chung quy vẫn chậm một chút!

Lý Dật chém ra cương đao dường như cắt đậu hũ trực tiếp chém đứt cánh tay của người nọ, máu tươi trong nháy mắt phun ra.

Tên kia tựa hồ là một hán tử, cánh tay bị chém đứt, cũng chưa từng hừ một tiếng, chỉ bưng cánh tay tuôn máu xối xả lui về phía sau, mà những người khác từ trong sự khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, đều giơ đao hướng Lý Dật chém tới!

Thấy một màn như vậy, người áo đen dẫn đầu lộ ra một dáng tươi cười tàn nhẫn, tuy rằng thân thủ của Lý Dật có chút ngoài dự liệu của hắn, thế nhưng hắn cũng không nghĩ kết quả sẽ thay đổi, Lý Dật không có khả năng tránh được một đao này!

Mà Andrew Luofu nhìn thấy một màn như vậy, cũng khẩn trương, lòng của nàng trong nháy mắt dâng lên tận não, hai tay không tự chủ được cố sức nắm chặt vào nhau!

“Phanh!”

“Phanh!”

“Phanh!”

….

Ba tiếng súng nổ hầu như cùng một thời gian vang lên, tiếng vang qua đi, hai gã đại hán áo đen cách Lý Dật gần nhất ngã xuống trên mặt đất, tên đại hán áo đen dẫn đầu phía xa xa cũng đồng dạng ngã xuống trong vũng máu, ba người đều bị trúng đạn ngay mi tâm, trên trán xuất hiện lỗ thủng đỏ tươi, máu tươi nóng hổi phảng phất như suối phun phun ào ra.

Tiếng súng thình lình nổi lên làm mọi người cả kinh, tốc độ xuất đao cùng độ mạnh yếu nhất thời giảm bớt không ít, mà nhân cơ hội này, Lý Dật cũng lăn tròn tại chỗ, mạo hiểm tránh thoát.

“Không nên cử động.” Lăn qua, Lý Dật nhanh chóng bò lên, họng súng nhắm ngay tám gã áo đen còn lại.

Tám gã áo đen phát hiện trong tay Lý Dật có súng, vốn định bỏ đao rút súng, chợt nghe Lý Dật quát nhất thời dừng động tác lại.

Lý Dật trong nháy mắt giết chết bốn người, điều này làm cho tâm lý bọn họ có bóng ma, nhất là thuật bắn súng kinh khủng của Lý Dật để cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thấy đám người áo đen không dám động, Lý Dật thoáng thở phào nhẹ nhõm, đạn trong cây súng của Lý Dật cũng không đủ giết chết hết bọn họ, thế nhưng cũng đủ hình thành lực uy hiếp.

Đây là kết quả mà Lý Dật rất muốn có.

“Đem súng của các ngươi ném xuống mặt đất, sau đó thối lui qua một bên ôm đầu ngồi xổm xuống.” Lý Dật lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ, không nên hành động thiếu suy nghĩ, bằng không hạ tràng của các ngươi cũng giống như mấy tên nằm dưới đất.”

Nghe được Lý Dật uy hiếp, mấy tên áo đen không dám chậm trễ, lập tức dựa theo lời Lý Dật đem súng móc ra, ném xuống đất, sau đó tập thể đi qua một bên ôm đầu ngồi xuống.

“Andrew Luofu, chạy xe qua đây.” Lý Dật mắt lạnh nhìn chằm chằm đám áo đen, đồng thời nhanh chóng nói với Andrew Luofu đang đứng phía sau.

Andrew Luofu một mực quan tâm từng cử động nhỏ nhất của Lý Dật, vừa thấy Lý Dật thần kỳ móc cây súng ra, tránh thoát một kích trí mạng thì tâm tư của nàng thiếu chút nữa nhảy ra khỏi miệng.

Lúc này nghe được Lý Dật nói, đầu tiên nàng phun ra một ngụm trọc khí, sau đó lập tức tiến vào xe, lái xe chạy đến bên người Lý Dật, đồng thời mở luôn cửa xe cho hắn.

Lý Dật khom người vào trong xe, trầm giọng nói: “ Lái xe, tốc độ nhanh!”

Lý Dật vừa nói, Andrew Luofu đạp mạnh chân ga, chiếc xe phảng phất giống như viên đạn pháo, trực tiếp liền xông ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.