Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 126: Hù doạ




Lý Dật cũng không lập tức trả lời Lưu Tư Cầm nói, thân thể hơi nghiêng về phía trước, không cần Lưu Tư Cầm cho phép, cầm lấy chai rượu giá trị xa xỉ trên bàn, nhẹ nhàng lay động vài cái, trầm giọng nói: “Lý do?”

Dứt lời, Lý Dật ngẩng đầu lên, uống ực một ngụm rượu, tư thế tương đương thô tục, không có chút nào ưu nhã đáng nói.

Động tác của Lý Dật rơi vào trong mắt Lưu Tư Cầm, làm con ngươi nàng ta toát ra ánh mắt hèn mọn, chỉ thấy nàng dùng một loại ánh mắt trào phúng nhìn Lý Dật, gằn từng chữ: “Lý do rất đơn giản, bởi vì cậu không xứng với nó!”

Lúc này, Lý Dật không có tiếp tục uống rượu, mà là buông bình rượu, cầm trong tay đùa giỡn.

Trầm mặc.

Trong lúc nhất thời, bên trong phòng lâm vào trầm mặc, vô luận là Lý Dật hay Lưu Tư Cầm cũng không tiếp tục mở miệng, Lưu Tư Cầm đang chờ Lý Dật chủ động rời đi, mà Lý Dật tựa hồ như đang suy tư phía dưới nên nói như thế nào.

Một phút đồng hồ, hai phút…

Mười phút trôi qua, Lý Dật cũng không có mở miệng, hắn chỉ lẳng lặng đùa giỡn với chai rượu, thần tình chuyên chú.

Biểu hiện của Lý Dật làm cho Lưu Tư Cầm càng thêm có vẻ thất vọng, nàng ta xác thực có chút lợi thế, khinh thường người khởi điểm thấp kém, thế nhưng nàng ta càng khinh thường người có khởi điểm thấp nhưng còn thích ngụy trang, theo nàng xem ra, người như vậy cả đời cũng không làm nên chuyện gì.

“Cậu không cần ngụy trang ở trước mặt tôi, điều đó chỉ càng làm cho tôi càng thêm phản cảm cậu!” Lưu Tư Cầm lạnh lùng nói: “Cậu có thể nói tôi lợi thế, thế nhưng, xã hội này rất hiện thực.”

“Ý của cô là, chỉ cần tôi có thân phận, có địa vị, có tiền, cô sẽ không phản đối tôi và con gái cô gặp gỡ?” Lý Dật ngừng động tác trong tay, trêu tức nhìn Lưu Tư Cầm.

Ánh mắt trêu tức của Lý Dật làm Lưu Tư Cầm rất không thoải mái, cũng làm nàng ta có chút căm tức, chỉ thấy nàng cười lạnh một tiếng, nói: “Không sai! Thế nhưng, cậu cho rằng cậu có thể sao? Lẽ nào cậu muốn nói cho tôi biết, mười năm, hai mươi năm, có lẽ chờ khi cậu già sau đó sẽ đạt được loại thành tựu này? Hắc! Tôi nói cho cậu, thế giới này có người tự tin với mình rất nhiều, thế nhưng có thể thành công chỉ đếm được trên đầu ngón tay! Cậu có thể nói cho chính cậu, cậu có tiềm lực, thế nhưng đối với tôi mà nói, cậu chỉ là một nhân vật cửu lưu thấp kém nhất dưới đáy xã hội, tôi ở trên người cậu không nhìn thấy một điểm tiềm lực!”

Nói đến đây, Lưu Tư Cầm vốn tưởng rằng Lý Dật sẽ tức giận, chí ít sẽ khó chịu, thế nhưng làm cho nàng ta thất vọng chính là, biểu tình của Lý Dật không hề gợn sóng sợ hãi, không có chút nào phập phồng, chỉ là lẳng lặng nghe lời của nàng, dáng dấp giống như một hài tử trong nhà trẻ đang nghe thầy giáo giảng bài, rất chăm chú.

Nhưng mà, Lý Dật càng biểu hiện vững như núi Thái, Lưu Tư Cầm lại càng căm tức: “Có thể theo chính cậu xem ra, hiện tại cậu được Trịnh Thiết Quân ưu ái, làm việc dưới tay hắn, chung quy có một ngày sẽ thăng chức rất nhanh! Thế nhưng, tôi nói cho cậu, con đường hắc đạo là con đường không lối về, một cước đạp vào điện Diêm Vương, một cước đạp ngục giam, chỉ có mấy người may mắn có thể từ đó mở một con đường máu! Đừng tưởng rằng người người đều có thể làm Tiêu Thanh Sơn, thành tựu của Tiêu Thanh Sơn không ai có thể phục chế!”

Nghe được Lưu Tư Cầm nói như thế, Lý Dật hiểu rõ, trước khi Lưu Tư Cầm tới nơi này khẳng định đã điều tra qua tư liệu của hắn, chỉ là Lưu Tư Cầm không biết chính là, Tiêu Thanh Sơn buông tha Lý Dật cũng không phải bởi vì Trịnh Thiết Quân, về phần nguyên nhân trong đó, dù là chính Lý Dật cũng không biết.

“Muốn biết vì sao tôi nguyện ý ở cùng một chỗ với con gái của cô không?” Lý Dật nhẹ nhàng buông chai rượu, lẳng lặng nhìn Lưu Tư Cầm.

Lưu Tư Cầm vô ý thức định nói là vì tiền, thế nhưng thấy biểu tình bình tĩnh của Lý Dật, hừ lạnh một tiếng nói: “Chăm chú lắng nghe.”

“Cỗ khí tức đơn thuần trên người nàng rất hấp dẫn tôi, mặt khác, tại đêm qua khi tôi bị người tuyên bố tử hình, nàng phấn đấu quên mình đưa thân chắn trước mặt tôi.” Lý Dật giải thích: “Nếu như chỉ có điểm thứ nhất, có thể tôi sẽ rời đi. Thế nhưng, có nguyên nhân thứ hai, như vậy, thật đáng tiếc, tôi không thể đáp ứng cô.”

“Cậu…” Lưu Tư Cầm bị lời của Lý Dật làm tức giận đến không nhẹ, sau đó nàng ta điều chỉnh biểu tình một chút lại nói: “Tiểu tử, đừng tưởng rằng tôi không dám bổng đánh uyên ương, chính cậu nếu không thức thời, đừng trách tôi vô tình!”

“Chỉ bằng hắn?” Lý Dật chậm rãi đứng lên, mắt lạnh nhìn chằm chằm bảo tiêu người da đen phía sau Lưu Tư Cầm, cười lạnh một tiếng nói: “Tin hay không hiện tại tôi tống hắn đi gặp Diêm Vương?”

Đang khi nói chuyện, trên người Lý Dật tràn ngập ra một cỗ sát ý dày đặc, cặp mắt đen kịt gắt gao nhìn chằm chằm tên da đen.

Tên da đen bị Lý Dật nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy cả người cũng không được tự tại, mà Lưu Tư Cầm cũng bị biến hóa thình lình xảy ra của Lý Dật lại càng hoảng sợ, trong lúc nhất thời đã biến mất sự cường thế trước đó, tương phản còn có một tia sợ hãi.

Ngay khi tên da đen dự định giao thủ cùng Lý Dật, Lý Dật thu hồi lại sát ý trên người, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm Lưu Tư Cầm còn chưa khôi phục lại bình thường, hỏi: “Thân phận và địa vị trong miệng cô, có đúng hay không dùng Tiêu Thanh Sơn làm tiêu chuẩn?”

“Vậy thì thế nào?” Lưu Tư Cầm kiệt lực điều chỉnh lại một chút tâm tình, chỉ là ánh mắt nhìn Lý Dật có chút quái dị, đồng thời khóe môi nhếch lên một đạo tươi cười chẳng đáng: “Lẽ nào cậu muốn nói cho tôi, chờ khi cậu đến tuổi tác của Tiêu Thanh Sơn thì đạt được thành tựu của hắn?”

“Ba năm! Sau ba năm, nếu tôi đạt được thành tựu của Tiêu Thanh Sơn, sau đó bất luận sinh ý của cô bận rộn bao nhiêu, từng sinh nhật của Lưu Vi cô phải tự mình tổ chức cho nàng!” Nhớ tới lúc Lưu Vi khấn nguyện trong buổi sinh nhật với dáng dấp thương tâm, Lý Dật gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Tư Cầm nói.

Lý Dật nói làm sắc mặt Lưu Tư Cầm đại biến, thậm chí, thân thể cũng không khống chế được mà run rẩy lên!

Những năm gần đây, nàng ở trong thương giới nước Mỹ đạt được thành tựu không nhỏ, thế nhưng đồng dạng, vì bận làm ăn, nàng bỏ mặc Lưu Vi. Mấy năm nay Lưu Vi đều được dì Lan chiếu cố đến lớn, ngày tháng nàng ở chung một chỗ với Lưu Vi chỉ dùng đầu ngón tay là đếm hết.

“Đây là chuyện của tôi và con gái không cần người ngoài như cậu xen mồm!” Giờ khắc này, biểu tình của Lưu Tư Cầm lại tái nhợt như tờ giấy: “ Huống chi tôi ở nước Mỹ nỗ lực kiếm tiền như vậy, chỉ là muốn cho nó thân phận và địa vị, không cho nó bị khổ như tôi ngày trước!”

“Lẽ nào cô không thấy đối với con gái cô mà nói, nàng cần không phải tiền, không phải thân phận, mà là sự quan ái của cô sao?” Lý Dật hừ lạnh nói.

“Tôi cấp cho nó sự quan ái thì thế nào? Nếu như tôi cấp không được thân phận và địa vị cho nó, ngày sau nó chỉ sẽ thành đồ chơi trong tay nam nhân, sẽ không có hạnh phúc!” Lưu Tư Cầm đỏ rực mắt rống giận: “Hơn nữa, nó là con gái của tôi, tôi giáo dục nó thế nào, là chuyện của tôi, không quan hệ tới cậu!”

“Cũng không phải mỗi người đều lợi thế như cô!” Thân thể Lý Dật bỗng nhiên nghiêng về phía trước, lạnh lùng nói: “Lợi thế của cô hay không lợi thế gì đó không liên quan gì tới tôi, tôi chỉ hỏi cô, đổ ước cô có dám tiếp thu hay không?”

Nhìn Lý Dật đang nhìn chằm chằm thật gần, Lưu Tư Cầm do dự một chút, làm ra thủ thế cho bảo tiêu lui ra phía sau, sau đó sắc mặt xấu xí nhìn chằm chằm Lý Dật nói: Nếu như trong vòng ba năm cậu không đạt được?”

Lý Dật có thể rõ ràng nhận thấy được sự phẫn nộ tận sâu trong con ngươi của Lưu Tư Cầm, hắn chậm rãi đứng dậy, sau đó cũng không quay đầu hướng bên ngoài phòng đi đến, chỉ là trước khi ra cửa ngừng chân một chút, nhàn nhạt trả lại một câu: “Không có loại khả năng này!”

Dứt lời, Lý Dật trực tiếp giật cửa đi ra ngoài.

Lời nói cuồng vọng của Lý Dật cùng bóng lưng cao ngạo làm thân thể Lưu Tư Cầm khẽ run lên, sau đó nàng nheo mắt, lạnh lùng hỏi: “Mike, anh là đối thủ của hắn không?”

“Luận khí thế tôi không so nổi hắn, thân thủ không biết.” Mike do dự một chút, cuối cùng tuyển chọn lời nói thật.

Câu trả lời của Mạch Khắc có chút ngoài dự liệu của Lưu Tư Cầm, chân mày nàng trong nháy mắt ninh cùng một chỗ, hình thành hình dạng như chữ “xuyên”.

Tựa hồ nhìn ra Lưu Tư Cầm có chút do dự, Mike nhịn không được nhắc nhở: “Lão bản, nam nhân này thuộc loại người cực độ nguy hiểm, tôi kiến nghị không nên dùng thủ đoạn cứng rắn đến đối phó hắn.”

“Tôi biết nên làm như thế nào!” Trong giọng nói Lưu Tư Cầm tràn ngập lửa giận.

Mắt thấy lão bản đang phát hỏa, Mike rất thức thời không tiếp tục mở miệng.

Mà Lưu Tư Cầm lại cầm lấy chai rượu trên bàn, hung hăng đổ vào trong miệng, tư thái uống rượu không hề sai biệt với Lý Dật khi nãy.

“Ba năm? Hừ! Tiêu Thanh Sơn dựa vào khỏa đại thụ Đái lão gia tử, dùng thời gian hai mươi mấy năm mới đạt được tình trạng này, ngươi nhờ vào tên lỗ mãng Trịnh Thiết Quân, lại còn nói ba năm đạt được thành tựu của hắn!” Uống sạch rượu trong chai, trong đầu Lưu Tư Cầm nhớ tới biểu tình cuồng ngạo trước khi đi của Lý Dật, phẫn nộ ném chai rượu vỡ nát bấy, sau đó vẻ mặt dữ tợn nói: Ta cho ngươi thời gian ba năm, ta thật muốn nhìn ngươi làm sao nghịch thiên!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.