Hoa Thiên Cốt

Chương 8: Bức thư thứ tám




"Phanh!"

Tiếng kim loại chạm vào nhau vang lên, hai cổ tay của Tần Nguyệt bị chấn đến run lên, tro bụi xung quanh vì va chạm mà tung lên, vừa rồi ngay nơi búa cùng tang thi tiếp xúc chợt loé lên những đóm lửa, nguyên lai con tang thi nay đã tiến hoá lên cấp 1 mà còn có dị năng hệ kim!

Thật ghê gớm, mấy ngày nay không biết vận khí của cô thế nào, mới gặp được con tang thi hệ tinh thần, hiện tại lại gặp được con tang thi tiến hoá hệ kim, chắc ông trờì ghét bỏ thân phận cô mà khiến cô như thê.

Nguyên là con tang thi phổ thông lúc này toàn thân nó gần như đã hoá kim loại, làn da khô héo bên ngoài của nó trở nên trơn nhẵn, ánh lên nhàn nhạt sắc màu của kim loại. Dường như nó biết Tần Nguyệt không cùng loại với nó, con tang thi này kêu lên những thanh âm thật sung sướng hưng phấn, dùng sức hướng Tần Nguyệt đập tới.

Tần Nguyệt dời bước qua một chút ly khai khỏi chổ đó, cánh tay kim loại sáng bóng đánh vào trên tường thành một cái lổ lớn, xung quanh cái lổ vở ra như mạng nhện lan nhanh. Nhìn bị đuổi sát vào tường, Tần Nguyệt nheo ánh mắt nguy hiểm, con tang thi này không thể để nó lại. Cô nhớ hình như đời trước A thị sẽ không bị bao vây nhanh như vậy, chỉ là không biết mãnh đất này có phải hay không có địa thế tốt, mà xuất hiện tới ba con tang thi trưởng thành thật nhanh đẳng cấp dị năng cũng cao, tiêu diệt không ít con người, trong đó có một con là con tang thi hệ kim này.

Tang thi thời kỳ đầu tuy có sức mạnh, nhưng có sức mạnh lơn đến đâu cũng không đem vài cm tường đá đánh thành như vậy, Tần Nguyệt khẳng định, con tang thi này kiếp trước cô chưa bao giờ gặp mặt, một trong những con tang thi cầm đầu ở A thị

Tần Nguyệt lui về phía sau năm sáu bước, từ trong túi lấy ra cái bao to chứa tinh hạch, không có thời gian mở nó ra, ánh mắt Tần Nguyệt chặt chẽ nhìn chăm chú cái con tang thi hệ kim, động tác trên tay cũng nghiêm túc, trực tiếp dùng di năng thiêu huỷ miệng túi, trực tiếp hấp thu tinh hạch trong đó. Cảm giác năng lượng trong tay từng chút mọt tràn vào cơ thể, Tần Nguyệt có hơi an tâm.

Cái ngọn lửa màu đen trên tay chắc là cảm nhận được chiến ý của chủ nhân nên có phần hấp thu tinh hạch cực nhanh, con mắt của Tần Nguyệt chăm chú nhìn chằm chằm vào con tang thi đang xông lại, cô không có quá nhiều lựa chọn, tiêu hao năng lượng trong chiến đấu đối với cô không có ý nghĩa. Lần này Tần Nguyệt không có ý tránh đi, tập trung hết năng lượng dị năng lên tay, canh lúc nó sơ hở mà đưa nó đi Tây Thiên.

Rất nhanh con tang thi càng lúc càng gần, chính là lúc này! Ánh mắt Tần Nguyệt nghiêm túc, quanh thân tản ra một cỗ nhuệ khí, dị năng trên tay cô trong tư thế chuẩn bị, chỉ cần qua tiếp một giây…

“ Cẩn thận!”

Thanh âm của một nữ nhân đằng sau Tần Nguyệt đột nhiên vang lên, tiếp đến cô cảm giác được không khí có chút không thích hợp, có nguy hiểm! Tần Nguyệt cơ hồ ngay lập tức bỏ qua con tang thi trước mắt nghiêng người tránh đi, một cái mũi tên băng từ phía sau ập tới, mũi tên băng bay sạt qua vai Tần Nguyệt hướng con tang thi bay tới, làm cho nó khựng lại một chút và té xuống đất.

Rống!

Con tang thi hệ kim vung tay lên rống giận, nó cảm giác quyền uy của mình nhiều lần bị hai cái thức ăn nho nhỏ trước mắt khiêu chiến, nó rất tức giận! Không dừng lại một chút nào, con tang thi hệ kim giống như dã thú lao về phía cô bé kia, làm nàng sợ tới mức không ngừng phóng ra mũi tên băng về phía nó, nhưng vì cô bé vừa mới thức tỉnh dị năng nên thả ra được ba mũi tên băng thì không phóng ra dị năng được nửa, mắt thấy mũi tên băng không có tác dụng mà con tang thi càng ngày càng gần, cô bé cả kinh, nhất thời phát ra một tiếng thét chói tai, "A —— ".

Cái cô bé này …. Tần Nguyệt cảm thấy không còn cái gì để nói, vứt bỏ búa, thừa dịp con tang thi không chú ý đến nàng, trên tay tập trung ngưng kết ra dị năng đánh về phía con tang thi, đánh trúng bã vai của nó tạo thành một cái lổ nhỏ, xung quanh cái lổ chảy từng dòng máu màu đen bốc mùi hư thối.

Nó cảm thấy có nguy hiểm, con tang thi hệ kim không thể không buông tha con mồi trước mắt, nó rống lên, lập tức xé bỏ phần cánh tay cùng bả vai bị dính hắc hoả, phần bị xé ra vừa vứt ra chạm đất đã bị một ngứa lửa màu đen thiêu đốt hầu như không còn.

Máu màu đen từ vết thương phun ra mơ hồ tản ra khi đen, mất đi một phần thân thể con tang thi càng thêm cuồng bạo, đáy mắt đục ngầu của nó cơ hồ chảy ra dòng máu màu đen, thật hiển nhiên con tang thi trở nên thật khó đối phó. Tần Nguyệt cảnh giác toàn thân, tính toán vô luận thế nào cũng phải đem con tang thi này lưu lại không cho nó thoát.

Thời gian bình thường như ngưng lại, tình thế đang khẩn trương dường như thông thả hơn. Thời điểm con tang thi này tỏ ra tức giận chạy tới, phương xa đột nhiên vang lên một thanh âm kỳ quái, thanh âm này giống như nút tạm dừng, sau khi con tang thi hẹ kim nghe được nó không dây dưa với các cô nửa mà tìm đường chạy trốn, không được, Tần Nguyệt tính toán thừa dịp nó đang bị thương mà giết luôn nó.

Cô vừa mới cất bước, cái cô bé bên cạnh liền nắm chặt Tần Nguyệt "Thật là nguy hiểm, mau nhìn kìa, nó bỏ chạy rồi!"

Chỉ tạm dừng trong chớp mắt dẫn đến Tần Nguyệt không kịp đuổi theo chặn con tang thi lại, mà cái cô bé kia lúc này đã khôi phục thần thái ban đầu, “ Thật là kỳ quái, đầu con tang thi này chắc bị bệnh, lại đi xé nát cánh tay của mình, mà em nói này, sao lúc nãy chị gặp nguy hiểm mà không chạy? Chỉ ngây ngốc đứng ở chổ đó, bị doạ sợ hãi hã, nếu không phải đúng lúc em đi ngang qua, chị liền xong đời rồi”.

“ Đội ngũ của ta đang ở phía trước, khi chị gặp bọn họ cũng không cần nói đâu, cũng không cần cảm tạ em đâu, em chỉ tiện tay thôi, cái loại tang thi nho nhỏ này thì yên tâm đi, em sẽ không để nó thương tổn đến chị đâu…”

Mắt thấy con tang thi càng chạy càng xa rất nhanh đã không thấy bóng dáng, người trước mắt còn lãi nhãi chuyện đã cứu mạng cô, sắc mặt Tần Nguyệt nhất thời không được tốt lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.