Hóa Ra Sư Đệ Phản Diện Yêu Thầm Ta

Chương 17




63272.

Không giống sao?

Trong lòng Tiêu Trì bỗng vui vẻ, đột nhiên rất thích những chữ này.

Cũng đúng!Vợ của hắn Tiêu Trì, đương nhiên đối với hắn cũng khác biệt.

Phòng tắm rất lớn, thiết bị đều được trang bị đầy đủ, nước cũng khá tốt.

Phòng tắm càng lớn, đừng nói là hai người, cho dù thêm hai người, cũng có thể tắm được.

Tiêu Trì ôm Vân Điềm vào phòng tắm, sau đó kéo tấm thảm ra, Vân Điềm cả người không quần áo, cứ trần truồng bị ném xuống nước.

Cho dù có lực đẩy của nước, nhưng vẫn bị té đau, vả lại, còn bị sặc uống vài ngụm nước.

‘‘Anh…có thể nhẹ xíu không.’’ Vân Điềm bò dậy, có chút tức giận nhìn Tiêu Trì.

‘‘Nhẹ một chút? Không biết lắm.’’ Sắc mặt Tiêu Trì lạnh lùng đáp, nhưng lại cố ý thêm hai câu: ‘‘Giờ chẳng qua, trước đây, không, sau này, cũng không!’’

Trước đây, khi cô khóc lóc cầu xin anh như một chú mèo, anh lựa chọn là càng nhanh càng mạnh.

Nhưng sau này..ừm, mùi vị người phụ nữ này không tệ, tối nay anh lại có thêm một chuyện để làm.

Trước đây thấy những người mặt dặm đầy phấn, vô cùng vô vị, nhưng người đàn bà này lại có thể khơi gợi dục niệm của anh, tóm lại giờ cô đã là vợ anh, anh không ngại lấy danh nghĩa của chồng để làm tới cùng….

Trong lòng Tiêu Trì nghĩ vậy, lướt mắt nhìn lên người Vân Điềm.

Nước nóng một chút, thì hơi trong bồn tắm phà ra, thân thể trần chuồng của Vân Điềm trong nước, nước nóng bốc hơi lên, cơ thể cô càng trở nên mịn màng mê hoặc lòng người, trắng gần như phát sáng còn có một lớp phấn mờ ảo, thân thể gần như nổi rõ gân lên, tư thế vừa ủy mị vừa tội nghiệp xém tí nữa lại khiến dục vọng của Tiêu Trì nổi lên lần nữa.

Trong lòng anh lại hốt hoảng, chuyển người quay đi.

‘‘Cô tự tắm đi! Tôi sẽ bảo người mang bộ đầm mới tới tặng cô.’’

Âm thanh người đàn ông thúc giục, dường như che giấu điều gì.

Vân Điềm nghe không hiểu, còn thấy kì lạ.

Tất nhiên là cô tự tắm, chẳng lẽ vì cô và anh phát sinh quan hệ, người đàn ông này lại muốn tắm chung sao?

Thì ra, cô cũng có chút kỳ vọng, nhưng ít nhất bây giờ, không còn chút kỳ vọng.

Trên giấy tờ, trên mạng nói chuyện này thổi dục vọng vào đó mang cảm giác sung sướng đến tận cùng mà cũng đau khổ đến tận cùng, cô còn tưởng thật sự có cảm giác sung sướng..mà thôi, dù có một xíu xíu, nhưng đa phần là đau, giờ toàn thân cô đau ê ẩm, đặc biệt nơi bí mật riêng tư đó, khi xuống nước, có chút đau rát…

Nhưng, cũng đáng, bất luận nói thế nào, toàn thân mình trao trọn cho người đàn ông mình thích.

Chỉ là sau đó thì sao?

Sau này… cô phải tiếp tục nỗ lực, từng chút một bỏ đi sự bài trừ và phòng bị từ trong nội tâm của Tiêu Trì đối với cô. Cô sớm đã tra rõ, người đàn ông này thế lực rất lớn, nhưng trên phương diện tình cảm thì vô cùng đơn giản, có thể nói vậy_ anh chỉ có thể đứa nhóc chưa biết gì.

Chuyện cô làm, hiệu quả không tệ.

Đau thì có đau, nhưng sau khi xong việc anh lại không bỏ rơi cô, còn ôm cô chặt như thế ( dù sắp khiến cô nóng chết) đưa cô vào phòng tắm.

Tiếp sau đó, chính là nắm lấy dạ dày anh ấy!

Do vậy, cô phải theo chị Thẩm Thẩm học nấu ăn trong một thời gian dài.

Nghĩ tới đây, trong mắt Vân Điềm lại đầy tự tin_ Tiêu Trì, anh đợi đó, tôi nhất định sẽ lấy được trái tim anh, dạy anh thành một người chồng đủ 24 tiêu chuẩn…

Dày vò bao lâu nay, đã tới giờ ăn trưa rồi, bên Nhất Khuynh Sơn Trang, luôn đợi sau khi Tiêu Trì và Vân Điềm lãnh giấy kết hôn mới qua đó, buổi trưa, cũng sắp xếp ở đó.

Đợi Vân Điềm từ nhà tắm ra, người giúp việc lấy váy đầm gửi qua đó, nhưng lại là một miếng vải ngắn, không hở ngực, là áo dây, hở một vai, hoặc áo hở lưng, dây đeo qua cổ, dưới là quần ngắn.

Trên người cô có nhiều vết tích vậy, nếu mặc vậy, tên ngốc cũng biết cô và Tiêu Trì đã phát sinh chuyện gì, Vân Điềm bỗng cắn chặt răng_ Tiêu Trì nhất định là cố ý!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.