Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh

Chương 32: Giáo sư Lục đúng là càng ngày càng vô sỉ.




Mặt tôi đỏ lên, không sai, cô ấy nói đúng tim đen của tôi rồi, nếu như nói tôi bây giờ không kiêng nể cô ấy, thì thật sự là giả, thiên kim tiểu thư xinh đẹp này, không phải là quả núi lớn chắn ngang trên con đường tiến tới hôn nhân của tôi và Lạc Mộ Thâm sao?

Nghĩ đến đây, tôi hơi ngại sờ tay lên gãi đầu, mắt Lâm Sảnh Di thật tinh, giống như tia x quang vậy, xuyên thẳng qua người tôi, tôi nghĩ gì cô ấy đều biết!

“ Uhm, cô Lâm, tôi không phải có ý này, tôi chỉ là.......” Tôi nhẹ nhàng nói.

“ Cô Tô, tôi hiểu cô, nếu như tôi là cô, tôi cũng sẽ không đồng ý cô đối diện người phụ nữ này, nhưng tôi thật sự không có ý gì khác, tất cả những gì tôi học, đều là vì anh Mộ Thâm, tôi hy vọng có thể giúp được anh ấy, tôi chỉ hy vọng có thể làm việc bên cạnh anh ấy một thời gian, như thế, tôi cũng mãn nguyện rồi, tôi có thể buông tay được rồi. Cô Tô, tôi thật sự không phải cố ý làm khó cô, cô cũng là phụ nữ, cô cũng hiểu tâm trạng của tôi, cô Tô, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ ly hôn sớm với anh Mộ Thâm, để anh ấy được tự do, cũng để em bé có thể thuận lợi mà sinh ra, được không? Cầu xin cô đấy.” Lâm Sảnh Di ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh đó chân thành mà nhìn tôi cầu xin, lúc này, tôi còn có thể nói được gì chứ? Tôi có thể từ chối sao?

Tôi đã từng nói, tôi vốn dĩ không phải một người con gái lòng dạ sắt đá, rất nhiều lúc, tôi cũng ăn mềm mà không ăn cứng, nếu như cô ấy nhảy đến trước mặt tôi, hống hách ra oai với tôi, thế thì tôi sẽ liều mạng với người phụ nữ này, nhưng cô ấy lại không thế, cô ấy chỉ chân thành nhìn tôi, cầu xin tôi, tim tôi không mềm được sao?

“ Cô Lâm, cô nói lời giữ lời? sau khi cô đến Lạc Thị làm việc, cô sẽ trả tự do cho anh Mộ Thâm sao?” Tôi nhìn vào mắt cô ta nói, tôi muốn nhìn thấy trong mắt cô ấy rốt cuộc còn có gì đó khác không.

“ Đúng thế, cô yên tâm, tôi nói được làm được. Tôi thật không muốn mỗi ngày ở trong nhà khóc, không biết chừng hôm nào đó tôi sẽ lại đi đến cùng đường.” Lâm Sảnh Di nói.

“ Được rồi, để tôi về bàn bạc với anh Mộ Thâm một chút.” Tôi cũng chân thành mà nói, “ Cô Lâm, tôi nghĩ Mộ Thâm nhất định sẽ đồng ý. Cô có thể phát huy tất cả năng lực làm việc của mình, có lẽ tâm trạng sẽ tốt hơn.”

Lâm Sảnh Di nhìn tôi, cười đau khổ nói: “ tôi nghĩ tôi thất bại trên tình trường, công việc có lẽ sẽ rất thuận lợi chăng? Tôi cũng thật sự cần một công việc mà mình yêu thích khiến tôi quên đi đau khổ.”

“ Chắc chắn.” Tôi chân thành nói.

Tôi và Lâm Sảnh Di còn nói chuyện một lúc, tôi phát hiện Lâm Sảnh Di này quả nhiên là một thiên kim con nhà danh giá đích thực, đó không chỉ là một người đẹp, mà còn là một người con gái có tài!

Kiến thức của cô ấy cực kỳ rộng, có thể được gọi là trên biết thiên văn, dưới biết địa lý, hơn nữa có kinh nghiệm đi du học bao năm, cô ấy biết những thứ mà tôi không biết, trong lòng tôi thầm thở dài một tiếng.

Mặc sù không phải vì tự ti, nhưng bây giờ, tôi thật sự cảm thấy thiên kim nhà giàu Lâm Sảnh Di này từ mọi phương diện đều mạnh hơn tôi rất nhiều.

Từ bất cứ phương diện nào nhìn, Lâm Sảnh Di đều giỏi hơn tôi, nếu không phải Lạc Mộ Thâm không đi con đường bình thường, sao mà anh ấy có thể thích tôi được chứ?

Từ góc độ của phụ nữ mà nói, tôi đều cảm thấy Lâm Sảnh Di này rất tốt, rất khiêm tốn, tôi ngồi nói chuyện cùng cô ấy, giống như bạn thân cũ lâu năm không gặp vậy, không có chút gì thù địch chen giữa chúng tôi.

Ôi, nếu như không phải vì Lạc Mộ Thâm, tôi thật sự nguyện làm bạn thân với cô ấy.

Nói chuyện với Lâm Sảnh Di một lúc, chúng tôi mới chia tay, Lâm Sảnh Di rất có ý tốt, rất lương thiện, cô ấy sợ tôi đi lại không thuận tiện, còn lái xe đưa tôi về nhà.

.......

Buổi tối, khi tôi nói với Lạc Mộ Thâm về yêu cầu của Lâm Sảnh Di, Lạc Mộ Thâm khẽ cau mày lại.

“ Em nói cô ta chỉ làm việc ở Lạc Thị, làm việc bên cạnh anh, cô ta sẽ đồng ý từ bỏ sao?” Lạc Mộ Thâm khẽ nói. Anh ấy đang thay quần áo, động tác cởi áo sơ mi của Lạc Mộ Thâm thật sự rất cuốn hút.

“ Đúng thế, cô ấy nói như thế, cô ấy thật sự rất đáng thương, thực ra bây giờ em thật sự rất đồng tình với cô ấy, em bây giờ hiểu rồi, anh có vị trí gì trong lòng cô ấy.” Tôi khẽ nói, “ lúc cô ấy mười mấy tuổi đã yêu anh rồi, vì muốn trở thành cánh tay đắc lực của anh, cô ấy còn đi Đức học chuyên ngành mà những người con gái bình thường không thích, chính là vì muốn sau này học xong về có thể giúp đỡ anh, ôi. Cô ấy thật sự rất yêu anh. Người con gái đáng thương. Anh để cô ấy ở bên cạnh anh làm việc một thời gian đi, để cô ấy phát huy sở trường của mình.” Tôi nhẹ nhàng nói.

Khóe miệng Lạc Mộ Thâm khẽ nhếch lên nở ra nụ cười, anh ấy quay người lại, đưa cánh tay ra ôm lấy eo tôi, khẽ nói: “ Em ấy à, chính là quá lương thiện, bây giờ còn thay tình địch mà nói.”

“ ôi, nếu như nói Lâm Sảnh Di là tình địch, đó cũng là một tình địch rất đáng đồng tình và thương xót, ôi, ở trước mặt cô ấy, em cảm thấy mình rất áy náy.” Tôi tiếp tục nói.

“ Đầu lợn, em không đúng đâu, em không phải nhường Lạc Mộ Thâm anh cho Lâm Sảnh Di đấy chứ?” Lạc Mộ Thâm khẽ nheo mắt nói.

“ Xem anh nói kìa, sao có thể được chứ?” Tôi cười đưa hai cánh tay ra ôm lấy cổ Lạc Mộ Thâm, “ Anh yên tâm đi, cho em nghìn vạn em cũng không đổi, chỉ có điều, em nghĩ các để giải quyết vấn đề này, Lâm Sảnh Di đã nói muốn làm việc ở Lạc Thị một thời gian, để cô ấy vui, sẽ đạt được nguyện ước, đồng ý trả tự do cho anh, thế thì, chúng ta cũng lùi một bước, chúng ta đồng ý cô ấy, sau đó, chúng ta cũng không phải áy náy trong lòng nữa.”

Tôi rất nghiêm túc nói.

Lạc Mộ Thâm nheo mắt nói: “ Cô ta thật sự đồng ý bỏ cuộc sao? Sao anh lại có cảm giác nghi ngờ chứ? Làm việc ở bên cạnh anh là cô ta đã mãn nguyện rồi sao?”

“ Cô ấy nói như thế, nhưng bây giờ chúng ta cũng không có cách nào, còn không bằng tin cô ấy, dù sao chúng ta cũng không có cách khác, cũng không thể ép cô ấy được, cô ấy là người con gái yếu đuối như thế, động một tí là muốn chết muốn sống, chúng ta cũng không thể thúc ép cô ấy được. Ôi, chúng ta đành chăm sóc cô ấy vậy. Đồng ý cô ấy, để cô ấy làm việc ở Lạc Thị, có lẽ khi làm việc, phải bận rộn, cô ấy sẽ không có thời gian nghĩ ngợi linh tinh nữa. Đến lúc đó, sẽ nhanh ly hôn với anh. Lại nói, cô ấy chỉ là muốn ở bên cạnh anh nhìn thấy anh. Em cảm thấy yêu cầu này cũng không quá đáng. Có lẽ khi cô ấy làm việc, môi trường mở mang, sẽ nhìn thấy người đàn ông khác hấp dẫn hơn anh, lúc ấy lại không thích anh nữa!” Tôi nói.

“ Được rồi, dù sao cô ta ở trong tay chúng ta, cũng không dám làm trò gì đâu.” Lạc Mộ Thâm đưa tay vuốt sống mũi của tôi, “ Được rồi, nghe lời vợ của anh.”

“ Có điều,” Tôi kiễng chân lên, đầu cố ghé sát vào mặt Lạc Mộ Thâm nói, “ em phải nói trước, một ngươi đẹp phong tình khí chất cao quý như thế, anh đừng có mà động lòng đấy.”

“ Hừ, đầu lợn, em không tin anh à, được thôi, thế thì đừng để cô ta đến Lạc Thị nữa, em đỡ phải lo lắng.” Lạc Mộ Thâm hơi không vui nói.

“ Sao thế, chột dạ à?” Tôi cười nói, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt sâu như biển của anh ấy.

“ Ngốc ạ, anh đã từng nói, anh bây giờ chỉ thích một mình em, anh sẽ không rung động với người con gái khác.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

Tôi cười bổ nhào vào lòng Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm lập tức ôm eo tôi lên, bế lên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.