Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 44: Lực lượng mê hoặc




Lưu Tuyền gần như chạy về phòng.

Cô bên ngoài chạy vào, dựa vào cửa, như một người thiếu oxy, thở dốc gấp gáp.

Giả!

Tất cả đều là giả thôi !

“Lưu Tuyền, những gì mà màu nghe thấy nhất định đều là giả... khẳng định là như vậy...”

An ủi bản thân như vậy nhưng một chút tác dụng cũng không có, nước mắt. ở lăn dài cứ thế tuôn rơi, Lưu Tuyền trốn trốn nhà vệ sinh, cả người như không còn sức lực vậy, từng chút từng chút một lết vào khung cửa, cả người sõng soài trên mặt đất. Cô bịt miệng, bắt đầu khóc không thành tiếng.

Cô vẫn nghĩ rằng...

Cô đã có một gia đình rồi !

Ngôi nhà này mặc dù có một cô em chồng không được gần gũi, nhưng chồng cô đối tốt với cô, mẹ chồng cũng đối tốt với cô.

Cô là người rất dễ dung hoà.

Thật sự, cô nghĩ là như thế đã hạnh phúc lắm rồi !

Nhưng giờ đây...

Tất cắt chỉ là giả dối!

Những thứ tốt đẹp có, hoàn toàn là vì cô vẫn còn có chút có thể lợi dụng được, cho nên mới thân thiện như vậy.

Trong đầy cô đột nhiên nhảy ra rất nhiều tình tiết.

hôm cô kết hôn, một mình cô ngồi trong phòng trang điểm để trang điểm, Tiểu Thất vì quan tâm tới cô, cho nên lúc đó mặc dù tay vừa mới hồi phục được một chút, nhưng đã nhanh chóng tới. Cô nhớ lại những lời mạc Tiểu Thất nói khi đó.

“Người nhà Tần gia đâu?”

Khi đó đang đắm chìm trong hạnh phúc nên cô cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ nghĩ là chắc có việc gì nên chậm trễ thôi.

Bây giờ nghĩ, việc gì mà lại có thể quan trọng hơn việc kết hôn của chính con trai mình?

Mẹ Tần...

Căn bản là không thích cô, cho nên mới cố ý không đi tới xem bố cục nơi cưới thế nào mà...

Cô lại nghĩ tới thời gian sau hơn hai tháng kết hôn, mẹ Tần mặc dù trên miệng nói những lời thánh thiện, nhưng khi cô làm việc nhà, bà ấy từ trước tới giờ chưa bao giờ giúp đỡ... chắc đó cũng lạc vì bà ấy cảm thấy những việc đó là công việc của cô đó mà.

Mặt đất lạnh lẽo, Lưu Tuyền ngồi trên mặt đất, toàn thân cũng bắt đầu lạnh buốt.

Nhưng trái tim với còn thấy lạnh hơn cả cái lạnh trên thân thể này...

Những người này, sao lại có thể lừa dối tình cảm của cô như vậy, sao lại có thể đối xử với cô như vậy !

Cô làm hại Tần Nham tổn thất một ngàn vạn, nhưng... giống như Tiểu Thất đã nói, cô đem lại lợi nhuận cho Tần Nham còn lớn hơn cắt một ngàn vạn đó, Tần Nham là chồng cô, lẽ nào thẻ của anh ấy lại không thể để cho cô dùng tiêu pha việc gia đình... việc này cũng không được sao!

“Tại sao, tại sao...”

Còn Tần Nham...

“Tần Nham...”

Lặng lẽ đọc cái trên này, tim của cô đau tới mức không thở nổi.

Tần Nham...

Khi đó tốt cuộc anh ấy chạy tới muốn kết hôn cùng với cô là có ý định gì ?

Cô không biết!

Cô thật sự không biết !

...

Lưu Tuyền một đêm không ngủ, nhìn chằm chằm vào ánh sáng nơi cửa sổ từng chút từng chút len lỏi vào.

Khi bảy giờ sáng, đồng hồ báo thức của Tần Nham bắt đầu đổ chuông.

Tần Nham vừa hé mắt đã nhìn thấy Lưu Tuyền đang chính diện nhìn chằm chằm vào anh, anh giật mình “Sao dậy sớm vậy?”

“Ừ!”

Tần Nham tung chăn vừa định bước xuống, nhưng liếc thấy khoé mắt Lưu Tuyền sưng đỏ “Mắt sao vậy?”

Như thế này liệu có được coi là quan tâm tới cô không ?

Lưu Tuyền tìm đại một lý do để nói,“Tối qua uống một cốc cafe, nguyên một đêm ngủ không ngon.”

Tần Nham cũng không nghĩ ngợi gì. tung chăn bước xuống giường, nói “không uống được cafe thì đừng có uống, buổi tối ngủ không ngon người khổ là chính bản thân em đó !”

Mắt nhìn thấy Tần Nham muốn vào nhà vệ sinh, Lưu Tuyền giật giật gấu áo anh ấy.

“Sao vậy?”

“Tần Nham, Anh có yêu em không ?”

Tần Nham ngẩn người, nhận thức thấy gì đó cau mày lại.

Lưu Tuyền để ấy thấy hết, cười khỏi cực! anh ấy kháng cự câu hỏi này đến vậy sao?

“Lưu Tuyền, hôm nay em sao vậy ?”

“Tối qua em cả đêm không ngủ. em nghĩ, nghĩ tới việc chúng ta sau khi tương phùng, em nghĩ rất lâu cũng không thể nghĩ ra được sao anh lại đột nhiên gọi điện cho em, hỏi có muốn kết hôn hay không... em chỉ muốn biết, vì sao anh lại muốn kết hôn? hoặc có thể nói, vì sao người đó lại là em?”

Tần Nham đứng bất động.

Anh lấy chiếc kính không gọng ở tủ đầu giường đeo vào, bỗng có chút nhận thức đẩy đẩy mắt kính “Thế em đã nghĩ được ra nguyên nhân gì chưa?”

Lưu Tuyền lắc đầu “Nếu như nghĩ ra, em đã không hỏi rồi.”

Hai người đều trầm xuống.

Không khí trốn phòng dần dần trở lên cứng nhắc lạnh lẽo.

Thời gian cứ thế chậm chạp trôi đi.

Tần Nham quay người trịnh trọng nhìn Lưu Tuyền, lúc này ánh mắt anh đã hồi phục lại sự lạnh lẽo có thường ngày, “Tiểu Tuyền, bây giờ anh vội đi làm, thời gian không kịp nữa rồi, có gì muốn nói đợi sau khi anh về chúng ta nói tiếp?”

Cứ kéo dài thế này... là muốn tìm lý do để bịt miệng cô lại sao ?

Lưu Tuyền lắc đầu ,“Nhưng phải làm sao bây giờ. hôm nay em đặc biệt muốn biết lý do.”

Lông mày Tần Nham cau chặt hơn.

Lúc đó sao anh lại gọi điện thoại cho Lưu Tuyền nói muốn kết hôn ư? Bởi vì người con gái mà anh yêu bao nhiêu năm không thèm để ý tới mong muốn cô đừng đi lẻ lại, cứ nhất định muốn cùng với một người đàn ông ngoại quốc ra nước ngoài. Khi đó trong tim anh gần như rất trống trải, đau khổ tới tận nhiều ngày sau, suy nghĩ của anh dần dần thay đổi rồi.

Nếu như Văn Văn có thể vì một cái thét xanh mà bỏ rơi anh như vậy, thế thì anh sao lại phải lưu luyến mối tình này chứ?

Tần Nham anh đâu phải không có người cần đâu!

Khi đó trong đầu anh có hình bóng một người nhảy ra đó chính là Lưu Tuyền, anh quên không được ánh mắt của cô mười mất năm về trước.

Cho nên mới có cuộc điện thoại đó.

“Tiểu Tuyền...” Tần Nham tổng thể ngôn từ ,“Anh chỉ có thể nói với em. Cùng em kết hôn là suy nghĩ rất kỹ của anh sau đó mới đưa ra quyết định.”

“Thế anh có yêu em không ?”

Lưu Tuyền kiên định muốn nghe được đáp án.

Đáp án này Tần Nham không thể trả lời được.

Anh đương nhiên có thể dối lòng nói yêu cô, nhưng... anh không nói ra được.

“Xin lỗi, Tiểu Tuyền !”

Xin lỗi...

Lưu Tuyền cúi mắt xuống, lưng bống đứng thẳng bỗng thụp hẳn xuống, cô tự cười mình “Xin lỗi... anh có biết không Tần Nham, cả đời này em ghét nghe thấy nhất chính là ba chữ này, một câu xin lỗi... có thể thoái thác quá nhiều quá nhiều thứ rồi.”

Tần Nham cau chặt mày lại.

Anh túm lấy vai của Lưu Tuyền “Không cần biết hai chúng ta bắt đầu như thế nào, nhưng em chỉ cần nhớ rằng, người phụ nữ bên cạnh anh là em, em là nữ chủ nhân của Tần gia, là một nửa của anh, lẽ nào như vậy với em vẫn chưa đủ sao?”

“Thế anh có thích em không?” Lưu Tuyền lùi lại một bước.

Lần này Tần Nham không đắn đo gì ngay lập tức trả lời, “Đương nhiên!anh không thể nào cùng với một người anh không hề thích cầu hôn được!”

Lưu Tuyền ngẩn người.

Thì ra... Anh đối với với cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm.

Trong phút chốc, cô không biết nên vui hay buồn nữa.

“Tần Nham...”

Tần Nham xoa đầu cô “Được rồi, thời gian của anh thật sự không kịp nữa rồi, em ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về nhé?”

“Em muốn đi làm!”

“Vấn đề này đợi anh về nói được không!”

Lần này Tần Nham không đợi phản ứng của Lưu Tuyền xông thẳng vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân rồi.

Tần Nham ăn sáng xong đi luôn, Lưu Tuyền quay trở lại nằm trên giường, cô không muốn xuống lầu ăn cơm, cũng không muốn đối mặt với mẹ Tần và Tần Phi Ngữ, cô không có biết cách diễn hay như vậy...

Nhưng với không xuống lầu, lại có người tới gõ cửa.

“Cốc cốc cốc——” từ bên ngoài có tiếng của mẹ Tần “Tiểu Tuyền, con dậy chưa”

Lưu Tuyền không nói gì.

Mẹ Tần rất nhanh xoay nắm cửa bước vào phòng, Lưu Tuyền hoảng loạn nhắm chặt mắt lại, dưới chăn tay nắm chặt lấy ga giường thành một nắm.

Cô cảm nhận được mẹ Tần bước tới bên giường, sau đó ngồi xuống mép giường.

“Tiểu Tuyền, Tiểu Tuyền?”

“Mẹ?” Lưu Tuyền mơ mơ hồ hồ hé mắt, vờ như vừa ngủ dậy.

Mẹ Tần cũng không nghĩ nhiều “Hôm nay sao dậy muộn vậy, ở đâu không khỏe sao?”

Lưu Tuyền nhắm mắt không nhìn bà ấy, nhẹ nhàng lắc đầu,“Tối qua uống một cốc cafe, một đêm khôn ngủ, trời sáng có chút buồn ngủ thôi ạ.”

“Thì ra là như vậy. nhanh dậy thôi đừng ngủ nữa, bạn ngày con mà ngủ, đợi tới tối lại mất ngủ đó.”

Nếu như trước kia, Lưu Tuyền sẽ đem những lời này nghĩ là bà ấy thật lòng quan tâm tới cô.

Nhưng sau chuyện tối qua. cô không còn có tâm thái nghĩ tốt như vậy nữa.

Cô nhìn lại không nghĩ gì.

Sự quan tâm tới cô của mẹ Tần, sao khi ăn sáng không gọi với xuống, mà bây giờ lại tới gọi cô?

Gọi cô xuống lầu để làm gì?

Lưu Tuyền không muốn bóc mẽ mẹ Tần, xuống lầu cuối cùng cũng biết vì sao bà ấy lại gọi cô.

Xuống nhà bếp dưới lầu, một chồng bát đũa đều để trong chậu rửa bát chưa được rửa.

Tim Lưu Tuyền thấy đóng băng lại.

Cô quay đầu nhìn, mẹ Tần đã ngồi trên ghế sofa kết phòng khách xem tivi rồi.

Lưu Tuyền nghiến răng, âm thầm tự mình rửa hết chỗ bát đũa.

Buổi trưa, cô giống như khi bình thường, lau chùi quét dọn sạch sẽ toàn bộ khu biệt thự.

Trước kia khi làm những công việc này cô luôn thấy vui vẻ hạnh phúc.

Đây là nhà của cô, khi quét dọn cô thấy rất ngọt ngào, nhưng bây giờ, trong tâm cô chỉ thấy... bản thân thật giống người giúp việc!mà lại còn là loại giúp ngủ cùng !

Đợi làm xong việc nhà, cô đã bắt đầu thấy toàn thân đau nhức.

Tối hôm đó, Tần Nham rất sớm đã về nhà rồi.

Ăn xong cơm tối, Lưu Tuyền trước mặt mọi người. lại một lần nữa đem chuyện khi sáng nói ra “Tần Nham, em muốn đi làm.”

Tần Nham cau mày, trong tâm anh ấy không cam tâm lắm khi để cô ra ngoài đi làm.

“Hôm nào anh cũng đi sớm về muộn, nếu như em cũng đi làm, thời gian hai người gặp gỡ sẽ rất ít, Tiểu Tuyền, anh muốn có một người vợ, không phải là một người phụ nữ quyền lực!Hơn nữa, trong nhà cũng không thiếu thốn tới mức để em phải ra ngoài đi làm,theo ý kiến của anh em ơn nhà vẫn hơn...”

Mẹ Tần rất muốn để Lưu Tuyền ra ngoài đi làm, nhưng nghe thấy con trai nói như vậy, cũng nói vào giúp, “Đúng vậy, Tiểu Tuyền, bên ngoài công việc rất vất vả, con là con gái đừng để bị mệt mỏi quá”

HÂHA——

Cô ở nhà thì không vất vả phải không!

Ngày nào cũng làm việc nhà nhẹ nhàng hơn đi làm chắc.

Lưu Tuyền cúi đầu, “Nhưng... em nghĩ phụ nữ có sự nghiệp của riêng mình thì vẫn tốt hơn.”

Tần Nham thở dài,“Tiểu Tuyền, tuổi của chúng ta cũng không còn bé nữa, suy nghĩ của anh bây giờ là chúng ta nhanh chóng có con thì tốt hơn, nếu như em thật sự cứ muốn ra ngoài đi làm, vậy đợi sau khi sinh xong nhé!”

Con...

Lưu Tuyền cũng có nghĩ tới con cái.

Cô hoài nghi ngẩn đầu, “muốn có con ?”

“Em không muốn sao ?”

Lưu Tuyền lắc đầu.

Cô sao lại không muốn được chứ!

Cô đặc biệt rất thích trẻ con, trong mộng cô cũng muốn có một giọt máu cùng huyết thống với mình.

“Thế thì chúng ta sẽ quyết định như vậy nhé, đợi em sinh xong con sẽ đi làm sau!”

“... Được!”

Một sự việc đã được quyết định như vậy,trong tâm mẹ Tần bỗng có chút không được vui vẻ, Tần Phi Ng càng không có gì nói được, nói cho cùng anh trai cô ta muốn nuôi Lưu Tuyền, chẳng có liên quan gì đến cô ta cả

Trong tâm mẹ Tần có chút rất cay cú

Tuổi này đi ra ngoài làm việc tốt bao nhiêu

Như thế sẽ không tiêu vào tiền của con trai bà ấy !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.