Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 42: Phi thuyền cổ đại




Lưu Tuyền ngẩn người, đưa tay sờ mặt “Rõ ràng như vậy sao ?”

“Đặc biệt rõ ràng!”

Lưu Tuyền cười khổ cực, cô vẫn nghĩ bản thân mình che giấu tương đối giỏi, ít ra... Khi ở nhà không ai có thể nhìn thấy được cô không vui.

“Tiểu Tuyền, cậu rốt cuộc làm sao vậy?”

Trong siêu thị quá ồn ào, trong tâm Lưu Tuyền cũng ồn ào không kém, cô kéo Tiểu Thất chạy ra ngoài “Ra ngoài nói!”

Ra khỏi siêu thị, bên ngoài lạnh vù vù, hai người nhanh chóng tìm ngay một tiệm cafe, trong tiệm cafe mở máy sưởi rất ấm áp, gọi thêm cốc cafe nóng hổi nhấp một ngụm, cả người bỗng nhiên ấm áp hơn hẳn.

“Tiểu Tuyền, nhanh nói !”

Tiểu Tuyền không biết phải nói bắt đầu từ đâu.

Mấy ngày nay cô sống thật sự không được thuận tâm cho lắm.

Thực tế mà nói, không còn là chuyện ngày một ngày hai nữa rồi.

Khi1cô kết hôn được hơn một tháng, vốn người cha có chết cũng qua lại đột nhiên lại tìm tới. Khi có cô cũng tương đối là bất ngờ, đương nhiên cũng đặc biệt sợ hãi.

Bởi vì đối với cô mà nói, bố đẻ tìm đến cửa, nhất định không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Cô đoán quả nhiên không có sai.

Lưu Năng tìm tới cửa chỉ có duy nhất một việc——cần tiền !

“Cần tiền gì ?”Tiểu Thất hỏi gấp.

Lưu Năng cười khổ cực “ông ấy nói mình gả cho Tần gia, cần phải có tiền lễ vật, ông ta không thể nuôi mình không công đến chừng này, nếu như không đưa tiền lễ vật cho ông ta, ông ta sẽ liên tục tìm tới làm loạn. Ông ta còn cho cả thời hạn, nếu như trước tết âm lịch mà không đưa tiền lễ vật cho ông ấy, ông ấy sẽ tới công ty của Tần Nham1làm loạn...”

“Ông ta muốn bao nhiêu tiền??”

“Một ngàn vạn !”

Tiểu Thất hét lên hít phải hơi gió lạnh,“Mẹ kiếp!Bố cậu có còn phải là người không vậy! ông ta như thế này không phải là muốn tiền lễ vật, đây là muốn bán con gái thì có !”

Không phải sao!

Lưu Tuyền cười khắc khổ, phẩm chất đó so với bán con gái thì có gì khác biệt cơ chứ

Bố cô ấy cũng nói rồi, chỉ cần đem tiền lễ vật đưa đủ, sau này giữ bọn họ sẽ đoạn tuyệt qua lại, đoạn tuyệt tình cha con.

“Thế Tần Nham nói sao?”

Nhắc tới Tần Nham, đôi mắt Lục Tuyền ngập tràn nỗi ấm áp“tHật ra... Tần Nhầm lo tớ sẽ khó xử, đã lén lút đưa tiền cho Lưu Năng rồi!”

Tiểu Thất thở phào nhẹ nhõm.

Tần Nham có thể bỏ ra chỗ tiền này, nói đơn giản là đủ để hiểu anh ấy rất để ta tới5Tiểu Tuyền mà.

“Tiền cũng đã đưa rồi, cậu vẫn còn không thoải mái việc gì đó? Cứ cho là đem tiền để trừ họa, hơn nữa, gia đình Tần Nham cũng không phải kém gì, một ngàn vạn với anh ấy mà nói cũng không làm ảnh hưởng gì tới vốn. Hơn nữa...”Tiểu Thất đắn đo một lúc mới nói“Khi cậu kết hôn bố mình đều để những quan chức cao của Hoàn Vũ tới tham gia hôn lễ, mình nghe nói... Tần Nham đều lưu thông tin liên lạc với những người đó, mà còn bàn chuyện kết hợp làm ăn. Nếu như không phải nhờ cậu, anh ấy cũng không thể nào có nhiều mối quan hệ như vậy được, cho nên cậu đem tới cho anh ấy cũng không phải chỉ có một chút ít lợi nhuận không đâu!”

Lưu Tuyền không nói gì, chuyện phiền não của cô không phải chuyện này

“Sao thế?Lẽ nào Lưu Năng2nhận tiền rồi vẫn tới làm loạn sao ?”

“Không phải !”Lưu Tuyền lắc lắc đầu, “Ông ấy ngược lại không còn tới làm loạn nữa,là... là người nhà Tần Nham... mình từng nói với cậu rồi, gia đình Tần Nham đã từng phá sản một lần, cả gia đình luôn đặt vấn đề tiền lên hàng đầu,Tần Nham vốn giấu gia đình chuyện này, nhưng Lưu Năng không tới làm loạn nữa, người trong gia đình chẳng nhẽ lại không minh bạch sao! nguyên một ngàn vạn... Trong tâm họ chắc chắn sẽ không thể bỏ qua được.”

“Cậu không phải nói rằng mẹ chồng đối với cậu rất tốt sao?”

“Đúng thế, cho nên việc lần này mẹ chồng mình không nói gì. Nhưng em gái Tần Nham... Từ chuyện một ngàn vạn này, cô ta gặp mình là sắc mặt rất khó coi, hôm nào cũng mỉa mai một trận, Tiểu Thất, mình biết chuyện này là do mình không9tốt, nhưng... cô ta cứ hết lần này tới lần khác coi mình như người có tội vậy, mình thật sự sắp không chịu nổi rồi.”

Lưu Tuyền ôm mặt“Cậu không biết, Tần Phi Ngôn cô ấy nói rất khó nghe, mà cô ấy còn rất biết cách lấy lòng người, làm khó mình đều tìm những lúc Tần Nham không có ở nhà, trước mặt Tần Nham cô ta lại giả bộ ngoan ngoãn...”

Chậc !

Bộ mặt thật đen tối!

“Thế thì cậu nói với Tần Nham dọn nhà ra ở riêng đi!”

Vấn đề này đương nhiên Lưu Tuyền có nói qua với Tần Nham rồi.

Nhưng Tần Nham liền hỏi ngay có phải cô với người nhà quan hệ không tốt đúng không!Cô thì không thể nào nói không tốt về Tần Phi Ngữ trước mặt Tần Nham được, chỉ nói là không quen với cuộc sống hiện tại, muốn hưởng chút hạnh phúc riêng chỉ có hai người.

Nhưng Tần Nham suy nghĩ1chút đã từ chối rồi, “Tiểu Tuyền, em cũng biết, sau khi bố anh nhảy lầu mẹ anh chỉ có một mình nuôi dưỡng anh và Phi Ngữ, đối với bà mà nói, hai người bọn anh chính là sinh mạng của mẹ. Nếu như anh dọn ra khỏi nhà, mẹ anh nhất định sẽ rất đau lòng.”

Chỉ cần câu nói này, đã có thể chặn đứng lại tất cả những gì mà Lưu Tuyền muốn nói

“Thế bây giờ cậu định thế nào ?”

Lưu Tuyền từ từ thở dài“phù——nói được ra hết những lời này thật là thoải mái, Tiểu Thất, cảm ơn cậu đã nghe mình nói những lời vớ vẩn này.”

“Cậu đừng chuyển đổi chủ đề, trả lời câu hỏi của mình trước đi.”

“Bây giờ mình chẳng có dự định gì cả, cứ để mặc như thế này vậy”Lưu Tuyền phát tiết xong, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều rồi“Thật ra nhìn từ góc độ khác,chuyện này cũng không phải là vấn đề gì to tát cho lắm. Mà bây giờ cô ta cũng đã hai mươi tuổi rồi,như mình được biết thì cũng đã có người yêu rồi, nói không chừng mấy năm nữa cũng đi lấy chồng. Mình cũng đâu có phải tiếp xúc nhiều với cô ấy lâu nữa đâu, cùng lắm là nhẫn nhịn cô ấy thêm hai năm nữa là được.”

Nhẫn?

Tiểu Thất tức giận nghiến răng “Thế ngộ nhỡ cô ta cả đời này cũng không đi lấy chồng thì sao !”

Lưu Tuyền ngẩn người,“Chắc là... chắc là không thể như vậy được.Mặc dù Phi Ngữ mới có hai mươi tuổi, nhưng mẹ chồng mình cũng nói với mình rồi, nếu như gặp được người thanh niên tuấn tài nào, mình phải giới thiệu cho Phi Ngữ đấy, nói rằng hai người có thể yêu khoảng hai ba năm, đôi hai mươi ba hai mươi bốn tuổi kết hôn là vừa.”

Tiểu Thất bĩu môi!

Cô không có ấn tượng tốt với Tần Nhâm, nên người nhà Tần Nham cô cũng không có ấn tượng gì.

Lúc này nghe thấy những gì Lưu Tuyền nói, đối với mẹ chồng Lưu Tuyền cũng có chút ghét bỏ rồi.

Khuê nữ nhà mình mới có hai mươi tuổi đã bắt đầu cho đi gặp mặt để tìm hiểu kết hôn rồi, xùy xùy xùy, lại còn tuổi trẻ tài cao... rất rõ ràng là đang chuẩn bị câu rùa vàng mà!

Câu rùa vàng?

Ánh mắt Tiểu Thất đột nhiên sáng lên.

“Tiểu Tuyền, mình có ý này !”

“Cái gì?”

“Cậu qua đây, mình nói cho !”

Hai người dính vào nhau thì thì thầm thầm nói chuyện to nhỏ, một lúc sau, Lưu Tuyền người khắc khổ không thể không nhìn Tiểu Thất nói “Cách này liệu có được không?”

“Được hay không về cậu cứ thử đi là biết ngay !”

Cũng phải!

Ngay hôm đó khi Lưu Tuyền vừa về nhà, bọn họ sống ở một biệt thự nhỏ, không gian không quá rộng. Khi về đến nhà Tần mẫu và Tần Phi Ngữ vẫn đang ngồi ở phòng khách.

Tần Phi Ngôn nhìn thấy Lưu Tuyền từ bên ngoài vừa về, nói giọng mỉa mai,“Aizz da,vẫn còn biết là mình có một cái nhà, vẫn biết đường quay lại à!”

“Nha đầu thối, nói cái gì đấy!” Tần mẫu vỗ Tần Phi Ngữ một cái, quay ra nhìn Lưu Tuyền “Tiểu Tuyền con đừng chấp nó.”

“Vâng!”

Lưu Tuyền cười nhạt, cởi áo khoác bước vào phòng“Mẹ, hôm nay con ra ngoài mua đồ tết với Tiểu Thất, Tiểu Thất vô tình nói cô ấy quen vài người thanh niên tuấn tú, cảm thấy rất hợp với Phi Ngôn, cho nên muốn giới thiệu cho Phi Ngữ đó!”

Tần mẫu ngẩn người, hai mắt đột nhiên bắt đầu sáng rực lên!

Phía bên kia Tần Phi Ngữ từ trên ghế nhảy lên. Cô ta lật mặt còn nhanh hơn cả trời, thân thiết ôm lấy tay của cô “Chị dâu chị dâu, chị nói cái gì mà thanh niên tuấn tú vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.