Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 2: Phi thăng phi pháp (2)




Lục sâm âm thầm sợ hãi!

Anh vẫn luôn đoán điều kiện trong nhà Tiểu Thất sẽ không tệ, thế nhưng cũng không nghĩ tới điều kiện của tiểu Thất lại tốt đến mức này!

Dù là ba mẹ của một gia đình bình thường cũng sẽ không để cho con cái mình gả cho một người đôi chân có vấn đề, huống chi là gia đình như Tiêu gia vậy”

Lục sâm mím chặt môi!

Bất kể thế nào đi nữa, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chỉ cần Tiểu Thất không buông tay, anh cũng sẽ không buông cô ra!

Mà lúc này trong lòng Cảnh Thụy cũng có cùng nghi hoặc!

Lục Sâm này anh biết, bởi vì anh ta là đối thủ cạnh tranh với việc làm ăn của cô, cho nên thường xuyên nghe cô nhắc tới, trong lời nói không thiếu sự tán thưởng!

Thế nhưng...

Tán thưởng thế nào đi nữa, có bản lĩnh thế nào đi nữa, cũng không thể có quan hệ với Tiểu Thất được!

Tiểu Thất1đi Phong Hoa tập huấn!

Hôm qua mới vừa gọi xong điện thoại, nhỏ nha đầu thối đó còn nói là đang vẽ hình, giờ tự nhiên có quan hệ với tổng giám đốc người ta luôn, là chuyện gì xảy ra đây?

Trong đầu Cảnh Thụy đều là cảnh tiểu Thất bị gạt!

Nha đầu này, quy tắc ngầm đương nhiên không ai có thể thỏa hiệp với cô, thế nhưng... nha đầu này ngốc như vậy, ngay cả tên ngu xuẩn Lý Dương đó cũng có thể lừa nó hơn hai năm, nói không chừng là Lục Sâm nhìn trúng nhan sắc xinh đẹp của nó, cho nên cố tình lừa gạt đây!

Cảnh Thụy càng nghĩ càng giận, sắc mặt cũng càng ngày càng lạnh.

“Anh, anh trai...”

“Chạy, anh không phải thấy em là chạy sao, giờ sao không chạy nữa!”

Tiểu Thất chột dạ cúi đầu, bọn họ đang đứng trước cửa nhà hàng, lúc này đang là giữa trưa, lúc ăn cơm người đến người đi,1Tiểu Thất đứng đấy cũng cảm thấy ngại, “Anh trai, chúng ta đi vào trước có được không, có lời gì nói ăn xong rồi nói?”

Cảnh Thụy hừ lạnh một tiếng, quay người đi trước vào nhà hàng.

Tiểu Thất lúc này mới phát hiện, Cảnh Thụy không phải đến nhà hàng một mình, anh còn dẫn theo Lãnh Điền Tâm.

“A, chị Tiểu Thất! Em vừa rồi đã nói hình như nhìn thấy chị mà.”

Khóe miệng Tiểu Thất giật nhẹ, vuốt tóc cô, “Điền Tâm em cũng tới sao.”

“Đúng rồi, sinh nhật của em sắp đến rồi, anh Cảnh Thụy dẫn em tới mua quà sinh nhật.” Con mắt Lãnh Điền Tâm xoay tròn một vòng, rơi vào trên người Lục sâm, “Vị này là...”.

“Bạn trai chị, em gọi anh ấy là anh Lục Sâm là được rồi.”

Điền Tâm tuổi còn nhỏ, căn bản không phát hiện được vấn đề của người lớn, lập tức cười ngọt với Lục Sâm, “chào anh5Lục Sâm.”

“Anh chào em!”

Trải qua màn giới thiệu của Tiểu Thất, sắc mặt của Cảnh Nhiên càng thêm khó coi!

Tiểu Thất nhưng lại không có lo lắng như vừa rồi.

Nhìn thấy Lãnh Điền Tâm, nửa trái tim cô rơi xuống.

Tốt xấu gì Điền Tâm ở đây, anh trai cũng không thể nổi nóng với cô và Lục Sâm chứ!

Cảnh Thụy và Lãnh Điền Tâm ngồi xuống trước, Tiểu Thất cũng ngồi xuống trên ghế sofa, cô vừa muốn đi đỡ Lục Sâm, Lục Sâm lại lắc đầu với cô, “Tự anh có thể làm!”

Trước mặt người nhà của Tiểu Thất, anh không muốn biểu Hiện quá vô dụng!

Hai tay Lục Sâm chống lên phần tay vịn của xe lăn, chống cơ thể lên dùng sức của đùi phải đứng lên, sau đó ngồi cạnh Tiểu Thất.

Yên tĩnh!

Không khí dường như trở lạnh.

Những bàn ăn khác vừa nói vừa cười rất náo nhiệt, bọn họ nguyên bàn không một ai nói chuyện.

Lãnh Điền Tâm nhìn Cảnh Thụy, lại2nhìn Lục sâm và Tiểu Thất, một bộ mặt nghi hoặc.

Lục Sâm và Cảnh Thụy hai người thì nhìn nhau, một người ánh mắt thâm thúy, một người ánh mắt lạnh lùng.

Tiểu Thất bất an xê dịch cái mông!

“Em đói bụng rồi...”

Hai người lúc này mới thu tầm mắt lại, Cảnh Thụy bấm chuông đầu tiên, nhân viên phục vụ đi tới, anh nhìn cũng không nhìn menu, liền chọn một đống món mà Tiểu Thất và Điền Tâm thích ăn, sau đó nhìn về phía Lục Sâm, trong ánh mắt có ý khiêu khích.

khóe miệng Lục Sâm cong lên, nói với nhân viên phục vụ, “Thêm một cái bánh tart hoa quả và hai cái bánh kem trà xanh!”

Ánh mắt Cảnh Thụy đột nhiên trở nên u ám.

Thứ Tiểu Thất thích ăn cũng rõ như vậy, xem ra hai người đó quen nhau cũng không phải một ngày hai ngày.

Cảnh Thụy cuối cùng nhịn không được, ánh mắt sắc bén nhìn Tiểu Thất, đặt câu9hỏi trước.

“Lần trước em nói qua một thời gian nữa sẽ dắt bạn trai về nhà, là Lục Sâm?”

“Khụ, khụ khụ...”

Tiểu Thất bị nước bọt làm sặc, Lục Sâm theo phản xạ đem ly nước trong tay đưa đến trước mắt Tiểu Thất, Tiểu Thất uống hai ngụm mới trừng mắt nói với Cảnh Thụy, “Em gái anh cũng đâu phải người lẳng lơ, thời gian một tháng có thể quen được mấy người bạn trai, đương nhiên là Lục Sâm rồi!”

Lông mày Cảnh thụy nhíu một cái, lấy ra vẻ uy nghiêm của người làm anh, “em nói chuyện như vậy với anh mình sao!”

Tiểu Thất móm môi, cúi gầm mặt xuống.

Được thôi!

Dù sao cô từ nhỏ đến lớn ở trước mặt anh cũng chưa từng mạnh miệng qua.

“Tiểu Thất em ấy nhanh mồm nhanh miệng...”

“Em gái tôi tự tôi còn không biết sao.” Cảnh Thụy cắt ngang lời của Lục sâm, ánh mắt chuyển đến trên người anh ta,1“Lục tổng, trong lòng tôi có rất nhiều nghi hoặc, mong anh giúp tôi giải đáp thắc mắc!”

“Mời nói!”

“Anh và em gái tôi quen biết khi nào?”

Lục sâm thành thật trả lời, “hôm Tiểu Thất thất tình!”

Đầu lông mày Cảnh Thụy giật giật!

Lúc đó quen được sao, vậy có thể loại trừ khả năng của quy tắc ngầm!

Cảnh Thụy tiếp tục đặt câu hỏi, tính lại thời gian hai người quen nhau cũng mới hơn hai tháng, Tiểu Thất nói muốn dẫn anh về nhà của tôi gặp ba mẹ, vậy không biết Lục tổng có suy nghĩ gì?”

Tiểu Thất nhịn không được, “anh, anh có thể đừng giống tra hỏi tội phạm mà tra hỏi Lục Sâm không!

Lục Sâm nắm chặt tay cô, lắc đầu với cô, nhìn Cảnh Thụy cười, chậm rãi trả lời, “Gặp người lớn là tôi đề ra! Không biết Tiêu tổng có tin việc vừa gặp đã yêu, tôi với Tiểu Thất chính là như vậy, từ lần thứ nhất gặp mặt liền bắt đầu có hảo cảm với em ấy, sau đó mỗi một lần gặp mặt hảo cảm của tôi đối với em ấy càng sâu sắc, mặc dù chúng tôi quen nhau không lâu, nhưng tôi rất yêu em ấy! Tôi tin tưởng Tiểu Thất cũng rất yêu tôi, hai chúng tôi xem cả hai như người sẽ bên nhau trọn đời, cho nên tôi đề nghị gặp người lớn!” 

Cảnh Thụy tin vào nhất kiến chung tình.

Nhưng người khác ở trước mặt anh nói nhất kiến chung tình với em gái anh, Cảnh Thụy kiên quyết không tin, cũng không muốn tin!

Cách nói này cũng hơi khiêm tốn chút!

Ai biết được Lục Sâm này có phải là biết thân phận cả Tiểu Thất, cho nên mới cố ý tiếp cận em ấy!

Không nên trách Cảnh Thụy nghĩ Lục Sâm nghĩ nham hiểm đến thế!

Đổi lại bất kỳ một người anh yêu thương em gái mình, chỉ sợ ở tình huống này, trong lòng đều tràn đầy âm mưu!

Cảnh Thụy xoay qua hỏi Tiểu Thất, “Em không phải tập huấn ở Phong Hoa sao?”

“Ơ... Tập huấn đó, em từ bỏ rồi!”

“Tại sao?”

“Cũng không thể sau này yêu đương trong phòng làm việc.” Tiểu Thất hàm hồ nói, “Ai nha, dù sao anh cũng đừng quản tụi em nữa, hôm nay bị anh bắt gặp thì thôi vậy, hai ngày nữa em sẽ dắt Lục Sâm về nhà, đến lúc đó anh muốn hỏi thế nào thì hỏi đi được không!”

“Anh còn có một câu hỏi!”

Tiểu Thất thở dài, “Anh hỏi đi.”

“Thời gian hơn một tháng này, hai người luôn bên nhau?”

Hai người họ quả thật dính nhau chưa từng tách ra.

Tiểu Thất gật đầu, “Đúng vậy, luôn ở bên nhau!”

Sắc mặt Cảnh Thụy càng u ám!

“Ai! Tiêu Cảnh Thụy trong đầu anh rốt cuộc đều đang nghĩ những thứ bạy bạ gì đó.” Tiểu Thất nhìn sắc mặt Cảnh Thụy thay đổi, lập tức hiểu ra cái “ở bên nhau” là có ý gì, mặt cô đỏ lên, “Đem những suy nghĩ tệ hại trong đầu anh vứt bỏ hết, em và Lục Sâm hai người là quan hệ yêu đương trong sáng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.