Hoa Miêu Miêu

Chương 13: Ăn chính là cây cỏ, nặn ra chính là nãi*




Tám giờ tối ngày mười ba tháng một,Miyamoto một lần nữa tổ chức cuộc họp báo. Các phóng viên lần này đến đông hơn rất nhiều. Miyamoto đành phải thuê một phòng họp lớn hơn. Nhưng cho dù là như thế, một phòng lớn khoảng ba trăm mét vuông, vẫn vô cùng chật chội. Mọi người đều quan tâm, đây là họp báo đầu tiên của Phương Minh Viễn sau trận động đất ở Kobe.

Đầu tiên Miyamoto trong buổi họp báo đã yêu cầu tất cả những người có mặt dành ba phút mặc niệm cho những người đã gặp nạ trong trận động đất lớn ở Kobe. Đề nghị này tất nhiên là không ai từ chối.

-Các bạn trong giới truyền thông, và các bạn đang ngồi trước màn hình vô tuyến, tôi nhận được sự uỷ thác của cậu Phương, mở cuộc họp báo này, tuyên đọc lời tuyên bố của cậu Phương

Miyamoto đúng trên bục và nói,

-Đầu tiên, cậu Phương cảm thấy đau xót về việc Kobe Nhật Bản xảy ra động đất 7,9 độ richer có thể so sánh với sự huỷ diệt của trận động đất lớn tại Kanto năm đó khiến một lượng lớn người dân ở Kobe thương vong. Cậu Phương đã quyên tặng các vật phẩm cứu trợ trị giá một triệu đô la Mỹ, hy vọng có thể góp một chút lực mọn cho người dân Nhật Bản đang phải chịu khổ chịu nạn tại vùng gặp thiên tai.

-Tiếp theo, cậu Phương muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến những người dân Nhật Bản đã chịu sự đãi ngộ bất công mà lên tiếng bất bình, cảm ơn tất cả những việc họ đã làm vì cậu ấy. Nhưng cậu Phương hy vọng trong khoảng thời gian đặc biệt hiện nay, mọi người vẫn lấy việc cứu tế làm trọng, lấy việc duy trì trật tự xã hội Nhật Bản ổn định làm trọng, để các hoạt động cá nhân của cậy ấy vẫn được ngừng lại.

-Thứ ba, hôm nay, tôi tin rằng mọi người đã nghe nói, thủ tướng Murayama đã đại diện cho chính phủ Nhật Bản trịnh trọng nhận lỗi với cậu Phương. Đồng thời, cậu Phương cũng thể hiện, đối với những người đơn thuần chỉ là từ lý luận bác bỏ lời cậu ấy, không bao gồm các học giả chuyên gia công kích cá nhân, họ cũng không cho rằng hành động và lời nói của Phương có gì không đúng, nên không thể truy cứu trách nhiệm của họ. Còn về những người khác trong khoảng thời gian này, những người không ngần ngại nhục mạ và công kích cậu Phương, chúng tôi hoàn toàn có thể đợi đến khi sinh hoạt tại vùng thiên tai được khôi phục bình thường, Kobe bắt đầu xây dựng lại, sẽ thanh toán một thể.

Sau khi Miyamoto nói xong, cả phòng lặng như tờ. Miyamoto đã tuyên bố sau mùa thu sẽ tính sổ.

Yamashita giơ tay lên, Miyamoto mỉm cười nói:

-Cô Yamashita, mời đặt câu hỏi?

-Xin hỏi ông Miyamoto, đối với những người không ngần ngại nhục mạ và công kích cậu Phương, cậu Phương định tính sổ như thế nào? Tôi nghĩ đây là vẫn đề mọi người đều quan tâm.

Yamashita hỏi xong, không ít người đang có mặt trong phòng liên tiếp gật đầu, thể hiện là đã nói trúng những điều trong lòng họ.

-Vấn đề này, uhm...biện pháp cụ thể chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra chính xác, nhưng tóm lại, chúng tôi sẽ dựa vào pháp luật Nhật Bản, quyền lợi hợp pháp bảo vệ chúng tôi. Ví dụ, một vài người mượn việc này công kích thậm tệ cậu Phương có dã tâm khác, là gian tế do Hoa Hạ phái đến làm nhiễu loạn xã hội Nhật Bản. Người phỉ báng này đã gay tổn hại rất lớn đến danh dự của cậu Phương. Chúng tôi sẽ yêu cầu họ đăng thư xin lỗi chính thức trên các phương tiện truyền thông uy tín. Tuy nhiên, cá nhân tôi cho rằng, họ đều là tội nhân của Nhật Bản, trừng phạt như vậy, đối với họ mà nói, mãi mãi là không đủ. Nếu như không phải bọn họ nói ra những lời vô trách nhiệm như thế, thì mọi người đã coi trọng cảnh báo của cậu Phương, đề phòng động đất xảy ra hơn, có lẽ trong trận động đất ở Kobe, sẽ không có thương vong nghiêm trọng như thế. Nhưng đáng tiếc, cậu Phương nói người bị chó cắn thì vết cắn mãi mãi không thể trở về như trước được.

Những người đang có mặt không khỏi chán nản, sau gần một tuần cứu nạn, số người chết trong trận động đất ở Kobe đã tăng lên hơn bảy mươi nghìn người, còn có gần hai nghìn người mất tích. Tuy đội cứu trợ vẫn đang tìm kiếm người sống sót trong đống đổ nát, nhưng ai cũng hiểu rõ, trải qua thời gian dài như thế, lại đang trong mùa đông, cho dù những người có thể sống sót trong trận động đất đó cũng sẽ chết vì đói rét. Những người mất tích này, hoàn toàn có thể coi như là đã chết. Hơn chín nghìn người chết, đối với thành phố Kobe chỉ có một trăm bốn mươi đến một trăm năm mươi vạn người mà nói, có thể không phải là một con số nhỏ. Hơn nữa, còn có số lượng rất lớn người bị thương và vô gia cư.

Một phóng viên nữ nữa giơ tay, sau khi nhận được lời mời của Miyamoto, chị ta đứng lên và nói:

-Anh Miyamoto, cậu Phương là người Hoa Hạ, tôi nhớ người Hoa Hạ rất coi trọng lấy đức báo oán sao? Cậu Phương như vậy là đã thể hiện rõ ràng rằng sau này sẽ tính sổ, như thế chẳng phải là đã làm trái với truyền thống của người Hoa Hạ sao?

Miyamoto mỉm cười nói:

-Chuyện này tôi cũng đã từng hỏi cậu Phương, câu trả lời của cậu Phương là, bạn đã hiểu sai ý tứ của thánh nhân, câu nói lấy đức báo oán là câu nói của Không tử, nhưng nói cũng là một nửa của cả câu nói – lấy gì báo đức? Cũng chính là để nói rằng, nguyên văn câu nói của Khổng Tử là lấy đức báo oán, lấy gì báo đức? Hơn nữa, cậu Phương nói nếu lần này, cậu ấy rộng lượng bỏ qua, thì lần sau những người Nhật đó có làm như thế nữa không thì nhất thời không nhìn ra, khi sự việc không thể lý giải được, thì những người này thậm chí cả những người khác sẽ nhảy vào, tiếp tục dùng những lời lẽ độc ác hơn để công kích cậu ấy. Vì bọn họ không có lo lắng, cho dù mắng chửi bạn như thế nào, bạn cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của họ, e rằng mọi người cũng sẽ cho rằng trước đây đã đều cho qua rồi thì lần này dựa vào cái gì mà không bỏ qua cho họ nữa? Và như thế, không bằng ngay từ bây giờ, hãy để những người có dã tâm khác biết đau khổ, biết rằng nói lung tung thì phải trả giá.

Toàn bộ phòng họp lạo là một khoảng im lặng. Trong số những người Nhật đang xem trực tiếp trước ti vi, không ít người vì điều này mà biến đổi sắc mặt. Một trong số đó, chính là Hạ Mã Chính Đạo - giám đốc công ty Thế Gia.

Hạ Mã Chính Đạo trong cuộc họp hội đồng quản trị của công ty Thế Gia trước đây, đã đề xuất khiến nghị phân rõ giới hạn với Phương Minh Viễn, vì sự áp chế mạnh mẽ của Trung Sơn Hùng và Vũ Điền Trọng, nhưng sau khi không thể thành công, ông ta âm thầm lấy tiền ủng hộ một vài chuyên gia, nhân sĩ nổi tiếng trong xã hội, yêu cầu họ ra mặt phản bác Phương Minh Viễn mạnh mẽ hơn, trong đó không ít người vì nhất thời vội vã hoặc thuận miệng, đã nói hơi quá lời.

Lúc đó, những người này tất nhiên cũng sẽ không để ý, vì theo họ, trong tháng một Nhật Bản xảy ra động đất cấp sáu trở lên, dự báo này nghe có vẻ chỉ là chuyện cười. Nhưng bây giờ chuyện cười trở thành sự thật, những người đã từng chế nhạo Phương Minh Viễn, đều đang rất lo lắng.

Trong lòng Hạ Mã Chính Đạo cũng như lửa đốt, phải biết rằng những lời của ông ta trong cuộc họp hội đồng quản trị lúc trước, kẻ đối đầu- Vũ Điền Trọng chắc chắn là không thể bỏ qua cơ hội tố giác ông ta với Phương Minh Viễn. Còn Phương Minh Viễn, hiện nay đã là ân nhân của Nhật Bản, hoạt động biểu tình của người thanh niên này mấy ngày hôm nay, thanh thế rất lớn khiến ông ta cảm thấy run sợ. Đặc biệt là khi các phương tiện truyền thông đưa tin các chuyên gia và nhân sĩ nổi tiếng bị thanh niên này đánh gần chết, còn tổng bộ các tổ chức đoàn thể xã hội loạn đến mức giống như sau khi một cơn cuồng phong vừa mới tàn phá sau khi. Trong lòng Hạ Mã Chính Đạo lúc này càng bất ổn hơn.

Nếu để mọi người biết, ông ta không những trong cuộc họp hội đồng quản trị muốn đuổi Phương Minh Viễn ra khỏi công ty Thế Gia, mà còn âm thầm trợ giúp khuếch đại sự việc, thì e rằng Phương lại càng không tha cho ông ta.

Trong lòng Hạ Mã Chính Đạo bây giờ rất hối hận, sớm biết kết quả như thế này, thì dù đánh chết, ông ta cũng sẽ tuyệt đối không thừa cơ gây hấn với Vũ Điền Trọng, bây giờ thì hay rồi, không những Vũ Điền Trọng không sao, mà còn đắc tội với Phương Minh Viễn nữa.

Dự báo của Phương Minh Viễn đã thành sự thật, Hạ Mã Chính Đạo hoàn toàn có thể tưởng tượng ra trong những ngày tiếp theo, người dân bình thường của Nhật Bản nếu biết đạo lý thì còn dễ bàn, nếu không đúng thì người dân Nhật Bản, mỗi người một ngụm nước bọt là đã có thể làm y chết đuối rồi.

Điều này như thế nào thì tốt? Nếu Phương Minh Viễn liên kết với đám người Vũ Điền Trọng đá ông ta ra khỏi hội đồng quản trị. Hạ Mã Chính Đạo không khỏi rùng mình, việc này không thể xảy ra được.

Nhưng sự nghiệp của Hạ Mã Chính Đạo hiện nay tiền đồ sáng lạng nhất, cổ phần trong công ty Thế Gia tuyệt đối là thứ nhất hoặc thứ hai, nhất là trong hai năm vừa rồi, lợi nhuận của công ty Thế Gia ngày càng tăng lên, hiện nay nếu bị đá ra, vị trí trong gia tộc của ông ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Ngày ba mươi tháng một, theo nộ dung cuộc họp báo của Miyamoto phát tán rộng rãi, nội các của Murayama vui sướng nhìn thấy đám người tập trung biểu tình trên phố rõ ràng là giảm hẳn, điều này không khỏi khiến họ thở phào nhẹ nhõm.

Trong những ngày này, công ty thép Nippon và Phương Minh Viễn đã đạt được thoả thuận bước đầu, công ty thép Nippon sẽ chuyển nhượng cho nhà họ Phương thiết bị và kỹ thuật sản xuất liên quan đến đường ray siêu dài với tổng trị giá lên đến ba tỷ nhân dân tệ. Theo hợp đồng, họ sẽ có được khoản vay không tính lãi trong ba mươi năm với ngân hàng Nhật Bản, do chính phủ Nhật Bản đảm bảo. Đây được coi như là sự bồi thường tổn thất mà Phương Minh Viễn nhận được trong trận sóng gió này từ chính phủ Nhật Bản.

Phương Minh Viễn không khỏi cảm thấy người Nhật Bản quả nhiên rất xảo quyệt, kiếp này không giống như kiếp trước của Phương Minh Viễn, vì đường sắt đã đi trước mấy năm rồi, hiện nay trong các bộ ngành nghiên cứu về ngành đường sắt, đã triển khai nghiên cứu dự trữ kĩ thuật thiết kế đường sắt tốc độ cao. Còn kĩ thuật sản xuất đường ray siêu dài, chắc chắn là một trong những hạng mục quan trọng, với tình trạng kĩ thuật và cơ sở hạ tầng công nghiệp của Hoa Hạ, chỉ cần có chỉ huy của cấp trên, tiền vốn được cung cấp đầy đủ, thì nghiên cứu thành công có thể chỉ là việc sớm muôn. Đợi đến khi Hoa Hạ nghiên cứu thành công thì kĩ thuật này cũng giảm giá trị, chi bằng nhân cơ hội này, thể hiện thiện ý với Phương Minh Viễn, còn bán với giá tốt, cũng có thể thu hồi tiền đầu tư của việc phát triển nghiên cứu phát triển một bộ phận.

Hơn nữa Nippon cho rằng, Phương Minh Viễn hiện nay rất thân với phó tổng thủ tướng chủ quản ngành đường sắt Tô Hoán Đông, đưa ra yêu cầu này, cần phải như vậy vì Tô Hoán Đông đang mưu cầu thành tích chính trị. Cho nên chọn phương án này, sẽ càng lấy lòng được Phương Minh Viễn và Tô Hoán Đông. Công ty thép Nippon không chỉ nhìn thấy tiềm lực sau này của Phương Minh Viễn, mà còn cho rằng Tô Hoán Đông có khả năng sẽ trở thành một trong những lãnh đạo cấp nhà nước của Hoa Hạ. Nên việc đưa ra cục diện trước là rất quan trọng.

Tất nhiên rồi, trong đó cũng có sự ảnh hưởng của nội các Murayama, cho nên mới có thể xuất hiện ký ước kiểu tia chớp như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.