Họa Mi Điểu

Chương 11




Đừng nói là người bình thường, xuất thân cao quý, tiêu tiền như nước giống Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần cũng ít khi uống. Không phải hai người không uổng nổi mà cảm thấy túy linh lung quá xa xỉ, tiền của ai không phải của rơi.

Ba bợm nhậu là ai? Một người tay cầm một bình túy linh lung, có vẻ uống khá nhiều, say khướt ngã trái ngã phải. Người bên trái gục đầu xuống bị dìu đi, người bên phải cũng bị nâng đi, vừa đi vừa ngửa đầu uống rượu, cực kỳ tiêu sái. Chỉ có người chính giữa là đỡ hơn chút, nâng hai đồng bạn, nhưng bước chân lắc lư.

Khi thấy rõ người đi chính giữa thì mọi người rất ngạc nhiên, nhiều người nhớ đó là Tần Phấn xếp trong đội tám thí luyện thiên phú. Đám người Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần nhíu mày, vì bọn họ nhớ rõ Tần Phấn bị kết giới giam cầm sau đó kết giới bí ẩn biến mất. Trừ đám Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần còn có một người biểu tình kỳ lạ, đó là Lạc Anh.

Người khác không biết nhưng Lạc Anh rõ ràng thân phận thật của Tần Phấn là vương tử điện hạ. Trong ấn tượng của Lạc Anh thì vương tử điện hạ là một người nho nhã, cẩn thận sao lần này uống nhiều như vậy? Lạc Anh đang do dự có nên tiến lên chào hỏi không thì thấy người bên phải được vương tử điện hạ dìu ngửa đầu uống rượu, uống xong ném bình rượu sang một bên. Khuôn mặt thanh tú, dịu dàng xuất hiện trước mắt mọi người. Lạc Anh bối rối, là... Là Trần phú ông!

Không chỉ Lạc Anh, đám Tiết Thường Uyển, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm thấy Trần phú ông cũng giật nảy mình. Bọn họ không ngờ người uống say khướt là Trần phú ông.

Người bên trái cũng ngẩng đầu lên, mọi người nhận ra đó là Ngạo Phong.

Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong, ba người xếp trong đội tám thí luyện thiên phú. Bởi vì ba người kiên trì đến cuối cùng trong khi không có chân thân huyết mạch, ấn ký nên tạo ấn tượng sâu sắc cho mọi người. Nhưng nói đến ấn tượng thì đám người Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu càng ấn tượng sâu hơn. Đặc biệt là Tịch Nhược Trần, khi gã thấy Trần Lạc mắt lóe tia sáng lạnh. Mạc Khinh Sầu càng kích động, nhiệt độ xung quanh giảm xuống.

- Trần phú ông, Tần... Tần Phấn, ba ngươi...

Lạc Anh đi qua, mùi rượu gay mũi ập vào mặt làm nàng bịt mũi.

Lạc Anh nhíu mày hỏi:

- Các ngươi uống bao nhiêu mà say dữ vậy?

Trần Lạc say, thật sự say, lý trí mơ hồ, hắn nheo mắt nhìn Lạc Anh.

Trần Lạc cười nói:

- Là Lạc đại mỹ nhân đây mà, đến làm gì?

Tần Phấn cũng hơi say nhưng nói chuyện còn bình thường:

- Ha ha, Anh Tử.

- Ta nói này Tần... Tần Phấn, bọn họ uống nhiều vậy sao ngươi cũng...

Lạc Anh không biết nên nói cái gì, đường đường là vương tử điện hạ mà uống say bét nhè.

Lúc này vu sư cao cấp tên Mạnh Đức lao ra khỏi đám người chỉ vào Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong.

Mạnh Đức quát to:

- Chính là ba người này!

Cái gì?

Đám người giật nảy mình, vì bọn họ cho rằng người đánh Mạnh Đức là ba vu sư cao cấp nhưng không ngờ là Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong. Có lẽ thiên phú của ba người rất mạnh nhưng chỉ là thiên phú mạnh, không có chân thân huyết mạch, ấn ký sao có thể là đối thủ của vu sư cao cấp? Mới rồi nghe Mạnh Đức nói hình như Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong dùng thủ đoạn sấm sét đánh đòn phủ đầu một chiêu bắt địch. Đám người Mạnh Đức không kịp phát ra linh tượng đã bị đánh xỉu, nếu đúng sự thật thì ba người Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong quá khủng bố.

Nhâm đ*o Pha nhíu mày hỏi:

- Ngươi xác định là bọn họ?

Nhâm đ*o Pha thấy Mạnh Đức gật mạnh đầu, lòng thầm nghi hoặc ba người kỳ dị nhưng làm gã nhíu mày là có vẻ như Lạc Anh khá thân với ba người kia. Bất cứ chuyện gì một khi liên lụy đến Lạc Anh là khó giải quyết, vì nữ nhân này rất đặc biệt. Trong phút chốc Nhâm đ*o Pha khó đoán quan hệ giữa Lạc Anh và ba người kia, gã nhìn hướng Gia Cát Thiên Biên.

Nhâm đ*o Pha truyền âm:

- Gia Cát lão đệ, ba người này là ai? Ngươi có quen không? Lạc Anh tiểu thư có quan hệ gì với bọn họ?

- Trần Lạc, Ngạo Phong, Tần Phấn là học sinh mới năm nay. Ta không rõ ràng có quan hệ gì với Lạc Anh, ta đề nghị ngươi khoan hành động, nhìn xem tình hình đã.

Nhâm đ*o Pha truyền âm hỏi Tịch Nhược Trần, cùng một vấn đề, gã đáp y như Gia Cát Thiên Biên, đề nghị Nhâm đ*o Pha chờ xem tình hình.

Nhâm đ*o Pha thấy khó xử, dù gì gã là đệ tử lục giai, hôm nay dẫn các huynh đệ đến tính sổ với ba đệ tử tứ giai nhưng giờ kêu gã chờ xem tình hình? Nếu đồn ra ngoài thì sau này Nhâm đ*o Pha làm sao lăn lộn?

Trước cửa Hồng lâu, Trần Lạc, Tần Phấn, Ngạo Phong bước chân loạng choạng ngồi bệch xuống bậc thang. Tiết Thường Uyển tới gần, nhíu mày, nhún mũi nhìn Trần Lạc chằm chằm.

Tiết Thường Uyển trách:

- Sao ngươi uống nhiều rượu vậy? Quay về nghỉ ngơi đi.

Tiết Thường Uyển không thích Trần Lạc uống rượu, đặc biệt là thái độ khùng điên khi hắn say.

Trần Lạc nheo mắt, khóe môi cười xấu xa đầy tà khí:

- Ô, Tiết đại mỹ nhân cũng đến?

Trần Lạc đưng dậy, lảo đảo sắp té. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển chạy tới nâng Trần Lạc. Mọi người thấy hình ảnh này kinh ngạc muốn rớt tòng mắt.

Tiết Thường Uyển nâng Trần Lạc rồi mới nhớ ra xung quanh có nhiều người, nhưng việc đã đến nước này nàng không thể thả ra. Tiết Thường Uyển chỉ có thể xấu hổ cúi mặt. Lạc Anh thì biểu tình thản nhiên vịn vai Trần Lạc, cười nhạo hắn tửu lượng yếu mà còn ham uống.

Hai tay Trần Lạc choàng vai hai nữ thần Tiết Thường Uyển, Lạc Anh như nhà giàu mới nổi đi kỹ viện tìm hoan mua vui ôm hai cô nương hoa khôi, khiến người hâm mộ chết được. Làm người ta điên hơn là tiểu tử mặt trắng họ Trần ôm mập mờ nhưng hai nữ thần mặc kệ hắn.

Mọi người nhớ đến lời đồn những ngày trước, luôn có tin đồn Trần Lạc gian díu với hai nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển. Lúc trong đấu trường thí luyện, hai thiếu nữ chủ động đi tìm Trần Lạc đã làm người ta nghi ngờ. Bây giờ Trần Lạc ôm Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, nếu nói tiểu tử mặt trắng họ Trần và hai nữ thần không có quan hệ mập mờ thì ai tin?

Hai nữ thần, các nàng làm sao vậy? Nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới tiểu tử mặt trắng họ Trần không có chỗ nào xứng với các nàng, tại sao các nàng mặc cho hắn tùy ý ôm? Làm người ta đau lòng muốn chết.

Cảm giác ánh mắt kỳ lạ của mọi người, Lạc Anh thấy hơi khó chịu, nàng buông Trần Lạc ra.

Lạc Anh mắng:

- Uống chết luôn đi!

Lạc Anh thả ra, Tiết Thường Uyển xấu hổ không dám nâng Trần Lạc tiếp. Nhưng Tiết Thường Uyển lo Trần Lạc té, nàng dìu hắn ngồi xuống bậc thang rồi mới thả tay ra.

Vương tử điện hạ kính nể nhìn Trần Lạc:

- Trần Lạc giỏi!

- Ta nói này Trần Lạc, lúc uống rượu chẳng phải ngươi nói ngươi là người thành thật sao? Mới rồi ngươi trái ôm phải ấm, mỗi người là mỹ nữ tuyệt sắc vậy mà còn dám bảo mình là người thành thật? Nếu ngươi là người thành thật thì... Thì chẳng phải... Tần Phấn ta thành thật hơn ngươi thì... Gọi là gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.