Hoa Linh Lan

Chương 42: Kẻ trộm trong phòng làm việc




Editor : pemichio.

Beta : Song Ngư nhi.

"Bạc, đương nhiên là chúng ta muốn, nhưng là người, chúng ta cũng muốn. Đại gia ta hưởng qua vô số mỹ nhân, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một nam nhân xinh đẹp như ngươi vậy, chỉ cần nghĩ đến ngươi thì cả người ta đều ngứa ngáy khó chịu, hận không thể lập tức đè ngươi ở dưới thân thể của ta, lăn qua lăn lại." Đại hán nhìn nam tử xinh đẹp còn hơn nử tử trên đất, nuốt nước miếng một cái. (Ngư : Ọe, tởm quá !!! Ném gạch chết tên này đi)

.

"Đại ca, ngộ nhỡ hắn thật sự là Cửu hoàng tử thì làm thế nào?" Một nam tử trong nhóm do dự nói. Nếu quả thật hắn chính là Cửu hoàng tử, như vậy hậu quả bọn họ không thể gánh nổi, vẫn là cẩn thận một chút mới tốt.

"Cho dù hắn ta là Cửu hoàng tử thật thì thế nào? Chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không bị người khác phát hiện , bây giờ thiên hạ thái bình, cũng đã mấy chục năm chưa từng khai chiến, các ngươi có biết đây là có ý gì không?"

"Không biết. . ."

Bụp! Một người vừa lên tiếng liền bị người đại hán kia vỗ mạnh một cái: "Ngươi thật đúng là heo mà, người trong thiên hạ đều biết vậy mà ngươi dám nói ngươi không biết, đó là bởi vì hoàng đế ba nước đều đã kí hiệp ước. Trong khoảng thời gian bọn họ còn sống thì sẽ tuyệt đối không khai chiến, nếu bên nào không tuân theo ước định thì sẽ bị hai nước còn lại liên thủ công kích, cho nên đến bây giờ cũng chưa có nổ ra chiến tranh."

Nam nhân làm lão đại vừa lòng gật đầu tán thưởng một cái: "Ừm, vẫn là lão tam có hiểu biết. Ngươi nói, với tình huống như hiện nay thì hoàng đế Lan quốc sẽ vì một tên hoàng tử không được sủng ái mà phá hư hoàng bình giữa hai nước sao?"

Nghe bọn hắn nói như vậy, người đang nằm trên mặt đất mặc kệ sợ hãi trong lòng vẫn lớn tiếng phản bác: "Các ngươi không được nói bậy, phụ hoàng rất thương ta, các ngươi mới là người không được sủng ái!"

Nhìn thấy hắn thẳng thắn như đứa bé như vậy, bọn họ lại phá lên cười ha ha: "Ta nói ngươi là ngu thật hay ngủ giả đấy? Mọi người đều nói Cửu hoàng tử có chút ngu ngốc, hôm nay gặp mặt, quả thật là như thế! Ha ha! Ngươi nói nếu như ngươi được phụ hoàng của ngươi thương yêu như vậy, vậy vì sao lại không chú ý đến an toàn của ngươi, ném ngươi đến một đất nước xa xôi như vậy?"

"Đừng cùng hắn nói nhảm nữa, lão tử chờ không được muốn thượng hắn rồi, nhìn hắn thật khiến người ta xuân tâm nhộn nhạo khó nhịn mà."

"Lão đại, ta cũng có chút không chịu nổi, liền dứt khoát ở chỗ này lên đi, nơi này bốn bề vắng lặng , sẽ rất kích thích đấy !" (Ngư : Khụ Khụ, khẩu vị nặng thật! ) Vừa nghe hắn nói như vậy, cái kẻ gọi lão đại nhất thời trợn to mắt, mặt kích động gật đầu một cái nói: "Nói cũng đúng, lão tử làm sao lại không nghĩ tới điều này nhỉ? Hai người các ngươi canh chừng cho ta, chờ ta làm xong thì sẽ để cho các ngươi tới."

Nói xong cũng đánh đến người của nam tử trên đất, mà giờ phút này nam tử trên đất như một con chim sẻ đang hoảng sợ, vì muốn tránh tên đại hán đang nhào tới liền cố gắng bò về phía sau, nhưng vẫn là không thể thoát khỏi bàn tay của ác ma, bị đại hán bắt được một chân sau đó bị đè ở dưới .

Đang lúc ấy, tên đại hán đang vô cùng kích động bỗng nhiên bất động té ở trên người nam tử, mà nam tử trên đất giống như là bị dại đi. Đợi sau khi hắn phản ứng kịp liền vội vàng đẩy tên đại hán đang đè trên người mình ra, giùng giằng muốn đứng dậy. Mà hai tên đại hán đang canh chừng hai bên, sau khi nghe thấy động tĩnh bên này liền đi qua xem. Khi thấy tên đại hán té trên mặt đất liền vác đao chém tới chỗ nam tử kia, vì bọn họ cho rằng lão đại là do tên nam tử kia giết.

"A!"

"A!" Hai người mới vừa vọt tới, liền bị một chưởng lực đánh trúng ngã xuống đất đi đời nhà ma.

"Tiên nữ tỷ tỷ, cám ơn ngươi!" Nam tử nắm quần áo đã bị xé làm mấy mảnh kéo lại, cố gắng che lấp phần da thịt đang lộ ra ngoài không khí để bản thân nhìn qua đỡ nhếch nhác hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.