Hoa Dã Quỳ

Chương 22: Still here




Edit: Xanh Lá

Mặc Diệc nhớ rõ cô gái này là ân nhân cứu mạng của Đường Đường. Lúc trước tiểu gia hỏa vì cứu cô ta mà đã hôn mê mất vài ngày, vốn hắn còn muốn đóng gói cô ta vứt đi thật xa, đỡ cho tiểu gia hỏa cứ lo nghĩ về cô ta không dứt. Nhưng hiện giờ hắn đột nhiên có chút hối hận, có lẽ có cô ta ở đây, Đường Đường sẽ không nỡ rời đi.

Dạ Khuynh Nhan thấy hắn không nói thì có chút nóng nảy, đây là cơ hội cuối cùng để cô rời khỏi Dạ gia, nếu như hắn đổi ý, mình liền thật sự trốn không thoát cái nhà giam Dạ gia này.

“Mặc tiên sinh, anh đã đáp ứng……”

Cô còn chưa nói xong, Mặc Diệc đã đột nhiên nói: “Có thể rót cho tôi một ly rượu không?”

“Rượu?” Dạ Khuynh Nhan có chút khó hiểu, chẳng qua vẫn nói: “Rượu trong tay tôi vẫn chưa uống, anh cần không?”

Mặc Diệc không nói hai lời, cầm ly rượu vào trong tay, một ngụm uống hết.

Hương vị cay nồng kích thích vị giác hắn, khiến hắn rốt cuộc cũng có chút bình tĩnh lại.

“Sao đột nhiên cần gấp vậy?” Một tờ giấy báo trúng tuyển đại học mà thôi, hắn muốn lấy trước cũng không khó, chẳng qua hắn rất hiếu kì, vì sao cô lại muốn nhận sớm như vậy.

Dạ Khuynh Nhan rũ mắt, tuy nói việc xấu trong nhà không thể lộ ra, nhưng cô vẫn trả lời đúng sự thật.

“Không chờ được. Anh có biết hiện tại bên ngoài đang đồn cái gì không?” Dạ Khuynh Nhan cũng không chờ hắn trả lời, lại tự mình nói: “Anh biết vì sao bên ngoài lại có lời đồn tôi là vị hôn thê của anh chứ? Đó là vì cha tôi. Cha tôi nóng lòng muốn bám víu vào Mặc gia các anh, nếu tôi không trở thành vợ anh được, chỉ e sẽ không còn cơ hội tới đại học Thánh Andrews nữa.” Nói đến đây, cô ấy không khỏi cười lạnh.

Mặc Diệc vốn không hề hứng thú với việc riêng nhà cô, hắn hỏi như vậy, đơn giản là vì cô là người Đường Đường để ý. Đương nhiên chủ yếu vẫn là do hắn muốn che giấu nôn nóng cùng bất an trong lòng.

Hắn được ăn cả ngã về không cử hành tiệc đính hôn này, nếu Đường Đường không tới……

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới nếu cô không xuất hiện, tiếp theo sẽ như thế nào, chẳng qua hiện tại, thật ra đã có thể bắt đầu suy xét.

MC thấy thời gian đã đến, chẳng qua với kinh nghiệm nhiều năm chủ trì các loại tiệc cưới của anh ta, tiệc đính hôn hôm nay có vẻ cực kỳ không thích hợp. Nhìn Mặc Diệc mặt đầy lạnh nhạt, anh ta rụt rụt cổ, lại chạy sang hướng bà Mặc.

“Mặc phu nhân, bà xem thời gian đã qua cả rồi, có muốn chuyển nghi thức ra sau không?”

Bà Mặc nhìn đồng hồ trên cổ tay, lúc này mới phát hiện thời gian thế mà đã qua rồi, nhưng bà không dám kết thúc buổi tiệc đính hôn này, chỉ có thể gật đầu, “Chuyển ra sau đi.”

Lúc Đường Khanh bước vào buổi tiệc đính hôn này, liền nhận ra sự quỷ dị bốn phía, nhưng cô không có thời gian nghĩ nhiều, bởi kinh nghiệm làm nghề y nhiều năm qua nói cho cô, Mặc Diệc lúc này có vẻ không thích hợp!

“Hệ thống, Mặc Diệc không thích hợp nha.”

“Đúng là rất không thích hợp. Tuy rằng nam chính sẽ hắc hóa, chẳng qua dáng vẻ hắc hóa hẳn cũng không phải thế này, ngược lại giống như……”

Hệ thống không nói tiếp, bởi Đường Khanh đã đoán được.

“Ta dựa vào, từ khi nào mà rượu bỏ thuốc lại bị nam chính uống sạch nha!”

“Ta cảm thấy trọng điểm của ngươi hẳn là, tiếp theo nên giải quyết nan đề này thế nào mới phải.”

Đường Khanh trầm ngâm một lát, đột nhiên mắt sáng ngời, “Còn giải quyết cái gì nha, chúng ta có thể trực tiếp đi rồi.”

Hệ thống mặt đầy dấu chấm hỏi, “Vì sao?”

“Vậy còn không dễ giải thích à, Mặc Diệc tự mình uống rượu bị bỏ thuốc, Dạ Khuynh Tuyết dù sao cũng sẽ không phát rồ đến mức khiến hắn gì gì kia với em trai mình đúng không. Huống hồ Mặc Diệc lại là ai chứ, Dạ Khuynh Tuyết sao có thể tới gần hắn được, cho nên người có thể giải thuốc này cho hắn, cũng chỉ có nữ chính thôi.” Đường Khanh càng nghĩ càng cảm thấy cốt truyện tiếp theo hẳn nên như vậy, chỉ là……

“Thống Thống……”

Hệ thống nhận thấy sự mất mát trong giọng nói ký chủ, hiếm khi có một lần ôn nhu nói: “Làm sao vậy?”

“Không có gì, chỉ là cảm thấy có chút khó chịu.” Đối với hệ thống, thật giống như bạn hữu lâu năm vậy, Đường Khanh chưa bao giờ nghĩ tới việc che giấu.

Hệ thống ngây cả người, cảm thấy thế giới này hẳn là không thể ở lâu.

“Không sợ, thế giới sau còn có càng nhiều nam chính nhan sắc cao, dáng người nảy nở.”

“Ừm, đáng tiếc đều sẽ hắc hóa.”

Hệ thống:……

Ký chủ, ta nói với ngươi như thế, ngươi lại đáp như vậy, bảo người ta còn biết an ủi làm sao?

Đường Khanh chẳng qua chỉ càu nhàu một chút, cô đã từng nói với hệ thống, đừng nên tìm những nam chính hắc hóa đối xử quá tốt với cô, nếu không lúc rời đi cô sẽ rất khổ sở, chẳng qua cô cũng biết điều này không thể trách hệ thống, rốt cuộc vẫn do mình định lực không đủ cao.

“Thống Thống, chỉ số hoàn thành của thế giới thế nào rồi?”

Hệ thống hơi ngây ra một hồi, sau đó thật cẩn thận nói: “Khanh Khanh à, kỳ thật vừa rồi có một việc ta không nói với ngươi.”

“Ừm?”

“Cái đó, ngay trước đây năm phút đồng hồ, giá trị hắc hóa của nam chính đã đạt đến 70%.”

Đường Khanh bị giá trị hắc hóa này làm cho hoảng sợ. Ngay khi cô muốn hỏi sao lại thế này, bốn phía đột nhiên an tĩnh xuống.

“Đường Đường, em đã đến rồi.”

Một giọng nói đè nén vui sướng cực độ truyền đến từ phía sau, mà Đường Khanh nghe lại hoảng hốt trong lòng.

Mặc Diệc khó khăn lắm mới chờ được cô, vẻ âm u vừa rồi đã hoàn toàn tan biến. Nếu cô chịu tới, vậy có nghĩa trong lòng cô vẫn có mình.

“Đường Đường, em biết tiệc đính hôn hôm nay, là chuẩn bị vì ai chứ?” Mặc Diệc duỗi tay, nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt nghiêm túc.

Ảo tưởng tốt đẹp lúc trước của Đường Khanh hoàn toàn tan thành tro bụi. Cô không ngốc, nếu như còn không đoán được, thì nhiệm vụ của thế giới này cũng không có khả năng hoàn thành.

“Mặc Diệc ……”

Vừa định giải thích, nhưng đối phương lại bất chợt kéo cô vào trong ngực mình, tiếp theo liền cúi đầu, hôn thật sâu lên cô.

Một nụ hôn này, khiến sảnh yến hội xung quanh vốn an tĩnh lại càng an tĩnh hơn, chẳng qua ngay sau đó, bốn phía liền vang lên tiếng nghị luận, sôi nổi dò đoán vị này rốt cuộc là ai.

Tảng đá lớn trong lòng bà Mặc cuối cùng cũng rơi xuống, vì thế đối mặt với người tiến đến dò hỏi, bà cũng không còn sự nôn nóng như lúc trước, ngược lại tươi cười đầy mặt, đồng loạt giải thích: “Ai nha, đôi vợ chồng son này mấy ngày trước giận dỗi nhau, tôi còn lo lắng cô gái tốt như Đường Đường sẽ không chịu để ý tới tiểu tử ngốc nhà tôi đó. Các vị cũng biết, Tiểu Diệc nhà chúng tôi, tính tình lạnh lùng kia thật không mấy ai có thể chịu được. Chẳng qua hiện tại, cuối cùng tôi cũng yên tâm.”

Khác với không khí vui sướng bên này, Dạ gia bên kia lại mây đen mù mịt.

Đầu tiên là ông Dạ, vốn định tìm con gái thứ hai của mình chất vấn, lại phát hiện con gái thứ hai đã sớm không thấy bóng dáng đâu, mà Dạ Khuynh Tuyết, sau khi nhìn thấy ly rượu kia bị Mặc Diệc uống sạch, vốn còn vọng tưởng nhân cơ hội khiến hắn chịu trách nhiệm với mình, nhưng hiện tại, cô ta lại không dám ở lâu.

Cơ hội đã mất đi, nếu như sự việc bại lộ, sẽ không ai bảo vệ được mình.

Mang theo không cam lòng cùng phẫn nộ, cô ta chỉ có thể im lặng thoát đi.

Bên kia, ở trước mắt bao người, Đường Khanh cũng không dám dùng linh khí đẩy Mặc Diệc ra, vì thế chỉ có thể để mặc hắn càng hôn càng sâu, lại bởi vì ly rượu bị bỏ thuốc trước đó, cô chỉ có thể lặng lẽ giúp hắn xoa dịu, vì giấu tai mắt người ngoài, cô cũng chỉ có thể hết sức phối hợp hôn trả lại.

Nếu nói lúc trước trong sảnh yến hội vẫn là bầu không khí quỷ dị, thì hiện giờ lại đầy tiếng cười vui không ngớt.

Mặc Diệc không ngốc, trên mặt hắn tuy không khác bình thường, nhưng trong lòng lại sớm bị cảm giác khô nóng kia khuấy đến long trời lở đất. Hắn đã đoán được Đường Khanh phát hiện cái gì, nếu không hắn cũng không chống đỡ được đến hiện tại.

“Đường Đường.” Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, sau khi Mặc Diệc buông Đường Khanh, liền lấy nhẫn  ra trực tiếp quỳ một gối xuống đất, “Em, nguyện ý gả cho anh chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.