Hồ Vương Thanh Liên

Quyển 1 - Chương 3: Tiên tử gặp rủi ro




Trong không khí có chút cổ quái, Tả Tình Duyệt nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lấy hết dũng khí vòng qua người Cố Thịnh, xuống lầu chuẩn bị bữa sáng. Mỗi bước đi cũng hết sức khó khăn, cô có thể cảm giác được tầm mắt của anh dừng ở trên người cô, cho đến khi đi tới cửa cầu thang, Tả Tình Duyệt mới thở phào nhẹ nhõm. Cô hi vọng về sau có thể giữ vững khoảng cách với anh càng xa càng tốt!

Cố Thịnh hài lòng nhìn phản ứng của cô, có một chút kiêu ngạo của người thắng cuộc, anh thích xem bộ dáng sợ hãi của cô đối với anh!

Tả Tình Duyệt vào phòng bếp, không lâu sau, một bữa ăn sáng phong phú cũng hoàn thành, hài lòng nhìn tác phẩm của mình. Cô đã vô số lần ảo tưởng mình có thể ở trong bếp làm cho người chồng yêu quý của mình một tô chắn thôi cũng đủ mãn nguyện rồi, hiện tại cô đã có chồng, nhưng cũng là người hận cô thấu xương, thậm chí ngay cả lý do vì sao hận cũng không muốn cho cô biết!

Khóe miệng nở một nục cười bất đắc dĩ, mang điểm tâm lên, hít một hơi thật sâu, cô lại phải đi đối mặt với anh rồi!

Đi vào phòng ăn, dọc theo đường đi cũng không thấy bóng người làm nào, trong lòng Tả Tình Duyệt càng thêm khẩn trương, cô sợ cùng Cố Thịnh ở chung một chỗ. Nếu có người ngoài ở đây, anh ít nhất sẽ không đem hận ý biểu hiện rõ ràng, cô cũng có cơ hội để hít thở một chút. Càng đến gần phòng ăn, Tả Tình Duyệt càng bất an, khi cô đi vào phòng ăn, cả người đột nhiên cứng đờ, bữa ăn sáng trong tay chút xíu nữa đổ hết xuống đất.

Cô nhìn thấy chồng mình cùng một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc hở hang, ôm hôn nhau, môi lưỡi quấn quít, người phụ nữ còn phát ra tiếng ngâm thỏa mãn. Trong lòng cô giống như bị cái gì đâm vào, nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở nhà ba mẹ hôm qua, sắc mặt càng thêm trắng bệch, cô theo bản năng chỉ muốn chạy trốn.

"Đứng lại!" Cố Thịnh buông người phụ nữ trong ngực ra. Trên thực tế, khi cô đến, anh cũng đã nhìn thấy cô, cho nên mới càng thêm không chút kiêng kỵ, cùng người phụ nữ trong ngực hôn tiếp, mục đích là muốn xem dáng vẻ cô bị tổn thương.

Khóe miệng nâng lên ý tà ác, nhìn Tả Tình Duyệt, giọng nói lạnh như băng, "Tôi đói bụng rồi!"

"Thịnh, em có thể cho anh ăn no!" đôi tay Lisa ôm cổ Cố Thịnh, giọng nói mập mờ, đôi môi đỏ mọng lại đưa tới gần gò má cương nghị tuấn mỹ của anh, hết sức trêu chọc, trong lòng không khỏi oán giận người làm chết tiệt kia tới không đúng lúc.

"Đừng làm rộn, anh thật sự đói bụng rồi, tối hôm qua anh đã mất không ít thể lực!" Cố Thịnh kéo tay của cô ta ra, nắm trong tay mình, giọng nói dịu dàng, ánh mắt như có như không nhìn bóng lưng kia, quả nhiên thấy bả vai hơi run rẩy.

Mi tâm Lisa hơi nhíu lại, nghe được chuyệnanh và người phụ nữ khác hoan ái, người phụ nữ kia là vợ của anh sao? Trong lòng nổi lên ghen tỵ, "Vợ anh làm cho anh mê muội đến vậy, mà mới vừa rồi anh và em hôn nhau, anh đối với vợ mình, không phải là thiếu chung thủy sao?"

Cố Thịnh chau mày, ở trước bàn ăn ngồi xuống, nhàn nhạt nhếch miệng, đôi mắt thâm thúy làm cho người ta không thấy rõ tâm tình của anh, "em hi vọng anh chung thủy với vợ anh?"

"Dĩ nhiên không hy vọng! Nếu như anh chung thủy với cô ấy, vậy em làm sao bây giờ?" Lisa ngồi trên đùi Cố Thịnh, thân thể xinh đẹp ở trên người Cố Thịnh mè nheo, tựa hồ quên mất ở cửa còn có một người tồn tại.

Lấy địa vị cùng quyền thế của Cố Thịnh, cho dù không thể trở thành vợ của anh, cho dù trở thành một trong những tình nhân bí mật đông đảo của anh cũng đã là may mắn!

Mặc cho người phụ nữ trong lòng ở trên người mình đốt lửa, ánh mắt Cố Thịnh thủy chung như có như không vẫn lưu lại trên bóng dáng kia, anh rất tò mò muốn nhìn thấy biểu tình trên mặt cô, chậm rãi mở miệng, "Còn không đem bữa ăn sáng tới đây!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.