Hỗ Trợ Vương Bài

Chương 7: Chương 7




- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ giải cứu công chúa Xà nhân tộc, thưởng 3000 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm tích lũy.

Thu Sơn liền được thông báo hoàn thành nhiệm vụ, tiếp đó Thu Sơn cũng khá bất ngờ, hắn không ngờ Chân Khí Đan của hắn lại là vật áp chót a.

- Chân Khí Đan?

- Ngươi chưa nghe nói sao, ta nghe được tin rằng Chân Khí Đan này có tác dụng khôi phục chân khí đối với người có cảnh giới dưới Nguyên Anh, là khôi phục ngay lập tức ngươi hiểu không?

- Cái này...

- Hơn nữa Chân Khí Đan này chỉ là Nhị phẩm đan dược, có thể khôi phục nhanh như vậy Tam phẩm cũng chưa chắc sánh bằng a.

Tất cả mọi người bùng nổ trước Chân Khí Đan này.

Thu Sơn thì cũng coi là bình thường, hắn đã ăn không dưới 2 lọ rồi a.

- Chân khí đan này được bà chủ Hương Nguyệt đích thân kiểm nghiệm, là Thượng phẩm Chân Khí Đan, 2 lọ sẽ chia ra 2 lần đấu giá, lần thứ nhất là 4 viên Chân Khí Đan, giá khởi điểm 40 vạn kim tệ, mỗi lần ra giá không dưới 1 vạn kim tệ.

- Cái này... có phải quá đắt hay không?

- Ngươi không có tiền liền cút, 41 vạn.

- 42 vạn.

- 45 vạn.

- ...

Thu Sơn ngồi nhìn cuộc vui, cuối cùng cả 2 lọ thì 1 lọ thuộc về Diệp gia với giá 80 vạn kim tệ, 1 lọ thì thuộc về Lưu gia với giá 120 vạn kim tệ.

- Haiz, lần này xem ra không lỗ a.

Thu Sơn vui mừng nói, hắn không nghĩ sẽ bán được 200 vạn kim tệ, trừ 100 vạn hắn mua công chúa Xà nhân kia là còn 100 vạn, đây đúng là lãi to a.

- Chủ nhân, Xà nhân ngài mua rốt cuộc có lại lịch gì?

Linh Nhi lên tiếng hỏi Thu Sơn, nàng biết nếu đây là 1 Xà nhân bình thường thì hẳn không đáng để hắn tiêu tốn nhiều công sức như vậy.

- Là công chúa Xà nhân tộc.

Thu Sơn mỉm cười đáp.

Linh Nhi cũng khá ngạc nhiên, làm sao Thu Sơn hắn có thể biết đó là công chúa của Xà nhân tộc chứ???

- Ta còn nhiều bí mật ngươi chưa biết lắm.

Thu Sơn cười cười nói.

Linh Nhi cũng biết Thu Sơn có rất nhiều bí mật nhưng hắn không muốn nói thì nàng cũng không ép, chỉ là hắn luôn đem lại cho người khác bất ngờ a.

- Tiên sinh, đây là 100 vạn kim tệ của ngài, Hương Nguyệt Lâu không lấy 1 đồng, còn bây giờ mời ngài theo ta đến chỗ Xà nhân của ngài.

Cơ Hương Nguyệt bước vào, nàng đưa cho Thu Sơn 1 cái túi nhỏ, Thu Sơn biết đây cũng là 1 loại không gian giới chỉ nhưng không lớn lắm, chứa 100 vạn kim tệ có lẽ thừa a.

- Ta chỉ lấy 50 vạn, 50 vạn còn lại coi như quà gặp mặt, lần sau chưa biết chừng còn phải nhờ vả bà chủ đây.

Cơ Hương Nguyệt biết Thu Sơn có ý định kết giao liền vô cùng vui mừng, phải biết lấy được cảm tình của 1 vị Luyện đan sư như Thu Sơn không dễ a.

- Vậy thì Hương Nguyệt cung kính không bằng tuân mệnh.

Cơ Hương Nguyệt liền đưa cho Thu Sơn 1 cái túi khác, Thu Sơn cũng không kiểm tra liền cất đi.

- Mời ngài theo Hương Nguyệt.

Cơ Hương Nguyệt liền dẫn Thu Sơn tới căn phòng nhỏ hôm qua hắn được đưa tới, Thu Sơn ngồi xuống uống trà nhưng có chút lo lắng. Hắn nhất định bị người khác để ý rồi, đừng nói là chuyện gây sự với Diệp gia, hôm nay hắn còn gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ bị người ta tìm hiểu.

- Tiên sinh, đây là Xà nhân ngài mua, vì nữ Xà nhân này có vẻ rất hung dữ nên ta vẫn xích nàng lại, đây là chìa khóa.

1 lát sau Cơ Hương Nguyệt dẫn theo công chúa Xà nhân đến, Thu Sơn để ý kĩ thấy nàng có chút bẩn thỉu nhưng giương mặt đang hung hăng nhìn hắn kia vẫn rất thanh cao, chỉ là vết bớt trên khuôn mặt nàng trông có chút đáng sợ.

- Sau này có thể làm phiền bà chủ rồi.

Thu Sơn ôm quyền nói.

- Tiên sinh không cần khách sáo, nếu ngài cần gì cứ đến Hương Nguyệt Lâu tìm Hương Nguyệt, ta nhất định sẽ không từ chối.

Cơ Hương Nguyệt mỉm cười nói.

Sau đó Thu Sơn dẫn công chúa Xà nhân tộc rời khỏi Hoàng Thành, Thu Sơn hắn biết có ngu mới ở lại đây, không sớm thì muộn thân phận của hắn cũng bị lộ, hơn nữa hắn còn mang theo công chúa Xà nhân tộc nữa, nhất định phải lập tức rời đi.

Thu Sơn rời khỏi thành liền được vài trăm mét thì Linh Nhi liền lên tiếng:

- Chủ nhân, có người bám theo, 1 Trúc cơ đỉnh phong cùng 2 Trúc cơ trung kỳ.

- Cứ tiếp tục đi.

Thu Sơn đáp.

- Ngươi mau thả ta ra, nếu cha mẹ ta biết được nhất định không tha cho ngươi.

- Im lặng.

Thu Sơn nghe câu này không biết bao nhiêu lần rồi a, hắn cảm thấy có chút khó chịu, hắn định sau đây sẽ đưa nàng về nhưng hắn chỉ muốn bỏ mặc nàng để nàng tự về, hắn đau đầu lắm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.