Hồ Tiên Ký

Chương 8: Vé tàu đi về phương Bắc




Chỉ là lời cãi lại theo bản năng không suy nghĩ. Lời ra khỏi miệng, Tân Hành mới đột nhiên tỉnh táo lại, lời của cô lúc này nghe u oán, hèn mọn… đến cỡ nào.

Giống như thừa nhận cô toàn tâm mong mỏi anh rủ lòng thương xót, chờ ở đây, thế nhưng anh lại chẳng thèm ngó tới.

Khí lạnh cả người Dịch Tân nhất thời liền giảm đi hơn phân nửa, dừng ở trước mắt cô, nhìn cô.*

Lúc này trong lòng Tân Hành chỉ cảm thấy khuất nhục, còn có khinh bỉ… chính mình. Cô cười lạnh, “Vậy chính là anh có lòng tham như vậy? Em cũng chỉ là một vật thay thế, cho dù bây giờ anh đã đạt được như anh muốn muốn, anh vẫn không buông em ra như trước?”

Cô cố ý nói tàn nhẫn lại không chịu nổi, trong nội tâm, thật ra cũng là nói cho chính mình nghe. Cô hung hăng ném về phía mình, hi vọng bản thân có thể tỉnh táo một chút.

Người đàn ông này, quả thực có đầy đủ tư cách khiến cô khăng khăng một mực, không thể tự kềm chế. Chỉ là tình yêu cũng cần cân xứng.

“Vật thay thế?” Trong nháy mắt, trên mặt anh vốn đã bình tĩnh hơn phân nửa, nhất thời lại nổi lên nụ cười xinh đẹp đến cực hạn. Anh nhìn cô bằng tư thái dịu dàng, thậm chí ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô, môi mỏng hé mở, “Tân Hành, em biết vật thay thế là gì không?”

Âm thanh của anh, khiến thân thể cô bỗng nhiên run lên. Tim, không ngừng co rút nhanh.

Ý thức được rõ ràng một cỗ nguy hiểm trước nay chưa từng có, cô không quan tâm đến thương cảm nữa, theo bản năng liền đẩy anh ra, lăn qua giường, từ bên kia rơi xuống đất, muốn rời đi.

Có một loại dự cảm, tới vừa nhanh vừa rõ ràng. Cô biết, hiện tại cô muốn lập tức né tránh người đàn ông này.

Bước nhanh chạy ra ngoài.

Khi tay mới vừa chạm vào tay nắm cửa thì bị một cánh tay khác giữ lại.

Cô vùng vẫy, thân thể ngược lại bị một cánh tay ôm chầm lấy, thân thể bị ôm lại, đối diện anh.

Cô có thể nhìn thấy rõ ràng cặp mắt đỏ lên của anh, cùng nụ cười nhạt bên môi phối hợp làm cho người ta toàn thân tê dại mà dịu dàng.

Trong lòng cô run lên, thân thể đã bị cơ thể anh đè trên cửa. Hai chân bị đầu gối của anh mạnh mẽ đẩy ra.

“Em rời khỏi tôi, chuẩn bị muốn đi đâu?”

Giọng nói của anh, dịu dàng lại thương tiếc, chỉ là lực nắm tay cô lớn đến nảy sinh ác độc.

Cô chỉ cảm giác tay đau nhức, đau đến mức cô cau mày thật chặt. Cô bất giác muốn tránh thoát khỏi tay cầm của anh.

Chỉ là cô vừa động liền chọc cho anh càng dùng sức bắt ép.

Cô thề, thậm chí cô còn nghe được tiếng xương cốt của cô muốn vỡ ra.

Cô nhỏ giọng kêu lên, “Anh buông em ra!”

Câu nói sau cùng của cô rốt cuộc hoàn toàn buộc anh mất đi phần thương tiếc cuối cùng với cô.

“Thả em ra?” Nụ cười bên môi Dịch Tân vừa lạnh lại tàn nhẫn, “Thả em rời khỏi tôi? Tân Hành, không phải là em nói tôi tìm em làm vật thay thế sao? Vậy thì tốt, hiện tại tôi sẽ nghiêm túc nói cho em biết, em làm cho tôi rất hài lòng, thân thể của em khiến tôi rất thoải mái. Cho nên, tôi không có ý định thả em ra!”

Anh vô tình nói xong, một tay khác đã mạnh mẽ giật áo choàng tắm của cô và trói buộc phía dưới của mình ra. Lúc cô chưa kịp phản ứng lại, đỉnh đầu hạ thân liền mạnh mẽ chen vào thân thể của cô.

Thân thể đã lâu không hoan ái, lúc này lại bỗng nhiên bị người khác cường ngạnh đẩy ra, một cơn đau đớn lan tới. Tân Hành đau mức đến kêu lên.

Anh vốn nắm tay cô, một tay khác lúc này cũng buông ra, thay đổi giữ chặt hông và mông của cô. Dưới người anh liền dùng lực, trên tay phối hợp động tác lấy thân thể cô áp lên người mình.

Cô rất đau, lại khuất nhục. Tay mới vừa được tự do liền bất chấp đau đớn vỗ lên lưng anh, “Đừng! Sao anh có thể như vậy với em!”

Cô giãy giụa, ngược lại lại khơi dậy bản tính chinh phục của anh. Anh giữ hông cô càng chặt, thân thể va chạm cũng càng nhanh, nhưng trên mặt lại cười đến tàn nhẫn, “Không thể? Thì ra tôi thật sự đã quá tốt với em. Hôm nay tôi muốn cho em xem một chút cái gì gọi là vật thay thế!”

Anh nói xong, ôm cô hơi lui ra cạnh cửa. Trên tay dùng sức, lại đem thân thể của cô quay ngược ra, đưa lưng về phía anh. Mà trong quá trình đó, anh và thân thể của cô luôn duy trì giao hợp.

Cô chỉ cảm giác phía dưới một cơn kích thích mãnh liệt ập đến, còn chưa tỉnh táo, người đã bị đặt trên tường lạnh lẽo. Người đàn ông kia liền từ sau lưng không chút lưu tình tiến vào trong cơ thể cô.

Anh đụng từng cái, không chút lưu tình, cô liền bị từng cái đụng vào tường, đụng đến đau đớn.

Trong lòng cô khuất nhục thật lớn, chỉ cảm thấy thứ đụng vào tường là lòng cô. Cơ thể đau và đau lòng, cô gắt gao cắn môi.

“Vật thay thế? Vậy em biết tại sao tôi chọn em không?”

Người đàn ông kia vẫn còn không bỏ qua, nhục nhã thân thể không đủ, trên miệng anh từng chữ từng câu càng giống như một cái bạt tai hung dữ, hướng thẳng trên mặt cô mà đánh. “Thân thể em đây, tôi rất yêu. Dung mạo em trong sạch, thân thể này lại vô cùng có tiềm chất lay động.”

Đầu lưỡi có máu tanh quét qua, cô chỉ cảm giác tâm lúc này đã đau đến chết lặng, thân thể đến này dường như cũng dần dần thích ứng anh.

Anh muốn nhục nhã cô sao? Cô để anh nhục nhã một lần là đủ!

Cô cười, “Như vậy Tân thiếu, là thân thể tôi khiến anh thích, hay là thân thể của Nghê tiểu thư làm cho anh muốn không ngừng hơn?”

Cô nói xong, chỉ cảm thấy đầu bị người dùng lực vặn qua, hướng ra sau lưng chống lại ánh mắt cuồng loạn của anh.

Phía dưới, anh lại lần nữa dùng lực đâm vào.

Cô gắt gao cắn môi, mới dừng lại rên rỉ.

Trong mắt yêu mị của anh mang theo tàn nhẫn, “Bây giờ tôi đang trong thân thể em, đương nhiên phải trả lời là em làm cho tôi thích hơn rồi. Ngày khác, tôi cùng cô ấy làm, thì chính là cô ấy khiến tôi muốn không thể ngừng hơn."

Anh mang theo tư thái phong lưu, từng chữ từng câu hung hăng hướng về phía cô, mang theo sức lực bén nhọn nhất.

Cô chậm rãi nhắm mắt lại, không muốn nhìn thấy anh nữa.

Cô thua.

Cho dù cô có đê tiện nhất, cũng không đánh lại anh tới lạnh.

Môi lại bị dùng sức hôn, bị cạy mở, anh bức bách và chiếm đoạt quấn quít cùng cô. Trong nháy mắt, trong lưỡi, mùi máu tanh sực ra nặng nề.

Động tác lại không dừng lại.

Một cái lại một một cái, vốn không có tình, bắt đầu chỉ là đau, lúc này, lại có vui thích.

Cỡ nào châm chọc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.