Hồ Tiên Ký

Chương 2: Nụ hôn đầu đời




“Tiểu Tà? Sao em còn chưa nghỉ ngơi.” Phượng Lại mặc quần áo ngủ kinh ngạc nhìn Phượng Lại Tà đứng trước cửa, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô mặc một thân áo choàng màu hồng nhạt. Cô bé chuẩn bị ra cửa sao?

“Lại.” Một tiếng gọi ngọt ngào mềm nhũn vang lên, cô bổ nhào vào trong ngực Phượng Lại, không dấu vết đẩy hắn vào giữa phòng, l'q;d gót chân giơ lên nhẹ nhàng đóng cửa.

“Hửm?” Nhìn hành động yêu kiều của cô, Phượng Lại cũng không nghĩ nhiều, thuận thế ôm cô vào lòng, nâng gương mặt nhỏ nhắn lên thì thấy một đôi mắt ướt át chớp chớp.

“Lại, em đã 18 tuổi rồi.” Phượng Lại Tà ái muội ném ra một ánh mắt mị hoặc, yên lặng chờ con cá mắc câu.

“Ừm, tôi biết.” Phượng Lại gật đầu, cực kỳ bình tĩnh.

Sao? Không hiểu? Phượng Lại Tà âm thầm mài răng.

“Lại, vào sinh nhật 18 tuổi, anh không ơ bên em.” Đầu cọ a cọ vào ngực của hắn, giọng nói của cô vô cùng uất ức.

Phượng Lại khẽ thở dài, ôm cô càng thêm chặt.

“Thực xin lỗi, về sau mỗi một lần sinh nhật của em, tôi sẽ ở bên em, có được không?” Giọng nói của hắn ôn hoà, vô cùng dịu dàng. Tất cả những điều này cũng chỉ thuộc về mình cô.

“Được, nói thì phải giữ lời nhé.” Lời ngon tiếng ngọt ai mà chẳng thích nghe, nhất là từ một người không am hiểu việc dỗ người khác thì những lời nói ngon ngọt này không phải là nói suông. Cô biết, chuyện mà hắn hứa, đều sẽ làm được.

“Nhưng, trước đó… Lại, có phải anh nên đến bù một sinh nhật cho người ta hay không? Dù sao đối với một cô gái mà nói thì sinh nhật 18 tuổi thực là quan trọng.” Ý cười tà ác nằm bên khoé môi cô, đáy mắt cũng loé lên ánh sáng gian xảo.

“Được, vậy em muốn đền bù như nào?” Phượng Lại gật đầu, những gì cô yêu cầu, hắn đều đáp ứng.

Huống chi chỉ là một sinh nhật đơn giản.

Con cá mắc câu rồi.

Phượng Lại Tà ngẩng đầu cười rực rỡ, hai tay nhẹ đẩy hắn ngã vào sô pha mềm mại. Ngay khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì cô đã giạng chân ngồi phía trên hắn.

“Lại, anh còn nhớ rõ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đã lập khế ước gì không?” Cô cúi người xuống, gương mặt để sát vào gương mặt tuấn mĩ của hắn nhẹ giọng hỏi.

Phượng Lại nhìn hành động kỳ quái của Tiểu Tà, tuy rằng không ngại nhưng lại cảm thấy thực kinh ngạc. Được cô nhắc nhở, hắn nhớ lại tất cả những chuyện lúc ấy, bao gồm cả “lễ trưởng thành 18 tuổi.”

Thấy sự kinh ngạc và bừng tỉnh trong đáy mắt Phượng Lại, Phượng Lại Tà mỉm cười.

“Lại, anh đã đáp ứng sẽ đền bù sinh nhật cho em, vì vậy em muốn anh đến bù trong ngày hôm nay.” Phượng Lại Tà nói xong liền ngồi thẳng người dậy, híp mắt nhìn Phượng Lại trầm mặc không nói.

Chẳng lẽ cô bé muốn… Phượng Lại nhìn hành động kỳ quái của Tiểu Tà, dường như trong lòng hiểu rõ cái gì đó. Nhưng hắn vẫn không có động tác gì, chậm chạp chờ hành động tiếp theo của cô.

“Lại hôm nay là lễ trưởng thành 18 tuổi của người ta, anh có thể bắt đầu ăn rồi.” Phượng Lại Tà cười ngọt ngào, cởi bỏ nút thắt bươm bướm trên áo choàng. Áo choàng màu hồng nhạt trượt xuống, mà ngay dưới lớp áo choàng chính là thân thể trắng như tuyết.

Đáy mắt Phượng Lại bùng lên ngọn lửa.

“Tiểu Tà, em quá lớn mật.” Giọng nói Phượng Lại khàn khàn. Hắn nheo mắt lại nhìn thân thể hoàn mỹ trước mắt, dường như lý trí đang bị dục vọng cắn nuốt. Cô bé đẹp quá, thân thể thành thục trở nên lồi lõm, da thịt trắng mịn, mỹ lệ khiến người ta hít thở không thông.

“Em chỉ lớn mật với một mình anh mà thôi.” Hai cánh tay trắng mịn vòng qua cổ hắn. Cô nghiêng người về phía trước, l-q]d gương mặt nhỏ nhắn dán bên sườn mặt hắn, đôi môi nhẹ nhàng xẹt qua bên má, rồi nhẹ nhàng hôn tai hắn. Ánh sáng tà ác loé lên, cô hơi ác ý cắn vành tai hắn. Cô có thể cảm nhận được thân thể hắn chợt cứng ngắc.

“Em học được từ nơi nào.” Hắn nên tóm cô dậy đánh vào mông, không ngờ lại dám làm ra hành động lớn mật như thế, thậm chí còn biết làm thế nào để khiêu khích dục vọng, làm có khuôn có dạng. Nhưng hai tay của hắn như bị kìm giữ, hoàn toàn không thể đẩy cô bé đang ở trên đùi hắn xuống.

Vì vậy chỉ có thể tuỳ ý cô làm loạn trên người hắn, thiêu đốt tia lý trí cuối cùng của hắn.

“Lại, anh không vui sao? Không thể nào… Rõ ràng em cảm giác được anh thích, có phải không?” Phượng Lại Tà quyến rũ híp mắt cong môi lên. Đôi môi cô tới gần đôi môi mỏng khiêu gợi của hắn, khi khoảng cách không đủ 1cm thì ám muội nói.

Trời mới biết được sau khi cô xem vô số đĩa CD và n sách tham khảo mới có thể thực hiện những hành động này nhuần nhuyễn như thế. Cũng may phản ứng của Lại khiến cô vô cùng vừa lòng, bằng không những gì cô làm lúc trước chẳng phải là vô ích.

“Tiểu Tà, em xác định muốn như vậy.” Những lời này gần như được thốt ra từ trong kẽ răng. Đây là lần đầu tiên Phượng Lại cảm thấy khả năng tự chủ kinh người của hắn ở trước mặt cô gần như không có. Mỗi một tế bào trong thân thể hắn đều đang điên cuồng kêu gào đẩy ngã cô. Nhưng hắn lại dùng tia lý trí cuối cùng cảnh cáo cô, chuyện này rất nguy hiểm.

Thực ra hắn khát vọng cô đã lâu, vô số lần muốn ôm cô vào long, hung hăng giữ lấy, lại sợ dục vọng của bản thân xúc phạm tới cô. Mà bây giờ cô lại khiêu khích dục vọng của hắn. Hắn biết, sự nhẫn nại của hắn đã đạt đến cực hạn.

“Giữ lấy em đi, em chỉ thuộc về mình anh.” Lời nói kiên định đã thể hiện lựa chọn cuối cùng của cô.

Ngay khi câu nói kết thúc, cô bị hai tay của hắn ôm thật chặt, đôi môi khiêu gợi mà bá đạo bao trùm lên môi cô. Nụ hôn thể hiện sự chiếm hữu tận cùng, chiếc lưỡi linh hoạt của hắn chui vào trong miệng tìm kiếm cái lưỡi thơm tho của cô, triền miên dây dưa.

Nụ hôn điên cuồng.

“Cho dù bây giờ em hối hận, cũng đã không kịp rồi.” Giọng nói của hắn khàn khàn bao hàm hơi thở nguy hiểm khiến cô sợ run người.

Hắn ôm cô lên, nhẹ nhàng đặt ở trên giường.

Hắn xoay người áp cô dưới thân, ngón tay lướt qua đôi môi hơi sung đỏ bị nước miếng chảy ra thấm ướt của cô, rồi dừng lại ở chính giữa.

Cô mở miệng, ngậm chặt ngón tay hắn, sau đó dùng đầu lưỡi quấn quanh mút vào.

Tay của Phượng Lại chậm rãi mơn trớn vòng eo mảnh khảnh của cô. Làn da của cô bóng loáng như tơ lụa, tay hắn như có một ngọn lửa, những nơi trên thân thể được bàn tay hắn mơn trớn qua như bị bỏng.

Tiểu Tà thở dốc, ánh mắt tán loạn mà mê mang, cánh tay mềm yếu khoát lên vai hắn, thân thể đẫy đà mềm mại không xương mặc hắn trêu chọc, trong miệng cũng nhịn không được phát ra tiếng ngâm ngây ngô.

Tay kia của Phượng Lại thì chậm rãi đi xuống phía dưới đến nơi tốt đẹp chưa bị đụng chạm của cô.

Tiểu Tà “a” một tiếng, uốn éo cơ thể.

“Không…” Trong lòng cô có hơi sợ hãi, l/qd sự đụng chạm của hắn khuấy động thân thể cô. Cảm giác kỳ lạ trong cơ thể khiến cô muốn từ bỏ.

“Đừng sợ, tôi sẽ không làm em bị thương.” Phượng Lại nói nhỏ bên tai cô, lại dịu dàng hôn lên mặt cô, dần dần đi xuống cần cổ duyên dáng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hôn, thẳng xuống xương quai xanh thì nhẹ cắn.

“A!” Thân thể cô run lên, đầu ngửa về sau, tóc bạc tán loạn, hai mắt mê mang.

Bàn tay tràn ngập ma lực tiếp tục thăm dò vào nơi xử nữ, đầu ngón tay nhẹ nhàng tiếp xúc.

“Lại.” Tiểu Tà nghẹn ngào gọi nhỏ, thân thể trở nên cứng ngắc, đầu ngón tay hắn mang theo lửa nóng thong thả xâm nhập vào cơ thể cô. Tấm lưng trần với đường cong duyên dáng bị ép thành thẳng tắp. Tất cả các mạch máu trong cơ thể như sôi sục, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, tiếng thở dốc dồn dập, thân thể nóng như ngọn lửa. Cô dùng sức vặn vẹo hai chân, muốn khép lại nhưng chỉ vô ích.

“Thả lỏng, bằng không em sẽ bị thương.” Phượng Lại mạnh mẽ chịu đựng nỗi xúc động trong cơ thể. Giờ này phút này, mỗi một tế bào trong cơ thể hắn đang điên cuồng gào thét muốn giữ lấy cô. Nhưng hắn biết, dục vọng của hắn sẽ làm cô bị thương, mà hắn thì lại không muốn chuyện này xảy ra.

“Lại…” Cơ thể có cảm xúc rối loạn xa lạ khiến Phượng Lại Tà sợ hãi, cô hoảng loạn gọi tên hắn, cánh tay run run vòng lên cổ hắn.

Hắn nhẫn nại chờ đợi cơ thể cô thích ứng, không ngừng dịu dàng hôn trên đầu vai cô, bàn tay thì liên tục dao động trên làn da trắng nõn.

Cảm giác được thân thể cô dần dần thả lỏng, hắn biết cô đã chuẩn bị tốt.

Hắn cởi quần áo của bản thân để lộ ra cơ thể rắn chắc, Phượng Lại Tà nhìn mà si mê.

“Tiểu Tà, tôi yêu em.” Hắn thấp giọng nói lời yêu bên tai cô. Giờ phút này, hạnh phúc tươi ngọt khiến nội tâm cô càng thêm viên mãn.

Ngay sau đó, một cảm giác xé rách đau đơn truyền đến từ phía dưới người cô.

“A…” Cô run run hét lên, co rút động đậy eo.

Phượng Lại cúi đầu hôn lên môi cô khiến tiếng rên rỉ bị nuốt hết trong nụ hôn nồng nhiệt. l,q/d Hắn chậm chạp dùng tình cảm giảm bớt đau đớn lần đầu, dịu dàng vỗ về thân thể căng thẳng đang run rẩy của cô.

Một giọt nước mắt trong suốt chảy xuống từ khoé mắt cô, mặc dù đau đớn nhưng ngọt ngào trong lòng vẫn không biến mất. Bởi vì từ lúc này, cô đã trở thành một người phụ nữ, một người phụ nữ chỉ thuộc về hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.