Hổ Phụ

Chương 52: Chuyện gì đến thì cũng sẽ đến (2)





Text:


"Ngu ngốc!" Tây Á nộ khí tích tụ đã lâu rốt cuộc bạo phát ra, tức giận mắng :"Làm sao ngươi lại không có đầu óc như thế? Chúng ta tập trung lại có thể đánh thắng được nàng không? Bây giờ tập trung lại không phải mời nàng tận diệt cho nó dễ sao, bây giờ chỉ có thể phân tán ra mà rút. Điều này còn nhìn không rõ, thật là phế vật, đồ ăn hại."

Sĩ quan phụ tá chưa từng có thấy qua Tây Á tức giận như thế, trực tiếp bị hù đến ngốc trệ.

Nhưng mà Tây Á không vì thế mà ngừng mắng :"Đều là bởi vì lũ không có đầu óc ngu ngốc các ngươi, cả ngày kêu gào đánh a, giết a, cướp a! Kết quả là cái đầu nóng lên chẳng biết cái gì nữa buộc ta đi đánh, hiện tại thì hay rồi, tổn thất một ngàn chiến hạm, ta xem còn muốn đánh nữa không?"

Lời này của Tây Á thật ra là ám chỉ Giáo Hoàng, hắn bị Giáo Hoàng thúc ép xuất chinh, trong lòng đã sớm không thoải mái, hiện tại thì thế nào, sự thật đã chứng minh phán đoán của hắn, nhưng mà hắn thà rằng phán đoán của mình sai lầm, cũng không muốn nhận sự đả kích như vậy. Lần này là thất bại lớn nhất từ khi hắn nhậm chức cho tới nay, Giáo Hoàng hiển nhiên là sẽ không bỏ qua bất cứ thất bại nào, toàn bộ xử phạt sẽ đổ lên lưng Tây Á. Ngươi nói hắn có thể không ủy khuất sao? Lại bị bộ hạ ngu xuẩn kích thích, hết thảy bất mãn của hắn tức thì bạo phát ra, lúc này mới có chút thất thố như thế.

"Hài tử, ngươi quá kích động." Ni Khoa đột nhiên xuất hiện bên người Tây Á, vỗ vỗ bờ vai của hắn, ôn hòa nói :"Chuyện lần này tất cả mọi người thấy được, trách nhiệm thất bại cũng không phải tại ngươi, ta sẽ nói giúp ngươi trước bệ hạ."

" Ai!" Tây Á thở dài, phất phất tay kêu sĩ quan phụ tá đi truyền đạt mệnh lệnh, sau đó nói với Ni Khoa đại nhân :"Đại nhân, đa tạ ngài, ta kỳ thật cũng không phải để ý đến cái đó, ta quả thật là là tiếc cho một cơ hội tốt a."

"Cơ hội gì?" Ni Khoa khó hiểu hỏi.

"Nga!" Tây Á nhìn nhìn chung quanh, sau khi phát giác không có ai bên cạnh, mới nhỏ giọng nói: "Thiết giáp chiến hạm Giáo Đình mới nghiên cứu chế tạo gần đây vốn là để trang bị cho ta, tổng cộng là sáu mươi lăm chiến thuyền. Ta đã có được bảy chiến thuyền, vốn ta tính kéo dài vài ngày, chờ sau khi có thêm ba mươi thiết giáp chiến hạm kiểu mới thì sẽ xuất chinh. Nhưng mà, thời gian không đợi người a." Tây Á khi nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt là không cam cùng bất đắc dĩ.

Ni Khoa đương nhiên nghe ra ý tứ của Tây Á, cái gì thời gian không đợi người, rõ ràng chính là do Giáo Hoàng thúc giục, hắn bị bắt phải xuất chiến. Chuyện Tây Á phản đối vội vàng xuất chiến cơ hồ chính là công khai, người nào cũng biết. Cho nên lần này nếm mùi thất bại, tự nhiên lòng có oán hận, Ni Khoa là phi thường lý giải, vì thế an ủi :"Coi như là hơn ba mươi chiếc thiếp giáp chiến hạm,cũng chưa chắc có thể thắng?"

"Ngài không biết, tân chiến hạm của chúng ta có thể lặn xuống nước công kích. Lúc này mà có ba mươi chiếc, vậy đối với chuyện phá vỡ thuyền của thất công chúa tự nhiên không thành vấn đề." Tây Á bất đắc dĩ giải thích nói.

"Lặn xuống nước công kích?" Ni Khoa thoáng kinh ngạc một chút, tò mò hỏi :"Ta tại sao chưa có nghe qua loại chiến hạm như vậy a?"

"Đây là do một vị thủ lĩnh công tượng thiên giới phát minh ra, vì bù lại sự thiếu hụt pháp sư bên chúng ta, hắn mới nghĩ ra biện pháp như vậy." Tây Á giải thích nói: "Nguyên lý rất đơn giản, cả chiến hạm đều không thấm nước, có thể ở dưới mặt biển tự do hành động. Nó lợi dụng trọng lực thuật trên chiến hạm khống chế trọng lượng của mình, do đó điều chỉnh lặn sâu xuống dưới nước. Khi nó nhẹ, trôi nổi trên mặt biển thì nước dâng lên chưa tới một thước, khi nặng thì trọng lực thuật có thể lên gấp mười, tốc độ chìm xuống tương đối nhanh. Cho nên có thể vô thanh vô tức tiếp cận chiến hạm của địch nhân, sau đó ở bên dưới phát động công kích."

Ni Khoa vừa nghe đã cảm thấy hứng thú, vội vàng hỏi: "A, vậy nó công kích như thế nào a?"

"Nếu như đối phương là chiến hạm đóng bằng gỗ, trực tiếp đụng từ dưới lên, đảm bảo một cái là chìm." Tây Á giải thích nói :"Nhưng nếu như đối phương là thiết giáp chiến hạm, vậy thì nó sẽ tiến sát vào, khởi động ma pháp trận từ hóa, cũng là cả con thuyền từ hóa, dính chặt vào thuyền đối phương, sau đó trọng lực thuật mở ra tối đa, trọng lực thuật lúc này là ngay cả đối phương đều cũng có tác dụng lên, cứ như vậy, chẳng khác nào trọng lượng của mình và đối phương cùng tăng thêm gấp mười. Bản thân mỗi chiếc đều nặng đến mấy ngàn tấn, sau khi bị trọng lực thuật tác dụng, cộng lại chính là nặng đến mấy vạn tấn a. Cho dù là toàn bộ pháp sư của đối phương thi triển phiêu phù thuật cũng chẳng thấm vào đâu, chỉ có thể chìm xuống đáy biển."

"Vậy chiến hạm chúng ta cũng không phải tiêu theo sao? Người ở bên trong thì làm sao?" Ni Khoa lo lắng nói :"Đây không phải là đồng quy vu tận sao? Sẽ có pháp sư chịu đi chịu chết sao?"

" Ha ha, chỉ là chiến hạm đồng quy vu tận nhưng mà thuyền viên của chúng ta có thể lặn xuống nước chạy trốn, dù sao ma lực trên ma pháp trận trên chiến hạm đều là do ma tinh thạch cung ứng, chỉ cần một tên ma pháp học đồ khởi động là được, sau đó hắn tùy tiện trốn chạy, chỉ cần có thể còn sống trở về, hắn sẽ là anh hùng của chúng ta." Tây Á cười giải thích nói :"Tuy rằng pháp sư đích xác sẽ không đi mạo hiểm để kiếm lấy vinh dự cùng sự ban thưởng, nhưng mà đối với những tên ma pháp học đồ không có tiền đồ mà nói, đây không thể nghi ngờ là rất có sức hấp dẫn, ngài nói có đúng không?"

"Không sai, là một ý kiến hay." Ni Khoa sau khi nghe xong, cười hỏi: "Nói vậy phí tổn chế tạo thiết giáp chiến hạm của chúng ta cũng không có cao bằng của người ta đúng không?"

"Đương nhiên, kém quá xa." Tây Á cười nói: "Thiết giáp chiến hạm của chúng ta tổng cộng cũng chỉ có ba kiện ma pháp như vậy, cầu từ thuật, trọng lực thuật và động cơ, nhưng mà của người ta có đến hàng trăm hàng ngàn ma pháp lớn nhỏ, nào là công kích, phòng ngự, ma lực tăng phúc vân vân, cơ hồ mỗi pháp sư đều có ma pháp trận chuyên dụng của mình, ma tinh thạch để duy trì những ma pháp trận này so với chúng ta nhiều gấp vô số lần. Hơn nữa chúng ta vì đẩy nhanh tốc độ, tài liệu dùng và tay nghề chế tạo đều là tiêu chuẩn thấp nhất, tuổi thọ của loại chiến hạm này chỉ có sáu tháng, sau sáu tháng, nếu như không gia cố thì chỉ là đồ vứt đi. Cho nên phí tổn của nó vẻn vẹn có bảy mươi vạn kim tệ."

" Ít như vậy?" Ni Khoa kinh ngạc nói :"So với sinh lực hạm còn ít hơn? Thậm chí còn không bằng ma pháp chiến hạm rẻ nhất."

"Đúng a. Bởi vì phí tổn ít, cho nên mới có thể kiến tạo với tốc độ rất nhanh, phỏng chừng trong một tháng, sáu mươi lăm chiếc chiến hạm kiểu mới có thể toàn bộ đến đây." Tây Á tiếc hận nói :"Nếu có thể cấp thêm cho ta mấy ngày, nếu như tập hợp đủ ba mươi chiến hạm sau đó mới xuất chinh, thì người hôm nay bại chưa chắc là ta. Cho dù chỉ có mười chiếc có thể áp vào đáy thuyền của thất công chúa, cũng có thể làm cho trọng lực thuật lên thuyền của nàng tăng thêm gấp mười, đến lúc đó coi như nàng là Nữ Vũ Thần cũng phải chìm xuống đáy biển làm mồi cho cá. Đáng tiếc, ai! Nhưng đây đều chỉ là 'nếu'." Vẻ mặt tiếc hận của Tây Á không cần nói cũng hiểu, hiển nhiên, hắn là tiếc muốn chết.

Ni Khoa thấy Tây Á như thế liền mở miệng an ủi:" Ha ha, ngươi còn nhiều thời gian, sau này còn có rất nhiều cơ hội. Không cần phải gấp gáp, đại chiến sắp bạo phát, thời gian để ngươi triển lộ thân thủ còn ở phía sau."

"Cơ hội?" Tây Á cười khổ nói :"Hôm nay chính là cơ hội tốt nhất, ngài sẽ không nghĩ đến thất công chúa sau này cũng sẽ lấy một địch ngàn như vậy nữa chứ? Cơ hội này hôm nay bỏ qua, sau này chỉ sợ vĩnh viễn sẽ không có, lần sau sự xuất hiện của nàng, nhất định sẽ có hạm đội tiền hô hậu ủng đi theo, chúng ta rốt cuộc không cơ hội đơn đấu với nàng."

"Vị tất!" Ni Khoa cười nói :"Thiết giáp chiến hạm của chúng ta không phải có thể lặn xuống nước sao? Chỉ cần ở dưới nước đánh lén, mặc kệ chiến hạm bảo vệ nàng nhiều hay ít, trực tiếp công kích vào thuyền của nàng, không phải là được rồi sao?"

"Đại nhân!" Tây Á cười khổ nói: "Ngài mấy năm nay đều tại tổng bộ Giáo Đình bận rộn chỉ dạy hậu bị mục sư, không biết tình hình trên biển a!"

"Ta không biết tình hình trên biển hiện tại?" Ni Khoa khó hiểu hỏi...

"Dưới tay thất công chúa có một lượng lớn hải tộc, không biết là nàng chiêu lãm từ đâu, tại trong biển đánh nhau ai có thể lợi hại hơn bọn hắn đây?" Tây Á buồn bực nói :"Ta mấy năm này tuy rằng trên tay có một số chiến hạm lớn, tuy nhiên lại bị thất công chúa mang theo trên dưới một trăm chiến thuyền đánh phá gần hết, đánh cho ta chỉ biết chống đỡ không hề có lực hoàn thủ. Ngoại trừ tài chỉ huy của ta đích xác không bằng thất công chúa ra, nguyên nhân lớn nhất, chính là đàn hải tộc này quả thật quá ghê tởm."

" Đám hải tộc kia ta biết, nhưng mà ta tại sao không có nghe qua chuyện tình bọn hắn gia nhập dưới trướng thất công chúa chứ?" Ni Khoa kỳ quái nói :"Bọn hắn không phải là bởi vì có cừu oán với tộc cóc mới tạm thời liên thủ với thất công chúa sao? Không phải nói sau khi liên thủ thì đường ai nấy đi à?"

"Tin tức mà ngài có được, là tin tức giả mà chúng ta rải ra ngoài." Tây Á giải thích nói :"Chúng ta vốn đánh không lại thất công chúa, thương vong quá lớn, khiến cho khi chúng ta chiêu binh mãi mã, đặc biệt khó khăn. Chúng ta nếu đem tin tức hải tộc trợ giúp thất công chúa đánh chúng ta truyền ra ngoài, đừng nói chiêu binh, chỉ sợ những binh lính cũng sẽ trực tiếp đào ngũ."

"Nghiêm trọng như vậy?" Ni Khoa kỳ quái hỏi.

"Đương nhiên, thủy binh chúng ta chiêu mộ đều từ trong đám ngư dân, bọn hắn đối với biển khơi rất quen thuộc. Cũng không giống như người nội địa hay say tàu, huấn luyện thêm một tý chúng sẽ thành thủy thủ giỏi." Tây Á nói :"Bất quá sinh sống lâu tại bờ biển, bọn hắn đều rất rõ sự khủng khiếp của hải tộc, bọn hắn nếu biết trong đối thủ của mình có hải tộc, chắc chắn sẽ không người nào dám tới. Cho nên chúng ta mới cố ý truyền ra tin tức giả."

"Vậy thất công chúa tại sao không có rêu rao ra xung quanh?" Ni Khoa kỳ quái nói: "Như vậy sẽ làm cho công tác chiêu binh của chúng ta càng thêm khó khăn a?"

"Thất công chúa có phái người đi rêu rao sự bách chiến bách thắng của nàng trước chúng ta nhưng chúng ta mỗi ngày đều chém giết đến mấy trăm tên trinh sát, cho nên có rất nhiều người sợ tới mức không dám nói. Cho nên tin tức mới luôn luôn không có truyền ra, ngài ít tiếp xúc với cơ quan của Giáo Đình không biết là rất bình thường."

"Mỗi ngày giết mấy trăm trinh sát?" Ni Khoa kinh hãi nói: "Tự Nhiên Thần Giáo không có khả năng có nhiều trinh sát như vậy a?"

"Ai!" Tây Á thở dài nói :"Thà rằng giết lầm một ngàn, còn hơn lọt lưới một tên, đây là cấp trên đã yêu cầu."

Ni Khoa im lặng một hồi, hắn đương nhiên biết cái gọi là cấp trên chính là chỉ Giáo Hoàng, trừ hắn ra, ai còn có thể là cấp trên của Tây Á đây? Đối với việc làm của Giáo Hoàng, Ni Khoa thật là không hiểu, thậm chí là phản đối, nhưng mà hắn cũng vô pháp, cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn. Cho nên hắn chỉ đành giả vờ như không biết, nói lãng đi :" Hải tộc rất lợi hại phải không? Như thế nào khiến ngươi kiêng kị như vậy?"

"Kỳ thật, thực lực mỗi một cá nhân hải tộc tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bọn hắn dân cư quá ít, qua hai năm quan sát của ta, thủ hạ của thất công chúa chính là các loại hải tộc chiến sĩ, cộng lại vẻn vẹn chưa đến một hai vạn người, nói tóm lại, nếu chính diện giao phong, cấp cho ta một ngàn ma pháp chiến hạm cũng đủ lượng độc dược đặc chế, cũng đủ làm cho bọn hắn nuốt hận mà chết." Tây Á bất đắc dĩ nói :"Nhưng mà vấn đề là, chỉ huy của bọn hắn là Nữ Vũ Thần xảo quyệt kia. Cho tới bây giờ chỉ dùng bọn hắn làm lính trinh sát, chính diện trên chiến trường, là vào thời gian thu dọn tàn cuộc mới xuất hiện. Chiến đấu hai năm, bọn hắn cơ hồ không bị thương vong."

"Có tình báo chuẩn xác của bọn hắn, nhất cử nhất động của ta đều nằm trong sự giám thị của thất công chúa, cuộc chiến này còn đánh như thế nào? Ta có thể không bại sao? Giống như lần này, thất công chúa có thể tính toán chuẩn xác đến như vậy, tuyệt đối chính là do bọn hắn cung cấp tình báo. Ai, buồn bực chết ta." Tây Á căm tức nói.

"Vậy ngươi có một lần thành công là như thế nào?" Ni Khoa khó hiểu hỏi.

"Lần đó là may mắn, thấy công chúa cũng có hơi chút khinh thường, mới bị ta đắc thủ."

Tây Á hối hận nói: "Nhưng mà thất công chúa nếm qua trái đắng một lần, làm sao còn có thể mắc mưu một lần nữa chứ? Cho nên lúc này đây rất rõ ràng chính là cạm bẫy của nàng, nàng đem đội quân chủ lực để tại cảng tại Thượng Hải, đây chính là hành động mê hoặc chúng ta, ta thật sự không nên nhảy vào a." Tây Á nói xong, hung hăng vỗ đầu mình vài cái. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Ni Khoa liền vội vàng kéo hắn, khuyên:" Lần này thật sự không thể trách ngươi, ngươi cũng không cần quá mức tự trách. Đúng rồi, vừa rồi ngươi có nói, lần sau tái kiến thất công chúa, dưới chiến hạm của nàng có hải tộc giám thị và bảo vệ, thiết giáp chiến hạm của ngươi căn bản không có khả năng tiếp cận đại chiến hạm của nàng đúng không?"

"Không sai, chính là như thế." Tây Á gật đầu nói: "Lần này thất công chúa hiển nhiên là tính toán muốn dùng cái loại đại pháo kỳ quái kia, sợ đem hải tộc trong biển đánh chết, cho nên mới không có mang theo bọn hắn. Lần sau bên cạnh nàng có chiến hạm khác bảo vệ, không cần mình phải nổ súng, sẽ không sợ ngộ thương hải tộc, đến lúc đó nàng nhất định sẽ mang theo hải tộc, những gia hỏa này vào lúc thu thập tàn cuộc có ưu thế hơn so với chiến hạm."

"Ưu thế gì?" Ni Khoa khó hiểu hỏi.

"Bọn hắn sở trường bắt chiến hạm của chúng ta làm tù binh." Tây Á cười khổ nói :"Tốc độ của bọn hắn trong nước nhanh hơn chiến hạm, hơn nữa bộ dáng kỳ lạ của bọn hắn rất dọa người. Sau khi lên thuyền chỉ cần giết gà dọa khỉ là có thể làm giảm sĩ khí của quân lính, cho nên người của chúng ta rất dễ dàng đầu hàng bọn hắn."

"A!" Ni Khoa tức thì chấn động, vội vàng nói: "Nghe ngươi vừa nói như thế ta cảm thấy có dự cảm bất thường a? Ngươi nói xem đàn hải tộc này có thể đang ở xung quanh phục kích chúng ta hay không? Ngươi phân tán quân như vậy, chẳng phải là để cho bọn hắn dễ dàng bắt tù binh sao?"

"Đây cũng là không có biện pháp a!" Tây Á thống khổ nói: "Lần này để mai phục thất công chúa mà đã thiết lập thế cục song sát, làm cho chúng ta ở thế khó khăn. Chúng ta phân tán lui lại, vừa vặn tiện cho hải tộc chặn đường, nhưng nếu chúng ta mà tập trung rút lui, ta đảm bảo, tàu chiến hạm của thất công chúa có thể sử dụng tốc độ giống như bay đuổi đến, sau đó dùng cái loại đạn pháo kia, trực tiếp toàn diệt chúng ta tại đây. Cho nên, đứng trước hai sự lựa chọn ta chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ, lựa chọn phân tán rút lui, bởi vì như vậy, ít nhất một số chiến thuyền có thể tránh được đuổi giết. Nhưng mà bất kể như thế nào, ta khẳng định ít nhất còn phải tổn thất thêm năm trăm chiến hạm nữa a." Tây Á nói đến đây, cũng nhịn không được nữa khóc rống lên, sau đó dùng nắm tay điên cuồng đập lên thành lan can trên boong, không dùng đấu khí bảo vệ mặc cho tay phải túa máu.

"Không nên như vậy." Ni Khoa nhanh chóng ngăn lại hắn, nhẹ nhàng khuyên bảo: "Lần này tuy rằng thất bại, nhưng mà bọn hắn cũng tuyệt đối không có nhiều thời gian kiêu ngạo nữa đâu, ta đảm bảo, qua hai tháng nữa, chờ đại quân chúng ta tập hợp xong, đến lúc đó, ngươi liền xem đi, cả hai trăm năm mươi vạn Thiên Sứ quân đoàn, sẽ đập tan toàn bộ chiến hạm của đối phương."

"A!" Lần này đổi lại Tây Á lắp bắp kinh hãi, không thể tưởng tượng nổi nói :"Nhiều như vậy? Tin tức này ngài từ đâu có được a? Như thế nào ta cũng không biết?"

"Ha ha, ta tuy không quá quan tâm đến chuyện của Giáo Đình, nhưng mà ta lại là người phụ trách nhiệm vụ liên hệ giữa Giáo Đình và thiên giới, cho nên cũng biết một số tin tức, ngươi cũng không nên truyền ra ngoài a."

"Dạ vâng, đa tạ đại nhân tín nhiệm, ta hôm nay chưa nghe thấy điều gì cả." Tây Á vội vàng cảm kích nói.

"Ha ha, chàng trai, ta coi trọng ngươi, ngươi rất có tiền đồ, làm cho tốt, ngươi sau này nhất định sẽ quang minh vô hạn."

Ni Khoa mỉm cười khích lệ nói.

" Tạ đại nhân khích lệ." Tây Á vội vàng nói :"Tây Á nhất định không phụ sự kỳ vọng của đại nhân."

"Ha ha, vậy là tốt rồi." Ni Khoa mỉm cười nói :"Bất quá, ngươi nói cũng đúng, cơ hồ bỏ lỡ lần này thật là đáng tiếc a. Bất quá, ngươi không phải trên tay bảy chiếc thiết giáp chiến hạm đó sao? Như thế nào lần này không mang theo đến đây? Có chúng nó ở đây, nói không chùng có thể làm đắm thuyền của thất công chúa."

"Ai!" Tây Á buồn bực nói : "Thiết giáp chiến hạm của chúng ta thiết kế là để lặn xuống nước, cho nên tốc độ trên mặt nước cũng không nhanh, hơn nữa phải hao phí rất nhiều ma tinh thạch. Mặt khác ta vốn là đánh lén, cần chính là tốc chiến tốc thắng, ta ngại tốc độ của bọn nó liên lụy đến cả hạm đội cho nên không có mang theo. Thế cho nên sai lầm lần này đã làm lỡ cơ hội ngàn năm một thuở."

"Ai!" Ni Khoa thở dài nói: "Chuyện cho tới bây giờ, cũng không thể oán trách mình, xem như vận khí của thất công chúa quá tốt đi."

"Ai!" Tây Á uể oải lắc đầu. Vừa muốn nói tiếp, lại đột nhiên phát hiện Ni Khoa sắc mặt đại biến, tựa hồ như xảy ra đại sự gì, vội vàng đổi lời hỏi :"Đại nhân xảy ra chuyện gì sao?"

"Vừa mới đây, tiến đến trợ giúp chúng ta, ba vị tướng quân trong thiên giới thất thần tướng, đồng loạt tử vong. Linh hồn phản hồi đến chuyển sinh trì rồi." Ni Khoa thất hồn lạc phách nói :"Điều này sao có thể chứ? Đây chính là lục dực thiên sứ a? Là thần minh chân chính a?"

"Trời ạ!" Tây Á nghe xong cũng là vẻ mặt khiếp sợ. Vừa rồi khi hắn nghe Ni Khoa nói thiên giới phái ra thiên sứ quân đoàn hai trăm năm mươi vạn quân, lòng còn đầy tin tưởng thắng lợi, nhưng mà sau khi nghe được tin dữ vừa rồi, lần đầu tiên trong đời, Tây Á bắt đầu hoài nghi các thiên sứ thật có năng lực thu thập được Long Thanh Thiên hay không? Bản thân mình mượn sức Giáo Đình báo quốc thù, thù cha, có phải là tự tìm chết hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.