Hổ Phách Cầu Vồng

Chương 47: Con bé phải kêu là mợ mới đúng




Đang lúc bọn cướp khiếp sợ, một tên liền nhìn mọi người nghi ngờ nói, hắn ngửi thấy mùi giấy đốt, có phần quen thuộc. Đám người quay đầu nhìn hắn như kiểu tên ngốc, có mùi cháy thì thế nào, vừa rồi cũng không thiếu người thi triển hỏa độn được không? Nhìn thấy ánh mắt bọn họ tên ninja kia gấp giải thích.

“ Không phải, ta là ngửi được mùi bùa nổ đang cháy.”

Đám người nghe vậy giật mình nhìn xung quanh, sau đó đồng loạt nhìn về phía đầu lâu của lão đại.

“ Bùm.” Một trận bùa nổ vang lên, lấy đầu lâu của tên đại ca làm trung tâm một trận nửa nóng lan ra bán kính bốn, năm mét hàu như bao trọn đám cướp. Chỉ có một số tên đứng ở mép của vụ nổ có thời gian thi triển thuấn thân chạy thoát, cơ mà bọn họ chỉ là chạy thoát bùa nổ mà thôi, chạy thoát bàn tay tử thần còn khó lắm.

Hai bóng người từ trong bóng đên đi ra dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết những tên còn lại, sau đó cùng nhau trở lại sơn động hộ tống đám người dân trở về.

.................

Hai phân thân của Ichiro và Kakashi đi theo ông lão tiến tới gian nhà trước cùng nhau dùng bữa, ở giữa gian nhà đã kê sẵn một bàn thức ăn lớn, đủ loại món ăn ngon còn đang bốc khói nghi ngút, mùi thơm tràn ngập cả gian phòng. Ichiro hít một hơi nhanh chân chạy tới vui mừn nói.

“ Oa, thật là nhiều món ăn ngon, không nghĩ tới làng của mọi người nhỏ như thế nhưng mà ăn tối lại thịnh soạn như vậy.”

Ông lão nghe vậy giật mình, cười gượng giải thích.

“ Đâu có, chẳng qua là hôm nay có hai vị làm khách cho nên mọi người trong làng đều là nhịn được bỏ ra chiêu đãi đó, làng chúng ta nhỏ như vậy làm sao có thể ngày nào cũng ăn uống xa hoa như vậy.”

Kakashi nghe vậy ngại ngùng nói.

“ Thật là ngại quá, chúng ta để cho mọi người phải tốn kém rồi. Hơn nữa bọn cướp vừa mới cướp bóc mà mọi người lại có thể làm được bữa ăn thịnh soạn như vậy hẳn là phải bỏ ra những thứ đã cất giấu.”

“ Đâu có, chỉ cần hai vị ăn ngon miệng là được rồi. Chúng ta còn phải nhờ vào hai vị đánh đuổi bọn cướp nữa.”

Ông lão cười gượng nói, khẽ quệt mồ hôi trên trán, ra thế mời hai người ngồi xuống sau đó nói.

“ Hai người cứ việc ăn tự nhiên, ăn nhiều một chút còn có sức mà chiến đấu.”

“ Như vậy chúng ta sẽ không khách sáo, mòi lão ăn ngon miệng.”

“ Mời thầy cùng ông ăn ngon miệng.”

Nói xong hai người đồng thời cầm đũa bắt đầu đánh chén, không chút nào để ý đến ông lão đang chăm chú nhìn hai người ăn không chút ý tứ muốn dùng cơm. Trên mặt thỉnh thoảng lộ ra sự đắn đo cùng bất đắc dĩ.

Đúng lúc này ngoài sân vang lên tiếng bước chân nặng nề, sau đó trước cửa phòng xuất hiện một người, trên tay hắn cầm một con dao bóng loáng sắc bén, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong phòng. Thấy được hai thầy trò đang đánh chén hăng say lập tức hoảng hốt, lo lắng vội vàng xông tới lật đổ bàn ăn khiến thức ăn văng khắp cả căn phòng. Hắn cầm con dao chém về phía hai người miệng hô.

“ Khốn kiếp, mau trả con gái cho ta.”

Kakashi thấy người kia khí thế hung hăng vội vàng lùi lại, thế nhưng mà vừa mới đứng dậy hắn liền phát hiện đầu óc có chút mê muội, thân hình lảo đảo sắp không đứng vững. Kakashi chỉ vào ông lão hét lên.

“ Lão đầu, trong cơm có... có...”

Kakashi ngắc ngứ không nói ra được, người cứ vậy lắc lư mãi không biểu hiện rốt cuộc là bị độc hay là mê. Ichiro nhìn thấy vậy khinh bỉ, hắn cũng lắc lư đứng dậy sau đó hô một câu.

“ Thầy Kakashi, trong cơm có thuốc mê.”

Nói xong câu đó liền ngã xuống đất ngủ mất, Kakashi nghe thấy vậy ánh mắt sáng lên, tiếp tục lắc lư vài cái rồi cũng gục xuống theo, trong miệng còn lẩm bẩm.

“ Thì ra là thuốc mê.”

Người đàn ông kia thấy hai người như vậy mặt càng biến lo lắng, ngay ngoạt lại từ hung hăng muốn giết người biến thành bảo hộ. Ánh mắt lại là sắc lạnh nhìn hướng ông lão gằn lên từng chữ.

“ Lão già, ngươi nối giáo cho giặc, còn muốn hại cả ninja của làng Lá, bọn họ chính là đến giúp đỡ chúng ta.”

“ Ngươi cũng không phải không hiểu lí do ta phải làm vậy, tất cả người trong làng đều là bất đắc dĩ.”

Ông lão cũng là thở dài nhìn người đàn ông kia nói. Đúng lúc này từ ngoài đi đến một đám người khoảng hơn chục tên, bọn họ liếc nhìn ông lão cùng người đàn ông sau đó lại nhìn Kakashi hai người nằm vật trên mặt đất cười to.

“ Ha ha ha, các ngươi nhìn thấy không, ninja làng lá cũng chỉ có chút bản lĩnh này mà thôi. Ngay cả một chút tiểu kế cũng đỡ không được.”

“ Nhị ca nói phải, cũng là nhị ca anh minh.”

“ Nhị ca anh minh.”

Đám người còn lại cùng lúc tiến lên ninh hót vị được kêu là nhị ca. Ông lão thấy vị kia nhị ca lập tức khúm núm đi tới nói.

“ Nhị gia, việc ngài giao ta đã hoàn thành không biết bọn trẻ có thể được thả hay không?”

“ Thả! Nhất định sẽ thả chứ. Ngươi đợi chúng ta giải quyết hai tên này lại nói tiếp.”

Tên nhị ca có vẻ không nhẫn nhịn hất ông lão qua một bên sau đó tiến lên. Người đàn ông kia thấy vậy tay nắm chặt dao phay, ánh mắt căm thù nhìn đám người từng bước đi đến.

“ Các ngươi tiến thêm bước nữa lão tử liền chém hết tất cả.”

“ Ha ha. Các ngươi nghe, hắn muốn chém chết chúng ta. Ta sợ quá, sợ quá đi. Ha ha há.”

Lão nhị nghe thấy người đàn ông uy hiếp cười trêu tức sau đó vẫy tay ra hiệu cho đàn em, giọng biến thập thần sắc lạnh.

“ Lên, chém chết tên này cho lão tử.”

Đám tiểu đệ nghe thấy vậy lập tức rút kiếm cười gằn tiến lên, người đàn ông kia gắt gao nắm chặt con dao, gào lên một tiếng lao lên xông vào đám người. Đang nằm dưới đất Ichiro hé ra một con mắt nhìn thấy cảnh này khóe miệng hơi nhếch lên, một tay giấu xong lưng đột nhiên xuất hiện mấy cái shuriken.

Người đàn ông nắm chặt dao phay lao về phía đám người, trong tay dao phay giống như tia sáng lóe lên chém về phía tên gần nhất. Tuy rằng dao phay sắc bén, thế đến hung hiểm nhưng đối viws một tên ninja mà nói có hơi chậm một chút, tên kia nhếch miệng cười đểu khẽ lùi lại một bước.

“ Phập.” Tưởng như đã tránh thoát một dao kia, tên kia vẻ mặt liền đọng lại, từ trên trán hắn chảy xuống một hàng máu tươi, giữa trán hắn ghim một cái shuriken.

“ Ngươi...” Tên kia không thể tin được chỉ người đàn ông kia sau đó liền ngã xuống đất chết đi. Người đàn ông thấy vậy cũng giật mình, không biết xảy ra truyện gì.

“ Kẻ nào, cút ra đây cho lão tử, dám ở trước mặt lão tử giết tiểu đệ của ta, chán sống có phải hay không?”

Tên nhị ca đứng bên ngoài rõ ràng nhìn ra shuriken là kẻ khác ném tới, nhưng mà thật sự quá nhanh hắn không nhìn ra được là ai ném. Đúng lúc mọi người ngó nghiêng tìm kiếm kẻ địch tung tích, lại vài tiến hét vang lên, hơn bốn tên tiểu đệ ôm lấy cái ót ngã xuống đất, mà hết thảy cho thấy kẻ ra tay chính là từ phía hai tên ninja làng Lá.

“ Ăn cũng đã ăn, xem kịch cũng đã xem kịch. Thầy Kakashi, đến lúc làm việc giúp người ta rồi.”

Trong ánh mắt khiếp sợ của đám người, Ichiro vươn vai một cái đứng dậy, còn nhìn phía Kakashi hô một câu.

“ Các ngươi... các ngươi... làm sao có thể. Rõ ràng các ngươi đã ăn thức ăn, đã trúng thuốc mê, làm sao còn có thể tỉnh lại.” Lão nhị sợ hãi kêu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.