Hồ Ly Ngốc Nhà Chiết Nhan

Chương 28: Chỉ là tình cờ mà thôi(1)




Trong lòng Cố Nhược Vân đột nhiên trầm xuống, tiếp nhận truyền thừa thất bại còn làm cho thực lực tăng cao, nếu người có thể tiếp nhận truyền thừa thành công, sẽ trở nên như thế nào?

“ Nha đầu, truyền thừa này là của một vị cường giả vạn năm trước lưu lại! cũng là vị cường giả kia hao tâm tổn trí tìm thấy truyền thừa trên đại lục rộng lớn này! Chỉ là đáng tiếc, cường giả kia lại không dùng đến truyền thừa, mà lưu lại nơi này, hơn nữa còn lệnh cho người Ẩn Môn trông coi, sau đó cường giả kia lại biến mất.”

Thiên Nhân trưởng lão nhìn biểu tình trầm mặc của Cố Nhược Vân, tiếp tục mở miệng nói: “ Bất quá, để báo đáp Ẩn Môn, hắn cho phép người Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa này! Nhưng chỉ hạn chế cách một năm mới có thể đưa một người vào! Hơn nữa xác định hắn cũng nói rõ với chúng ta, truyền thừa này chỉ người có duyên mới có thể đạt được, cho dù những người khác có tiếp nhận được truyền thừa cũng là thất bại!

Nhưng cho dù như thế, bởi vì một đạo truyền thừa này đã làm cho thực lực Ẩn Môn tiến bộ vượt bậc, cũng đi một bước tới ngày hôm nay.”

Cố Nhược Vân nâng đầu lên, tầm mắt dừng trên khuôn mặt già nua của Thiên Nhân trưởng lão, chậm rãi mở miệng dò hỏi: “ Chuyện này hẳn là bí mật của Ẩn Môn các ngươi, vì sao phải nói cho một ngoại nhân như ta.”

Thiên Nhân trưởng lão cười cười: “ Bởi vì ngươi là quán quân khảo hạch, chuyện của Ẩn Môn cũng cần ngươi trợ giúp.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân đạm mạt cười một tiếng: “ Xin lỗi, thế lực Ẩn Môn các ngươi cường đại như vậy, như thế nào lại yêu cầu sự trợ giúp của ta? Huống chi, ta còn chưa có sống đủ, không muốn nhúng tay vào chuyện Ẩn Môn các ngươi.”

Cố Nhược Vân cũng không biết Ẩn Môn muốn làm cái gì với nàng, nhưng chỉ cần nghĩ cũng biết không có chuyện tốt gì, bàng không vì sao Thiên Nhân trưởng lão lại hạ thấp thái độ trước mặt nàng như thế?

Huống chi, nàng không cho rằng bằng vào thực lực hiện giờ của mình có thể giúp được Ẩn Môn.

“ Nha đầu, trước hết ngươi hãy nghe ta nói xong,” con ngươi Thiên Nhân trưởng lão hiện lên một đạo ánh sáng, trên mặt mang theo ý cười không tiếng động, “ Thời điểm sau khi Ẩn Môn nghe theo cường giả kia đóng quân tại Thiên Thần Phong, cường giả kia có tiến lại một lần, lúc này đây hắn lại mang theo một người!”

Cố Nhược Vân không nói gì, nghiêm túc nghe Thiên Nhân trưởng lão giải thích.

“ Hắn đem người kia phong ấn trong tháp thí luyện, cũng đem thí luyện tháp kia giao cho Ẩn Môn chúng ta canh giữ, tiếp theo sau đó lại biến mất, không có xuất hiện qua lần nào nữa.”

Tháp thí luyện?

Cố Nhược Vân ngẩn ra một chút, lúc trước ở trong thí luyện tháp gặp được nham long kia đã nói với nàng, nhiệm vụ của nó là trông giữ người bị phong ấn trong tháp thí luyện! nếu không có đoán sai mà nói, theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói hẳn là sự tồn tại của người kia!

Không biết rốt cuộc là cái dạng người gì, lại làm cho Ẩn Môn trông giữ đã vạn năm.

“ Lúc trước không lâu, phong ấn trong thí luyện tháp suy yếu, tộc trưởng chúng ta đã cảm giác được người kia sẽ thoát ra, hơn nữa lực lượng của người nọ quá mức cường đại, nếu để hắn xuất hiện trên đại lục, tất nhiên khắp đại lục sẽ bị tai ương, trừ phi vị cường giả để lại truyền thừa cho Ẩn Môn vạn năm qua xuất hiện, nếu không trên đời này nhất định không ai có thể áp chế hắn! Hiện tại, Ẩn Môn chúng ta mới mạo hiểm hướng đại lục chiêu mộ thiên tài tiến vào tiếp nhận truyền thừa, nếu có người tiếp nhận được truyền thừa thành công, nói không chừng có thể đủ hàng phục người nọ!”

Con ngươi Cố Nhược Vân giật mình hỏi: “ Vậy ngươi có biết người để lại truyền thừa chính là ai hay không?”

“ Người kia..........”  Thiên Nhân trưởng lão ngừng lại một chút, khao khát đầy mặt nói, “ Người kia không nên xưng là người, hẳn là thần! Ở trên sách cổ Ẩn Môn chúng ta có ghi lại, lão tổ tông quá cố dùng từ thần để xưng hô với hắn.”

Thần?

Ánh mắt Cố Nhược Vân lập lòe vài cái, chờ sau khi võ giả tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, chẳng khác nào thành thần! Nhưng hôm nay mạnh nhất trên đại lục bất quá cũng chỉ có cường giả Cửu Chuyển, trước nay đều chưa xuất hiện người ở cảnh giới đại viên mãn!

Chẳng lẽ theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói cường giả đó chính là đại viên mãn.

“ Vậy trên sách cổ của Ẩn Môn các ngươi có ghi lại chuyện của vị cường giả kia không?” Cố Nhược Vân nhíu nhíu mày, rốt cuộc nếu nàng tiếp nhận nhiệm vụ của Ẩn Môn, tất nhiên muốn hiểu biết chi tiết của địch nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.