Hồ Ly Ngốc Nhà Chiết Nhan

Chương 27: Muốn lập bàn thờ




Thiên Nhân trưởng lão cười khổ một tiếng, ý kiến? Hắn có thể có ý kiến gì?

Nha đầu này là nữ nhi thánh nữ, nếu hắn mà có ý kiến, nếu thánh nữ biết được, phỏng chừng hắn ăn không ngon ngủ không yên!

“ Cố nha đầu, nếu đổi lại là những người khác, ta nhất định không cho phép người khác nhục nhã người Ẩn Môn, bất quá lúc này ngươi thân là quán quân khảo hạch, ta mới chấp thuận cho ngươi báo thù, chỉ là hy vọng ngươi cũng cho ta mặt mũi, chuyện hôm nay đừng nên lộ ra ngoài, nếu không tất nhiên sẽ làm mất hết mặt mũi Ẩn Môn ở Đệ Nhất thành.

Con ngươi Thiên Nhân trưởng lão lập lòe vài cái, chậm rãi mở miệng nói.

Đương nhiên hắn sẽ không nói cho Cố Nhược Vân biết nguyên nhân chân chính, hiện tại mới lấy thân phận quán quân của nàng ra nói, kể từ đó cũng làm cho người khác tin tưởng.

“ Tử Ngọc, Sở La,” Cố Nhược Vân nhìn hai người phía sau, nhàn nhạt phân phó nói, “ Nếu trưởng lão cũng dã mở miệng, vậy các ngươi liền mang hắn ra ngoài, nghĩ như thế nào liền đánh như thế đó! Ta cùng với trưởng lão có việc cần thương lượng.”

Tử Ngọc giật mình, có chút cảnh giác nhìn Thiên Nhân trưởng lão: “ Chủ tử, gia hỏa này lai lịch không rõ ràng, để ngươi một mình ở chỗ này ta không yên tâm.”

Rốt cuộc, bởi vì Mộ Sở cho nên Tử Ngọc đối với người của Ẩn Môn không có hảo cảm gì.

“ Có Tử Tà ở đây, ta sẽ không có nguy hiểm, các ngươi đi ra ngoài đi, ta có việc thương lượng với trưởng lão,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng lên khóe môi, cười như không cười nhìn lão giả trước mặt.

Tử Ngọc còn muốn nói cái gì, lại bị Sở La kéo đi ra phía bên ngoài.

Đồng thời Mộ Sở cũng bị kéo đi.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa liền truyền đến tiếng hét như giết heo của Mộ Sở........

“ Nói đi,” Cố Nhược Vân đem tầm mắt chuyển hướng về phía Thiên Nhân trưởng lão, nhàn nhạt cười, “ Ẩn Môn các ngươi che chở ta như thế, phỏng chừng cũng không phải là vì thân phận quán quân khảo hạch của ta, khẳng định còn có lý do khác, ngươi không cần dùng lời nói tới lừa gạt ta, ta sẽ không tin.”

Đừng nhìn quy định của Ẩn Môn nghiêm cẩn, cũng không cho phép người trong tộc phạm tội bên ngoài, nhưng mà đối với thế lực Ẩn Môn mà nói mặt mũi đều quan trọng hơn so với bất cứ cái gì, nàng cũng không tin rằng bởi vì chính mình đạt được quán quân khảo hạch, Thiên Nhân trưởng lão mới để mình tùy ý đánh Mộ Sở.

Sắc mặt Thiên Nhân trưởng lão có chút xấu hổ, lúc trước tộc trưởng từng ra lệnh, muốn khảo nghiệm một chút nha đầu này, cho nên hiện tai hắn nhất định không được đem chuyện thánh nữ nói ra.

Hơn nữa, nhìn bộ dáng này phỏng chừng nàng còn chưa biết bản thân chính là nữ nhi thánh nữ.

“ Khụ, khụ,” nghĩ đến đây, Thiên Nhân trưởng lão ho khan hai tiếng nói, “ Cố nha đầu, ngươi có biết vì sao Ẩn Môn lại tổ chức khảo hạch?”

Cố Nhược vân nhướng nhướng mày: “ Chuyện của Ẩn Môn các ngươi làm sao ta biết được?”

“ Ài,” Thiên Nhân trưởng lão thở dài một tiếng, cười khổ nói, “ Nha đầu, có một việc ta có thể xác định nói cho ngươi biết, Ẩn Môn mỗi năm đều sẽ tìm ra một ít đệ tử thiên tư trác tuyệt để tiếp nhận truyền thừa, cho dù sau khi tiếp nhận truyền thừa thì thực lực của bọn họ cũng cao lên rõ ràng, nhưng mà ta có thể nói, truyền thừa đó thất bại.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.