Hiệp Cốt Đan Tâm

Quyển 2 - Chương 38




Bất đắc dĩ lắc đầu, khoanh chân ngồi xuống, bây giờ còn cách trời sáng còn một lúc, trải qua những chuyện đêm nay, khát vọng với lực lượng của hắn càng mạnh mẽ hơn, hắn cũng rõ vân lực của mình bây giờ còn quá kém, hắn có rất nhiều tuyệt kỹ Kỳ Lân nhưng không cách nào sử dụng. Mặc dù Kỳ Lân mang theo vận khí cùng điềm lành, nhưng vận khí không có khả năng giúp hắn giải quyết tất cả, chỉ có thực lực mới là đạo lý cứng rắn nhất.

Tề Nhạc biết rõ, từ khi mình đi Tây Tạng, vận mệnh đã cải biến, mình đã không còn là tiểu côn đồ như trước, huyết mạch Kỳ Lân mang cho hắn năng lực cường đại, đồng thời, cũng mang tới rất nhiều chuyện xáu trong cuộc sống của hắn. Vì muốn sự tồn tại này mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân, mà không phải tử vong, như vậy, chỉ có thể biến mình thành cường giả.

Không có nhiều suy nghĩ nữa, thể xác và tinh thần mỏi mệt khiến hắn nhanh chóng tiến vào trong tu luyện, vân lực trong cơ thể bị Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông khôi phục, đang vận chuyển chậm rãi, vân lực bốn màu vận chuyên trong kinh mạch, vô cùng thuận lơi.

Thời điểm Tề Nhạc bắt đầu tu luyện, Trầm Vân cũng đã trở lại gian phòng của mình và Hứa Tình, đóng cửa lại, ánh mắt ôn hòa của nàng biến mất, mang theo một tia ánh sáng nhàn nhạt liếc nhìn qua Hứa Tình như đang tự hỏi cái gì. Sau một lúc lâu, Trầm Vân nhẹ nhàng lắc đầu, tự nhủ:

- Anh ta đã xuất hiện, như vậy, tất cả phải dựa theo kế hoạch mà tiến hành. Tề Nhạc, tâm chí của anh kiên nghị hơn tưởng tượng của tôi nhiều.

Nói đến đây, đột nhiên nhiệt độ chung quanh thân thể Trầm Vân hạ thấp rất nhiều, đôi mắt đen thăm thúy biến thành xanh da trời, thân thể phiêu nhiên bay lên, giữa nguyên quần áo nằm lên giường.

Thời gian tu luyện không kéo dài, Tề Nhạc càng ngày càng cảm thấy tu luyện là chuyện phi thường mỹ diệu, nhất là cảm giác sảng khoái sau khi tu luyện, không có bất kỳ vật gì thay thế được.

Bốn mau vân lực tím, lam, hồng, thanh chậm rãi lưu chuyển quanh thân thể, thời điểm vân lực bốn màu vận chuyển bảy vân chu, đột nhiên hắn cảm giác không đúng. Cân đối của vân lực trong người xảy ra biến hóa, vân lực màu xanh da trời mạnh hơn ba loại khác, mà lúc vận hành vân lực mành xanh da trời, tại thể tích trong kinh mạch rõ ràng hơn trước.

Trong nháy mắt hắn hoàn thành bảy vân chu, đột nhiên toàn thân Tề Nhạc cứng đờ, một loại cảm giác trước giờ chưa từng có tràn ngập thân thể, chỉ trong tích tắc, tím, hồng, thanh ba loại vân lực đồng thời biến mất, trong cảm giác, chỉ có thủy vân lực là tồn tại. Cảm giác đan điền mát lạnh lan ra khắp toàn thân, giống như có hơi nước mạnh lẽo bao phủ thân thể vậy, bỗng nhiên khí lạnh này bành trướng, thủy vân lực bắt đầu dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được lưu chuyển trong thân thể.

Nếu như sử dụng thời gian cân nhắc, có lẽ chỉ ba lần hô hấp, tuy Tề Nhạc không thấy rõ vân lực vận chuyển, nhưng trong đầu của hắn xuất hiện cảm giác bốn mươi chín lần. Trong thời gian ngắn vận chuyển bốn mươi chín vân chu. Với hắn mà nói là chuyện không có khả năng. Thời điểm vân chu cuối cùng hoàn thành, lam sắc quang mang thu liễm lại, ngay sau đó, bỗng nhiên vân lực mạnh mẽ tràn ngập mỗi góc trong kinh mạch của hắn, cảm giác với nước tăng lên rất nhanh.

Nếu như lúc này có người nào nhìn thấy Tề Nhạc, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, toàn thân của hắn có hào quang màu xanh da trời bao phủ như một viên bảo thạch, mà Kỳ Lân hai màu đen bạc lại hiện ra, ánh sáng nhộn nhạo như nước, làn da Tề Nhạc như có một tầng hơi nước bám vào, lộ ra nét kỳ dị.

Oanh ——, đột nhiên cảm giác kinh mạch trong cơ thể nổ tung, lục giác của Tề Nhạc biến mất, hắn cảm giác được, mình như tiến vào thế giới hư vô, nhận thức sự vật như biến mất. Bất luận là kinh mạch hay là vân lực, đều biến thành hư vô.

Tề Nhạc hoảng sợ muốn lớn tiếng hò hét, nhưng hắn lại không phát ra âm thanh nào, hư vô thôn phệ hết thảy, sáu giác quan biến mất làm hắn hoảng sợ. May mắn loại tình huống này cũng không có tiếp tục quá lâu, không qua bao lâu sau, ý thức đã khôi phục. Lúc này đây, Tề Nhạc lập tức phát hiện thân thể của mình có biến hóa.

Như cũ là tím, lam, hồng, thanh bốn màu, nhưng mà, vân lực của thủy hệ đã có biến hóa căn bản, khí lưu màu xanh da trời đã mạnh hơn rất nhiều, màu sắc thâm thúy hơn trước, thể tích tăng gấp đôi so với ba vân lực khác, tốc độ vận hành cũng cao hơn.

Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ thủy vân lực của mình tăng lên?

Trong khi tu luyện có nghi vấn gì, đầu tiên Tề Nhạc nghĩ tới chính là Giải Trĩ, ý niệm khẽ động, lập tức hỏi thăm tin tức từ Giải Trĩ.

Giải Trĩ trong người Tề Nhạc vẫn ngủ say, trừ phi Tề Nhạc đột nhiên gặp nguy cơ cực lớn, hoặc là thân thể bị trọng thương, mới có thể cảm nhận khí tức hỗn loạn trong người hắn tỉnh lại. Còn có phương pháp khác khiến Giải Trĩ tỉnh lại, chính là Tề Nhạc kêu gọi.

- Như thế nào, Tề Nhạc?

Giải Trĩ từ trong ngủ say tỉnh lại, lập tức đưa ra nghi vấn, nhưng mà, nghi vấn của nó nhanh chóng được giải đáp.

- Ah! Quá tốt, chúc mừng Tề Nhạc, thủy vân lực của anh đã đột phá, rốt cục đạt tới thực lực đệ nhất vân.

Tề Nhạc nghe Giải Trĩ nói liền vui mừng.

- Cái gì? Anh nói là, tôi co thực lực sơ vân sao?

Giải Trĩ cười ha hả, nói:

- Thật không nghĩ tới lại nhanh như vậy, theo y nào đó mà nói, anh đã có thực lực sơ vân. Nhưng lại không phải sơ vân nguyên vẹn. Muốn đạt tới cảnh giới sơ vân chính thức, anh cần đồng thời tu luyện bốn loại vân lực tới cảnh giới sơ vân mới được. Hiện tại anh chỉ hoàn thành một phần tư mà thôi. Nhưng cũng đủ khiến tôi kinh ngạc rồi. Tuy tốc độ tu luyện của Kỳ Lân vượt xa thần thú và hung thú, nhưng anh chỉ tu luyện thời gian hai tuần thôi! Thật sự là khó tin được.

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, linh quang trong đầu hiện ra.

- Tôi hiểu rồi, đây là công lao của Kỳ Lân Châu. Xem ra biển cả có trợ giúp thật lớn với tu luyện của tôi. Đêm qua lúc tôi và các nàng bơi lội đã nhìn thây Kỳ Lân Châu hoàn toàn biến thành màu xanh da trời, hơn nữa tốc độ vận hành của thủy vân lực trong người nhanh hơn rất nhiều. Xem ra, nguyên nhân là do nguyên tử nước trong biển quá nhiều, lúc này mới khiến tôi sinh ra đột phá.

Giải Trĩ mỉm cười nói:

- Đúng vậy, anh nói rất đúng, Kỳ Lân Châu có thể căn cứ vị trí hoàn cảnh khác nhau, mà phóng xuất lực lượng khác nhau tương trợ anh tu luyện. Biển cả hiển nhiên là nơi thích hợp tu luyện thủy vân lực. Nhưng mà, cho dù ở trong biển rộng, lại có Kỳ Lân Châu trợ giúp, anh cũng không cách nào tu luyện tới cảnh giới sơ vân nhanh như vậy. Anh còn phải cảm tạ Minh Xà tiền bối mới đúng, hắn là hung thú thủy thuộc tính kiệt xuất nhất, anh thu hắn vào người, đương nhiên cũng bị khí tức của hắn ảnh hưởng, tốc phân tử nước ngưng kết vào người của hắn nhanh như vậy, tất cả là do Tử Dương Địa Ngục đấy, đây mới là nguyên nhân khiến anh nhanh chóng đột phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.