Hiệp Cốt Đan Tâm

Quyển 2 - Chương 26




Trong khoảng thời gian gần đây, Tề Nhạc trừ tu luyện ra, thường xuyên thỉnh giáo Giải Trĩ một vài vấn đề, Giải Trĩ đã từng cẩn thận nói đặc điểm thân thể của hung thú cho hắn nghe, chỗ lợi hại của chúng, trong đó có đề cập tới Thâm Hải Minh Xà này.

Thâm Hải Minh Xà, là tồn tại mạnh nhất trong biển rộng. Cũng là tồn tại chung cực của hung thú thủy thuộc tính, chỉ cần trong biển, cho dù là Kỳ Lân, cũng tuyệt đối không dám trêu chọc nó. Thâm Hải Minh Xà, từng là một trong những vương giả trong trận doanh thượng cổ hung thú.

Lúc trước, thời điểm Kỳ Lân nhất tộc cường thịnh nhất, đã từng dẫn dắt thượng cổ thần thú vây quét thượng cổ hung thú đại quy mô, tuy thu được thành quả không tệ, nhưng mỗi lần đều không thể làm thượng cổ hung thú trọng thương nguyên khí, trong đó có nguyên nhân cực lớn chính là sự tồn tại của Thâm Hải Minh Xà nhất tộc.

Một khi đám thượng cổ hung thú không cách nào đối kháng với thượng cổ thần thú, những hung thú này chạy vào trong biển sâu. Bên trong biển rộng, không có bất kỳ thần thú nào có năng lực chống lại Thâm Hải Minh Xà. Chẳng những bản thân Thâm Hải Minh Xà có được thực lực cực kỳ hung hãn, nó càng có thể dẫn động biển cả biến thành vũ khí của mình.

Cho dù là Kỳ Lân dốc sức dùng Kỳ Lân Tí, cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi gì. Đương nhiên, bất cứ chuyện gì cũng có tính hai mặt. Tuy Thâm Hải Minh Xà cường đại, nhưng mà, nó có khuyết điểm trí mạng nhất, chính là nó không cách nào rời khỏi biển cả.

Một khi rời khỏi nước biển, bất luận Thâm Hải Minh Xà tu luyện bao nhiêu năm, thực lực sẽ hạ thấp còn một phần mười, thậm chí còn không được một phần. Bởi vậy, nó chỉ có thể quát tháo trên biển, mà không cách nào uy hiếp các thượng cổ thần thú trên đại lục.

Trong đầu của Tề Nhạc nhanh chóng biết được tin tức về Thâm Hải Minh Xà, đương nhiên hắn không cho rằng mình có chạy lên lục địa là có thể tránh được Thâm Hải Minh Xà đuổi giết, dùng thực lực của Thâm Hải Minh Xà, cái gọi là trên đất bằng không cách nào phát huy thực lực, chính là do nó rời khỏi phạm vi của biển mà thôi.

Nhưng từ con Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà trước mắt mà nhìn, chỉ sợ cách phạm vi bờ biển hai mươi cây số, nó cũng có khả năng dẫn động nước biển công kích mình, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là thân thể của nó không rời khỏi phạm vi của biển. Tề Nhạc nghe Hải Như Nguyệt nói qua, mấy năm trước, các nước nhỏ ở phương đông đại lục có sóng thần, đưa tới vô số thương vong, chuyện lần đó, nàng đã từng hoài nghi có Thâm Hải Minh Xà quấy phá vùng biển phía đông. Mới tạo thành sát nghiệp khôn cùng.

Hiện tại xem ra, Hải Như Nguyệt suy đoán phi thường có khả năng. Phải biết rằng, thực lực Thâm Hải Minh Xà dùng số đầu quyết định. Thâm Hải Minh Xà vừa sinh ra chỉ có một đầu, không ngừng tu luyện, khi nó tu luyện tới hai ngàn năm sẽ mọc đầu thứ hai, về sau mỗi một ngàn năm sinh trưởng một đầu. Mà mỗi khi xuất hiện môt đầu, thực lực Thâm Hải Minh Xà cũng tăng cường phạm vi lớn.

Hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà trước mặt đã chín ngàn tuổi, từ phương hướng phát triển của thượng cổ hung thú. Một khi nó đạt tới cấp độ hung thú vạn năm, nó không còn bị nước biển hạn chế nữa, nó sẽ di chuyển lên lục địa hoạt động, trở thành vương của hung thú cường hoành.

Đương nhiên, nếu Thâm Hải Minh Xà đạt tới vạn năm là lên đại lục, dù sao mất đi biển cả yểm hộ, nếu như Kỳ Lân nhất tộc sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, nó cũng không cách nào chống cự. Dù sao, cho dù tu vi có được vạn năm, cũng không cách nào mạnh như khi ở trong biển. Bởi vậy, bất luận Thâm Hải Minh Xà cấp độ nào, cũng chỉ có thể là tồn tại mạnh nhất trên biển.

Sau khi thân thể của Tề Nhạc đạt tới điểm cao nhất, đã bắt đầu rơi xuống, chín cái đầu Thâm Hải Minh Xà cực lớn mở ra, ánh mắt lạnh như băng manh theo khí tức lạnh lẽo.

Tề Nhạc đúng là may mắn, với thực lực của hắn, nếu lúc trước bị khí tức của Thâm Hải Minh Xà trực tiếp thôn phệ. Dù sao, so sánh với Thâm Hải Minh Xà cùng tu luyện chín ngàn năm, đùng nói là hắn, cho dù hiện tại có tập trung toàn bộ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lại ở đây, hơn nữa Giải Trĩ tu luyện ba ngàn năm, cũng không thể là đối thủ của con rắn này. Sở dĩ Tề Nhạc có thể tạm thời giữ được tánh mạng, hắn phản cảm ơn Xá Lợi Thủ Châu cùng với Kỳ Lân Châu mang trên người.

Kỳ Lân Châu không có bất cứ năng lực công kích và phòng ngự nào. Nhưng mà, bản thân nó lại ẩn chứa khí tức Kỳ Lân cường đại, thời điểm con Thâm Hải Minh Xà đánh lén Tề Nhạc chỉ là thăm dò, bởi vì khí tức cường đại trên Kỳ Lân Châu tản mát ra ngoài, tự nhiên có vài phần tâm tình sợ ném chuột vỡ bình, cho nên năng lượng thằm dò ít đi rất nhiều, dùng phần lớn năng lượng để bảo vệ thân thể.

Mà Xá Lợi Thủ Châu là phật lực của các cao tăng đắc đạo thành dùng Xá Lợi Tử ngưng tụ thành phật châu, phật lực trong đó cực kỳ khổng lồ, là khắc tinh của bất cứ khí tức tà ác nào, phật khí gặp được khí tức của Thâm Hải Minh Xà, đương nhiên tán dật ra ngoài, lúc này mới bảo vệ mạng nhỏ của Tề Nhạc.

Đáng tiếc, tất cả chỉ là tạm thời mà thôi. Thời điểm thực lực chênh lệch cực lớn, bất luận sử dụng pháp bảo gì, cũng không có khả năng biến bại vong thành thắng lợi. Dù cho hiện tại Tề Nhạc Kỳ tề tụ đủ Lân bát trân, cũng không có khả năng là đối thủ của Thâm Hải Minh Xà. Dù sao, năng lực bản thân của hắn quá yếu ớt.

Nhưng mà, Tề Nhạc có thể khoanh tay chờ chết sao? Đáp án đương nhiên là phủ định, cho dù biết rõ phải chết, hắn cũng muốn giãy dụa vài cái, từ trong tuyệt vọng tìm kiếm cơ hội sống sót.

Bởi vậy, khi thân thể của Tề Nhạc hạ xuống, đã bắt đầu ngưng tụ vân lực còn thừa lại. Mà Thâm Hải Minh Xà cũng không có nhàn rỗi, Xá Lợi Thủ Châu là pháp bảo khiến nó cực kỳ kiêng kỵ, một cổ khí tức cường hãn tới cực điểm từ trên người của Thâm Hải Minh Xà phát ra, nước trong biển, trở nên sôi trào. Nước biển màu xanh nhạt biến thành màu xanh lá, có ánh huỳnh quang lóe lên, sôi trào như nước đang sôi. Dưới tác dụng chín cái đầu của Thâm Hải Minh Xà, mặt biển dần dần dâng lên.

Trầm Vân ngây ngốc lôi kéo Hứa Tình nhanh chóng chạy ra thật xa, nhưng mà, nhưng nước biển không ngừng đuổi theo bước chân của các nàng.

Thân thể Tề Nhạc mắt thấy nước biển màu xanh lá đang dâng tới gần mình, đột nhiên hắn hét lớn một tiếng.

- Lâm.

Chỗ ngực, một đạo hồng sắc quang mang hiện ra, đồ án Kỳ Lân đen bạc trên người của hắn hóa thành đỏ rực. Nhiệt độ cao tới mức thân ở ngoài ngàn mét cũng có thể cảm nhận được, ánh lửa mạnh mẽ phóng lên trời, thân thể của Tề Nhạc như mặt trời xé tan bóng đêm, có hỏa diễm rừng rực.

Nước biển màu xanh lá gặp phải nhiệt độ nóng bỏng thế này, lập tức phát ra âm thanh chói tai, có mùi vị khó ngửi bốc lên, nước biển chung quanh thân thể Tề Nhạc tách ra hai bên, uy lực này, chính là Kỳ Lân Xích hắn vừa có được không lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.