Hiền Thê Ngốc Nghếch

Chương 46: Thử




Sáng ngày kế, Tần Dịch Tắc đúng bảy giờ bị đánh thức bởi chuông đồng hồ, khi tỉnh lại, Lạc Ninh đang an tĩnh ngủ trong ngực hắn, khóe môi hơi cong lên, dường như đang làm một giấc mộng đẹp. Nhìn dáng vẻ đáng yêu lúc ngủ của cậu, ánh mắt Tần Dịch Tắc không tự chủ được càng ôn nhu, đưa tay ra sửa lại mái tóc có hơi lộn xộn của Lạc Ninh, lúc này mới vén chăn lên xuống giường, bước chân cũng cố gắng thả nhẹ, miễn cho đánh thức cậu.

Sau khi vào phòng rửa tay, Tần Dịch Tắc theo thói quen tắm nước lạnh, đi đến trước gương định đánh răng, kết quả bỗng nhiên phát hiện, dưới cổ lại xuất hiện thêm một dấu ấn mới, dấu ấn này không phải dấu răng bình thường, trái lại càng giống với dấu hôn hơn. Tần Dịch Tắc ngơ ngác, trong lòng đột nhiên nhảy lên một tia khác thường, không nhịn được đưa tay sờ sờ dấu hôn, tỉ mỉ hồi tưởng, nhưng vẫn không nhớ ra được gì.

Mấy ngày nay Lạc Ninh rời đoàn phim, Tần Dịch Tắc chỉ đành ôm gối đi ngủ, chưa có đêm nào ngủ yên ổn. Tối hôm qua Lạc Ninh cuối cùng đã trở lại, cánh tay của cậu vắt qua hông mình, thân thể mềm mại vùi trong lồng ngực mình, Tần Dịch Tắc hiếm khi cảm thấy an tâm đến thế, ngủ một giấc thật sâu. Sau khi ngủ đến cùng xảy ra chuyện gì, hoàn toàn không có ấn tượng.

Tối qua Lạc Ninh không cắn hắn, lẽ nào đổi thành hôn hắn ư? Nếu không tại sao trên cổ lại xuất hiện dấu hôn rõ mồn một thế này chứ?

Nghĩ tới đây, trái tim Tần Dịch Tắc liền đập liên hồi, ngắm nhìn dấu hôn, vừa vui vẻ, lại có hơi ngượng ngùng. Nếu bị Lê Tân nhìn thấy, khéo còn tưởng rằng hắn và Lạc Ninh làm loại chuyện không đứng đắn, rõ ràng hắn không làm gì Lạc Ninh cả! Hắn là một Alpha chính trực, không phải mấy tên cầm thú cứ nhìn thấy Omega liền vồ tới đánh dấu. Hắn rất tôn trọng Lạc Ninh, cho tới bây giờ, nhiều nhất cũng là… hôn trộm Lạc Ninh một lần mà thôi.

Đang nghĩ ngợi, Lạc Ninh đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn, hướng Tần Dịch Tắc trong gương khẽ mỉm cười một cái, nói: “Chào buổi sáng.”

Tần Dịch Tắc thầm giật mình, lập tức chột dạ lấy giọng: “Chào buổi sáng”.

Lạc Ninh xoa mắt, dường như còn chưa tỉnh ngủ, tóc tai cũng bị đè có hơi ngổn ngang, nhưng hình tượng như vậy lại không hề ảnh hưởng đến khí chất của cậu, có lẽ do mới vừa rời giường, áo ngủ của cậu nửa kín nửa hở, Tần Dịch Tắc có thể tinh tường nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo đẹp đẽ, cùng với lồng ngực trắng nõn, thậm chí ngay cả bụng dưới bằng phẳng cũng như ẩn như hiện, dáng dấp kia quả thật quá gợi cảm, trêu ngươi cực kỳ…

Trong phút chốc hô hấp của Tần Dịch Tắc hỗn loạn, vội vàng dời tầm mắt, yên lặng nuốt nước miếng một cái, thản nhiên cúi đầu đánh răng dời đi lực chú ý.

Trời mới biết, hắn vừa mới xối xong nước lạnh để bình tĩnh, Lạc Ninh sáng sớm lại câu dẫn như thế, quả thật không muốn để hắn bình tĩnh!

Đánh răng xong, cuối cùng Tần Dịch Tắc cũng xem như tỉnh táo lại, hít sâu một hơi, tận lực dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Cậu dậy sớm thế làm gì? Nhìn dáng vẻ chưa tỉnh ngủ của cậu kìa, có muốn ngủ tiếp một lát nữa không?”

Lạc Ninh cười nói: “Tôi là thực tập sinh đó, các anh đều rời giường rồi, tôi còn ngủ nướng cũng không đúng lắm. Lại nói, hôm nay sư phụ muốn dạy tôi ít kiến thức mới, tôi dậy sớm chút, cùng các anh đến phim trường học tập.”

Tần Dịch Tắc gật gật đầu, nhường lại phòng rửa tay cho Lạc Ninh, thấp giọng nói: “Vậy nhanh rửa mặt đi.”

Lạc Ninh lướt qua trước mặt hắn đi vào phòng rửa tay, lúc đi ngang qua, đột nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, sau đó vẻ mặt kinh ngạc chỉ chỉ vết tích trên cổ hắn, nói: “Đây là dấu răng của tôi ư? Aiz? Hình như không giống dấu răng lắm…”

Bên tai Tần Dịch Tắc nóng lên: “Vậy cậu cảm thấy giống cái gì?”

Lạc Ninh rất vô tội cười cười, nói: “Khá giống dấu hôn.”

Tần Dịch Tắc: “…”

Lạc Ninh lập tức nghiêm túc áy náy nói: “Xin lỗi, có lẽ là tôi không cẩn thận hút cổ anh.”

Tần Dịch Tắc: “…”

Cho nên cậu nằm mơ thấy mình hóa thân thành ma cà rồng, muốn uống máu tôi sao?

Xem ra, những giấc mơ của tên Omega này cũng đủ thể loại phong phú.

Tần Dịch Tắc cực kỳ bất đắc dĩ liếc mắt nhìn cậu, nói: “Lần sau không được viện lý do này nữa.”

Lạc Ninh dưới đáy lòng cười trộm: Lần sau không được viện lý do này nữa? Đương nhiên không thể, tôi nhất định được voi đòi tiên đó.

Tần Dịch Tắc vừa mới xoay người, liền nghe Lạc Ninh gọi hắn lại: “Dịch Tắc.”

Tần Dịch Tắc quay đầu lại: “Chuyện gì nữa?”

Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, ánh mắt chân thành nhìn hắn nói: “Lúc tôi ngủ cứ ôm anh, lưu dấu răng trên người anh, lại còn kiểu dấu hôn này nữa, xem ra thói quen ngủ của tôi thật sự quá tệ, hay là, đêm nay để tôi ra sô pha nằm đi?”

Đối diện với con ngươi trong suốt của Lạc Ninh, tràn đầy thành ý và hối lỗi, Tần Dịch Tắc lập tức mềm lòng, huống hồ, hắn cũng không tức giận, càng không thể để Lạc Ninh ngủ sô pha —— hắn còn ước gì ôm Lạc Ninh ngủ đây này.

Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc liền giả vờ bình tĩnh nói: “Không sao, tôi không thấy phiền.”

Lạc Ninh cười híp mắt nhìn hắn: “Anh thật sự không thấy phiền ư?”

Tần Dịch Tắc ho nhẹ một tiếng: “Ừm.”

Lạc Ninh hỏi tiếp: “Vậy anh cũng không chán ghét tôi?”

Tần Dịch Tắc nhíu mày nói: “Đây cũng không phải chuyện lớn gì cả, sao tôi lại chán ghét cậu được?”

Lạc Ninh vui mừng cong cong khóe miệng, nhìn hắn, nghiêm túc nói: “Dịch Tắc, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng thấy Alpha nào bao dung lại ôn nhu như anh.”

Tần Dịch Tắc bị thổi phồng đến lâng lâng, giống như dưới bàn chân dẫm phải bông mềm mại vậy, đứng cũng không vững. Trong lòng hắn nhịn không được nghĩ, cậu cũng là Omega đáng yêu nhất tôi từng gặp, tuy rằng thói quen ngủ khiến người một lời khó nói hết, nhưng mà, mỗi lần cậu vùi đầu vào trong ngực tôi, tôi chỉ muốn có thể ôm cậu như vậy cả đời.

Hai người yên lặng nhìn nhau, không khí xung quanh dường như đọng lại, chỉ có thể nghe rõ tiếng tim đập dồn dập của mình.

Cũng không biết qua bao lâu, người đại diện bê bữa sáng vào phòng, nghe thấy tiếng cửa mở Tần Dịch Tắc lúc này mới hồi thần, ho nhẹ một tiếng, nói: “Lê Tân đã mang bữa sáng đến rồi, cậu rửa mặt trước đi, xong ra ăn sáng.”

Hắn quay người giống như chạy trốn rời khỏi phòng ngủ, bởi vì hắn sợ còn đối mặt với cặp mắt trong suốt kia nữa, hắn sẽ không kiềm mình nổi, ôm lấy Lạc Ninh rồi mạnh mẽ hôn cậu. 

Lạc Ninh nhìn bóng lưng cứng ngắc của Alpha, bất đắc dĩ xoa xoa huyệt thái dương.

Thật sự là một tên ngây thơ ngu ngốc!

Đổi thành Alpha khác, Lạc Ninh câu dẫn như thế, sớm đã nhịn không nổi mà hôn đáp lại, nói không chừng còn nhân cơ hội đánh dấu, chiếm đủ tiện nghi của Lạc Ninh.

Mà Tần Dịch Tắc lại không làm vậy, cái tên Alpha này bề ngoài chính trực nghiêm túc, thậm chí còn bày ra tác phong “Quân tử ngay thẳng” “Không thẹn với lương tâm”, đối với sự chủ động của Lạc Ninh biểu thị —— chuyện nhỏ, tôi không quan tâm.

Lạc Ninh sắp bị hắn làm cho tức chết rồi.

Lẽ nào phải trực tiếp đè tên Alpha ngây thơ này xuống giường hắn mới hiểu ra sao?

Xem ra, đợi Tần Dịch Tắc chủ động tỏ tình, mọi chuyện không hề dễ dàng chút nào. Cũng may hai người đã đăng ký kết hôn, sau này còn nhiều cơ hội ở chung, Lạc Ninh không tin, Tần Dịch Tắc có thể thờ ơ với cậu mãi được.

*

Ngoài cửa, xách bữa sáng trở về, Lê Tân không cẩn thận nhìn thấy dấu hôn trên cổ Tần Dịch Tắc.

Lê Tân khá là bất đắc dĩ vỗ vỗ vai Tần Dịch Tắc, hạ thấp giọng khuyên nhủ: “Anh biết hai cậu tân hôn ngọt ngào, hai người ngủ chung giường khó tránh khỏi va chạm cọ sát, nhưng Dịch Tắc này, bây giờ đang ở trong đoàn đó, nhiều người nhiều miệng, cậu và Lạc Ninh cũng nên tiết chế một chút, chứ tối nào cũng kịch liệt như vậy, cái cổ cũng đầy dấu vết rồi kìa, biết không?”

Tần Dịch Tắc: “…………”

Hắn thực sự quá oan uổng!

Vừa vặn lúc này Lạc Ninh đi ra, Lê Tân lập tức bất động thanh sắc lảng sang chuyện khác: “Đúng rồi Dịch Tắc, anh mới nhận được tin tức từ chị Hứa, nói đoàn phim bên Tiêu Trác hôm nay cũng tới thành phố điện ảnh, chiều nay hắn nhàn rỗi, tiện đường muốn tới tham ban cậu.”

“Tiêu Trác?” Tần Dịch Tắc khẽ cau mày, “Hắn đột nhiên đến tham ban làm gì?”

“Gần đây không phải có rất nhiều lời đồn đại hai người bất hòa sao?” Lê Tân nói, “Ngược lại quan hệ của hai cậu cũng tốt mà, cùng đến thành phố điện ảnh chòm sao Thiên cầm đóng phim, hắn tới thăm cậu cũng là đương nhiên. Cậu phối hợp chút đi, chị Hứa bên kia mang theo vài phóng viên đến chụp mấy tấm hình, rồi thông báo ra ngoài, tạo nhiệt độ cho phim.”

Tần Dịch Tắc không vui nói: “Chị ta thực sự nghĩ trăm phương nghìn kế kéo tôi xuống nước.”

“Đôi bên cùng có lợi mà.” Lê Tân cười cười, nói, “Hai người ăn sáng trước đi, tôi đến phim trường, dặn dò mấy trợ lý ít việc.” Sau đó liền tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc, nói, “Đúng rồi, dấu hôn Lạc Ninh lưu trên cổ, nhớ che kín đó, chớ bị phóng viên chụp được.”

Lỗ tai Tần Dịch Tắc xoát cái đỏ lên.

Chờ người đại diện đi rồi, Lạc Ninh mới cười híp mắt ngồi đối diện Tần Dịch Tắc, vừa ăn cơm vừa nói: “Anh và Tiêu Trác không phải là bạn thân nhất sao? Anh không muốn anh ta tới tham ban à?”

Tần Dịch Tắc hồi thần, có chút bất đắc dĩ nói: “Chỉ là tôi không thích người đại diện của cậu ta.”

Lạc Ninh nghi hoặc: “Ồ? Là chị Hứa vừa nãy nhắc đến đó sao?”

Tần Dịch Tắc gật gật đầu, nói: “Chị ta tên Hứa Đồng, là người đại diện nổi danh có thâm niên trong giới, rất thích xào đề tài để tăng độ hot cho nghệ sĩ. Tôi tin Tiêu Trác là thật lòng đến tham ban, nhưng người đại diện này lại mang theo phóng viên cùng đến, tính chất liền thay đổi, lúc đó, các ký giả nhất định sẽ tiết lộ rất nhiều ảnh chụp, giúp tôi và Tiêu Trác xoát lưu lượng.”

Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, nói: “Đó cũng đâu phải chuyện xấu? Bức ảnh anh mặc quân trang mà được công bố, fan của anh chẳng phải càng cuồng nhiệt hơn sao. Tiêu Trác đến tham ban, chụp vài tấm hằng ngày, các fans nhất định sẽ bị độ đẹp trai của anh làm cho phát khóc đó.”

Tần Dịch Tắc kinh ngạc nhìn Lạc Ninh: “Cậu không ghét mấy thứ này sao?”

Lạc Ninh săn sóc mà nói: “Mỗi cái vòng luẩn quẩn đều có quy tắc riêng, thân là một diễn viên, quan trọng nhất đương nhiên là nói chuyện bằng tác phẩm, nhưng ngoài tác phẩm ra, còn cần một ít lưu lượng, thỉnh thoảng xoát độ tồn tại trước mặt công chúng, nếu không, chẳng mấy chốc sẽ bị lớp người mới thay thế. Gần đây có tin đồn anh và Tiêu Trác không hợp, anh ta tới tham ban anh, vừa xoát độ tồn tại, thuận tiện làm sáng tỏ tin đồn, chuyện này không phải rất bình thường ư?”

Tần Dịch Tắc nghe cậu nói, trái tim có chút ấm áp. Vốn tưởng rằng nhị hoàng tử thân phận cao quý, sẽ rất khinh thường mấy chiêu trò lăng xê của bọn họ, không ngờ Lạc Ninh lại biết thông cảm như vậy.

Lạc Ninh nhìn Tần Dịch Tắc, nói tiếp: “Cuối năm ngoái doanh thu phòng bán vé của <Kế Hoạch Nhân Bản> nổ tung, anh đoạt được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, đoạn thời gian đó vốn là thời kỳ đỉnh cao, thế nhưng, vì phối hợp đóng kịch với tôi, kết hôn với tôi, anh đã bảo Lê Tân từ chối tất cả các chương trình và phỏng vấn, hơn nữa còn bỏ lỡ lời mời từ gameshow hot nhất trong nước, thật ra tôi đều hiểu rõ ràng.” 

Trong lòng Tần Dịch Tắc có hơi hoảng —— tên Lê Tân miệng rộng này, sao lại nói hết cho Lạc Ninh chứ, từ khi nào mà quan hệ giữa hai người bọn họ tốt như vậy?

Đối diện với vẻ mặt áy náy của Lạc Ninh, Tần Dịch Tắc vội nói: “Tôi không phiền.”

Lạc Ninh cười nói: “Nhưng tôi thì để ý đó.”

Tần Dịch Tắc ngơ ngác: “Cậu để ý cái gì?”

Lạc Ninh nói: “Tôi hi vọng anh có thể bước trên con đường rực rỡ nhất, càng không muốn bởi vì tôi mà anh làm lỡ cơ hội phát triển. Cho nên, Dịch Tắc, anh cứ thoải mái buông tay làm việc nên làm đi, còn tôi sẽ luôn ủng hộ anh, không gây trở ngại, anh hiểu không?”

Tần Dịch Tắc: “……”

—— tôi sẽ luôn ủng hộ anh, không gây trở ngại.

Câu nói này của Lạc Ninh khiến trái tim Tần Dịch Tắc giống như bị búa gõ mạnh, chấn động dưới đáy lòng khó mà hình dung. Hắn không biết tại sao mình lại may mắn đến vậy, người mình thích nguyện ý đứng sau lưng mình, ủng hộ sự nghiệp của mình vô điều kiện, chuyện này có bao nhiêu hiếm thấy?

Sao Lạc Ninh lại tốt vậy chứ?

Cậu không hề giống như những hoàng tử khác, không chút nào ngạo mạn vì dòng máu quý tộc hoàng thất chảy trong người, trái lại săn sóc ôn nhu như vậy, lúc ngủ đáng yêu như vậy, cười rộ lên còn đặc biệt xinh đẹp, tất cả mọi từ ngữ tốt đẹp nhất để hình dung ra một Omega, cũng chỉ có thể đặt trên người cậu.

Thật đúng là vô tình nhặt được bảo vật quý giá nhất.

Ánh mắt Tần Dịch Tắc ôn nhu đến muốn chảy nước, nhìn Lạc Ninh, mỉm cười nói: “Cám ơn cậu có thể hiểu tôi.”

Lạc Ninh thầm nghĩ, tôi không chỉ hiểu anh, tôi còn muốn anh hiểu được tôi, sao cái tên ngu ngốc anh vẫn chưa hiểu ra vậy hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.