Hỉ Tương Phùng

Chương 22: Tình cảm đâu dễ cho đi (2)




Ninh Mẫn Mẫn nhìn xuống dưới là một khoảng trống, ngón tay theo bản năng kéo xuống dưới, mở ra một video clip, trong video clip là hình ảnh của một cô gái.

Mặc áo khoác màu đen, áo len màu đen, gương mặt vô cùng bi thảm, vẻ mặt đờ đẫn, ngồi trên một cái ghế, ngồi bên cạnh là một nhóm phóng viên.

Ninh Mẫn Mẫn hơi nghi ngờ, hình như mình đã nhìn thấy gương mặt trên trang web kia, rõ ràng giống nhau như đúc.

Hàn Tịnh vẫn còn sống.

Cô sợ hãi đứng bật dậy.

“Tại sao có thể như vậy?”

Ninh Mẫn Mẫn đột nhiên đóng máy tính lại, bước nhanh nhìn về phía cửa sổ, vừa hay nhìn thấy A Lực đưa điện thoại di động cho Đông Đình Phong, khi thấy điện thoại anh liền đá quả bóng ra xa và nhận cuộc điện thoại.

Cô không nhìn nữa, đi xuống dưới lầu.

Vừa xuống đến nơi, liền đụng ngay vào Đông Đình Phong.

Sắc mặt của cô không được tốt lắm, còn vẻ mặt anh trông rất lạnh lùng, vẫn đang nghe điện thoại. Nhìn vào ánh mắt cô, dặn dò người ở đầu bên kia hai ba câu, liền hỏi:

“Ngủ ngon không?”

Ngay sau đó, anh rất tự nhiên ôm chặt lấy cô, hơi thở quen thuộc rất ấm áp tỏa vào mặt cô.

“Em vừa mới xem tin tức rồi !”

Đông Đình Phong ngẩn ra.

Anh biết cô đều có thói quen xem tin tức hàng ngày. Anh vội vàng trở lại là vì không muốn cô mở máy tính ra. Ai ngờ lại chậm hơn, hôm nay cô thức dậy sớm hơn mọi ngày.

“A...!”

Anh đỡ eo cô, đi lên lầu.

Và trở về phòng mình, đóng cửa lại. Sau đó anh lấy cho cô một ly nước và đỡ cô ngồi xuống:

“Bình tĩnh lại đi, làm sao mà em bị dọa đến bộ dáng như thế này!”

“Hiện tại xem ra, Hàn Tịnh vẫn chưa chết, anh đã sớm biết chuyện này rồi phải không?”

Cô nhẹ nhàng hỏi. Người đàn ông này không có vẻ gì là sợ hãi.

“Uh``m!”

Anh gật đầu. Không hề có ý định giấu diếm.

“Vậy tại sao anh không nói cho em biết?”

Cô nhíu mày, có chút không vui.

“Không muốn để em phải lo lắng!”

Cảm giác không vui nhanh chóng rời đi.

Cô nghĩ rồi nói:

“Anh giấu nó, sao không cho em biết trước để chuẩn bị tinh thần, so với việc đến bây giờ mới biết, làm cho em càng sợ hãi hơn...”

Đông Đình Phong hai tay đan vào nhau, cúi đầu xuống, hạ thấp người:

“Được rồi, vợ yêu, là anh suy nghĩ không chu đáo. Bởi vì làm em lo lắng, anh thật sự xin lỗi...”

Xem ra người này càng ngày miệng lưỡi có phần trơn tru hơn, có phần không đứng đắn.

Ninh Mẫn Mẫn bất giác trợn mắt nhìn anh:

“Nghiêm túc một chút đi!”

Anh mỉm cười, nhẹ nhàng ấm áp, thật sự làm cho người ta không có cách nào tức giận được.

Ninh Mẫn Mẫn có chút bất lực, anh cười rồi đến ngồi bên cạnh, ôm cô vào lòng nói:

“Bình tĩnh một chút đi! Em căng thẳng quá làm anh cũng căng thẳng theo... Việc gì cũng không thể làm ta sợ hãi được...”

Đúng là Đông đại thiếu lúc nào cũng bình tĩnh không ai địch nổi.

Sắc mặt Ninh Mẫn Mẫn bình thường trở lại, lúc này mới tiếp tục hỏi:

“Chuyện này xẩy ra khi nào?”

“Mấy ngày rồi. Khi đó bận quá, tại anh không có thời gian xử lý cô ta. Việc này chờ sau khi chúng ta trở về Quỳnh Thành, anh sẽ giải quyết. Cô ta mất tích bí ẩn như vậy, giờ lại tự nhiên xuất hiện, chắc chắn là chuyện không hay!”

Lúc trước, anh đã cho người tìm nhưng không tìm ra cô ta. Bây giờ, hôn lễ sắp tới, hơn nữa cuộc bỏ phiếu tán thành việc thay thế bổ sung ứng cử viên dự bị cũng sắp diễn ra. Cô ta lại đột nhiên công khai xuất hiện, lên án Đông gia, chắc chắn là có mục đích.

Đông Đình Phong buông cô ra, mở máy vi tính xem những tin tức viết về vụ bê bối lấy hai vợ của anh, tất cả đều tràn ngập trên mạng Internet.

Việc này, chắc chắn sẽ rắc rối, nếu anh không giải quyết triệt để vụ bê bối này, thì sẽ thất bại trước cuộc bỏ phiếu ứng cử viên dự bị cho chức vụ Thủ tướng.

“Có vẻ như cô ta đã bị người khác thao túng rồi! Có phải là Cố Gia không?”

Ninh Mẫn Mẫn suy đoán.

“Chắc chắn đến tám – chín phần!”

Đông Đình Phong nói. Trừ bọn họ ra, còn ai có thể làm chuyện này.

Bây giờ, anh có thể xác định: Hàn Tịnh là người của bọn họ.

<

Cố Gia cùng Hoắc gia có ân oán, lúc trước Đông gia lại là người ủng hộ cho Hoắc gia

Nếu không là vì xuất hiện chuyện Hoắc Trường Nhạc bị nổ chết, Hoắc -Đông hai nhà sớm đã là thông gia.

Mọi người đều biết, tiểu thư thứ năm nhà Đông gia là thiếu nữ thiên tài.

Người nào cũng biết Đông Dạng là tiểu nữ được Đông Lục Phúc yêu quý nhất, mà Hoắc Trường Nhạc cũng là đứa con trai Hoắc Kiến Quốc yêu quý nhất. Hai đứa bé này bí mật yêu nhau và ở nước ngoài đã đăng ký kết hôn, vốn là một chuyện tốt. Kết quả lại bị người phá hoại. Chết thê thảm như thế.

Nếu nói: Hoắc Trường Bình xuất phát từ ý định trả thù, cũng là xuất phát từ Tiếu Tưởng muốn có địa vị nên đã hãm hại Hoắc Trường Nhạc, cách suy nghĩ này có phần đúng. Chắc chắn có thế lực giúp hắn, nếu không hắn sẽ không có cách nào giết được Hoắc Trường Nhạc.

Đúng là Đông gia vẫn cho rằng ba mẹ con nhà Hoắc gia đã gây ra vụ thảm sát đó.

Nhưng Nguyễn Nhất Hà nói, đây là do Cố Gia gây chia rẽ.

Gần đây, Đông Đình Phong đã điều tra lại vụ án cũ, chính xác phát hiện một vấn đề kỳ lạ. Cố Gia chắc chắn có liên quan.

Có hai nguyên nhân:

Một là, Đám cưới của hai nhà Hoắc – Đông sẽ gây bất lợi cho Cố Gia.

Hai là, Đông Lục Phúc từng từ chối cuộc hôn nhân với Cố Gia, để cho Đông Diệu Hoa cưới Cúc Hoa, dẫn đến cái chết cho con gái út nhà Cố Gia .

Cho nên, Cố Gia có mối thù. Chỉ là vài năm qua, Cố Gia vẫn chính mình giấu đầu lòi đuôi, làm Đông Đình Phong cũng không ngờ, Cố Gia bí mật tính kế hãm hại Đông gia, mà bắt đầu từ ba mươi hai năm trước có âm mưu chống lại họ. Anh thấy rõ ràng, cảm thấy có khả năng tình huống là như vậy:

Bởi vì cái chết của con gái út nhà Cố Gia, nên Cố Gia ghi hận trong lòng, âm thầm kích Thường Hoan lừa Đông Diệu Hoa, rồi sau đó mang thai. Vì hận thù cá nhân, mà đã lợi dụng Thường Hoan để chia rẽ cuộc hôn nhân của cháu đích tôn nhà Đông. Kết quả âm mưu của Thường Hoan bị Đông Diệu Hoa phát hiện. Từ đó ông ra sức bảo vệ Cúc Hoa.

Bởi vì sợ đám cưới của hai nhà Hoắc – Đông diễn ra , thì Hoắc gia càng trở nên lớn mạnh, bọn họ âm thầm kích động Hoắc Trường Bình ra tay với Hoắc Trường Nhạc. Hơn nữa còn muốn giết cả hai cha con Hoắc Trường Nhạc.Nhưng khi đó Đông Diệu Hoa lại ôm con trai của Thường Hoan đi đến cuộc hẹn, cuối cùng đã xảy ra thảm kịch.

Ngay sau đó Cố Gia thông báo chuyện con trai bị đánh tráo cho Thường Hoan biết, giục Thường Hoan đi tìm Cúc Hoa để đòi người. Hành động này của Thường Hoan muốn cho mình hả giận, còn Cố Gia là muốn trả thù.

Năm anh 24 tuổi, Cố Gia lần thứ hai hành động.

Mẹ Thường Hoan trở về Ba Thành, có lẽ là do xúi giục, chỉ đạo Thôi Tán tiếp cận Hàn Tịnh, liền nghĩ với thân phận không tầm thường của Thôi Tán, cùng với Hàn Tịnh sẽ chiếm một phần quan trọng cổ phần công ty. Hơn nữa, lúc đó Thôi Tán lại đang có mâu thuẫn với Đông Đình Phong.

Khi đó, anh không có tình cảm gì đối với Hàn Tịnh, vì để cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, nên một loạt sự kiện đã xẩy ra.

Tiệc sinh nhật là một bước ngoặt lớn.

Quả thật lúc đó, Hàn Tịnh đã bị bọn họ khống chế ở trong lòng bàn tay.

Đêm hôm đó, khi Ninh Mẫn Mẫn làm nhiệm vụ, lại gặp một âm mưu và đã bị đưa vào phòng Tổng Thống. Bọn chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng các phương án

Kế hoạch đầu tiên là sử dụng Ninh Mẫn Mẫn để tạo ra mâu thuẫn giữa Đông Đình Phong và Hoắc Khải Hàng. Kết quả Mẫn Mẫn chạy ra ngoài. Bọn hắn đành phải phái Hàn Tịnh vào

Lúc ấy, Hàn Tịnh đã bị cưỡng bức, cho nên mới xuất hiện tại giường anh, lại biểu hiện bộ dáng bi thương, ngầm thừa nhận bọn họ từng có tình một đêm.

Kể từ thời điểm đó, Hàn Tịnh là con cờ trong tay bọn chúng .

Sau khi cô ta mang thai, nghĩ không muốn giữ lại đứa con này, bởi vì cô không biết bố nó là ai. Trong lúc này, lần thứ hai cô ta bị ép buộc. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đem này món nợ chuyển sang cho anh. Hơn nữa đáp ứng gả cho anh.

Sau khi sinh xong, cô ta biết rõ ràng đứa bé đã bị đánh tráo, đứa bé rơi vào tay bọn chúng lại trở thành con tin trong tay bọn chúng. Trong thời gian này, cô ta lại bị Tống Minh Hạo cưỡng bức. Vì vậy, trong lúc tuyệt vọng, cô ta một vài lần nghĩ muốn giết chết đứa nhỏ này. Người yêu bị mất tích, người không yêu lại dây dưa không rõ ràng, lại bị người dùng video clip khủng bố nên tinh thần cô ta suy sụp.

May mắn thay, anh đã phát hiện ra tình trạng của cô ta và đã đưa vào bệnh viện Hoa Châu, cấm không ai được tiếp xúc với cô ta. Dần dần khôi phục lại tinh thần.

Sáu năm sau, Thôi Tán xuất hiện, lại là một chất xúc tác mạnh, mục đích là phá hoại sự bình yên trong gia đình Đông gia.

Tại sân bay Hoa Châu, một âm mưu được lên kế hoạch tỉ mỉ, muốn để cho Ninh Mẫn Mẫn một lần nữa đi đến bên cạnh anh, tạo ra mâu thuẫn giữa anh và Hoắc Khải Hàng.

Và sau năm mới đó, Hàn Tịnh xuất hiện lần nữa nhưng có khả năng đó không phải là một phần của kế hoạch. Vì vậy, lần thứ hai Hàn Tịnh lại mất tích đột ngột như vậy.

Cố Gia đối với chức vị Thủ tướng kia thèm muốn đã lâu, lần này nhất định phải chiếm được.

“Hiện tại chuyện này, có phần rắc rối... Anh và Hàn Tịnh chưa có ly hôn, mà lại có giấy kết hôn với em, nếu chuyện này bị điều tra ra, chúng ta thật sự vi phạm vào chế độ trùng hôn...”

Ninh Mẫn Mẫn nhíu mày.

Đây thực sự là một chuyện không thể vui mừng được.

Quân nhân, cho dù là xuất ngũ nhưng vi phạm pháp luật, lại phạm vào chế độ trùng hôn tội càng thêm nặng.

Đây tuyệt đối không phải là chuyện đùa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.