Hí Long Ký: Đa Đa Ích Thiện

Chương 18




- Áy náy cùng tự trách có lẽ có thể cho thời gian xóa mờ, nhưng Thần Dạ, mất đi rồi hối hận vĩnh viễn không thể quên, chính huynh tự suy nghĩ cho rõ ràng.

Trưởng Tôn Nhiên kéo tay nữ tử, nói:

- Ta có thể gọi muội là Lăng nhi rồi chứ, Lăng nhi, chúng ta trò chuyện đi, để bọn họ đi giải quyết xong hậu quả.

- Trưởng Tôn cô nương…

- Gọi như vậy có phải hơi xa lạ đó không?

Trưởng Tôn Nhiên nháy mắt cười.

- Trưởng Tôn tỷ tỷ.

Nữ tử chợt nở nụ cười, thanh âm trầm xuống nói:

- Nếu chúng ta nói chuyện, để cho kẻ gan lớn này lại tiếp tục muốn làm chuyện mạo hiểm, trước tiên ngăn cản hắn rồi nói sau.

Nghe vậy Trưởng Tôn Nhiên cau mày.

Thần Dạ bất đắc dĩ cười, chỉ sợ từ nay về sau dấu hiệu này sẽ không thể bôi xóa trên người mình.

Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu lớn như vậy, từ nay về sau đã thật sự không tồn tại, cả thung lũng thật lớn hiện giờ đã trở thành một đống hoang tàn, cũng may mọi người đều không phải người bình thường, chỉ một lát dù không thể khôi phục nguyên trạng kiến trúc, nhưng vẫn tìm được địa phương có thể giúp người che mưa che gió.

Sự tình quan hệ trọng đại, mặc dù có Trạc Ly nhưng Thần Dạ vẫn dùng Cổ Đế Điện ngăn cách cả thung lũng với ngoại giới, sau đó mới bắt Tà Vọng ra khỏi Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.

- Thần Dạ, van cầu ngươi giết ta đi!

Mặc dù Thiên Địa Hồng Hoang Tháp không luyện hóa Tà Vọng, nhưng luôn có ngọn lửa không ngừng thiêu đốt, làm cho hắn biết được cái gì gọi là sống không bằng chết.

Tần Tân Nguyệt, phu thê Tôn Vĩ cùng nữ tử áo đen biết rõ nên không cảm thấy kỳ quái, nhưng nhóm người Kiếm Tông lại cảm thấy kinh hãi.

Hiện tại tuy Tà Vọng chỉ là trạng thái linh hồn, nhưng với thực lực của họ lại không cảm nhận được tu vi ngày xưa của hắn.

Cao thủ hoàng huyền ở trong tay Thần Dạ không hề có chút lực phản kháng, thật sự không biết người trẻ tuổi kia còn có lá bài tẩy thế nào.

- Muốn chết, rất đơn giản, trả lời ta mấy vấn đề.

Thần Dạ thản nhiên nói, trong đôi mắt không chút cảm tình, hắn không hề có chút do dự khi hạ độc thủ với người của Tà Đế Điện.

- Ngươi hỏi, ngươi hỏi, chỉ cần ta biết đều sẽ không giấu diếm.

Tà Vọng vội vàng nói, tra tấn như vậy hắn thật sự không muốn gặp thêm lần nữa.

- Hi vọng thái độ này của ngươi là thật sự, nếu không…

Thần Dạ cười lạnh, hỏi:

- Phân điện Tà Đế Điện tại Bắc Vực có bao nhiêu cao thủ, tu vi của bọn hắn, ngươi nói rõ ràng cho ta biết.

- Ngươi muốn làm gì?

Trong ánh mắt hư ảo của Tà Vọng nhất thời toát ra vẻ địch ý.

- Điều này ngươi không cần biết, ngươi cứ nói cho chúng ta biết là được.

Thần Dạ thản nhiên nói.

- Đừng hòng!

Tà Vọng đoán được dụng ý của Thần Dạ, những người đang ở đây tu vi đa số đều cao hơn hắn, hơn nữa bên trong có một người khiến cho hắn cảm nhận được uy áp, hiển nhiên là cao thủ tôn huyền.

Mà Thần Dạ càng khiến cho Tà Vọng giật mình, chỉ mới qua nửa năm không nghĩ tới đã đạt được cảnh giới hoàng huyền, thật là đáng sợ.

Dù tra tấn sống không bằng chết, làm hắn khổ không thể tả, nếu như có thể tự sát hắn đã làm, nhưng muốn thật sự bán đứng Tà Đế Điện, không phải hắn làm không được mà là hắn không dám.

- Tà Vọng!

Ánh mắt Thần Dạ lạnh xuống:

- Bí mật Tà Đế Điện ngươi đã nói rất nhiều với ta, hiện tại cũng không cần nói chi tiết thêm một chút đi.

Nghe vậy Tà Vọng cười thê lương, nói:

- Thần Dạ, nếu có thể nói ta đã nói, dù ngươi dùng tâm hỏa đốt ta, ta cũng không thể nói ra nửa lời.

- Tà Vọng, ngươi lại tìm chết!

Thần Dạ thật không nghĩ đến tới lúc này người kia lại trở nên kiên cường trở lại.

Tà Vọng cười quái dị:

- Kiệt kiệt, ta vốn là sống không bằng chết, hiện giờ muốn cầu chỉ là chết mà thôi, ngươi muốn thỏa mãn tâm nguyện của ta, ta tìm cũng tìm không thấy, kiệt kiệt!

Thần Dạ giận dữ, đang muốn dùng tâm hỏa thiêu đốt hồn phách của Tà Vọng, Trưởng Tôn Nhiên chợt kéo tay hắn, sau đó cười khẽ:

- Tà Vọng phải không, ngươi sợ hãi tiết lộ bí mật của Tà Đế Điện như vậy, nếu thế thủ đoạn trừng phạt của bọn hắn theo ngươi cảm thấy được càng thêm đáng sợ hơn chịu khổ ở nơi này, có phải hay không?

Tà Vọng hừ lạnh một tiếng, không nhìn Trưởng Tôn Nhiên.

Trưởng Tôn Nhiên cười cười, tiếp tục nói:

- Như vậy nếu chúng ta đem ngươi đưa trở về, ngươi cảm thấy được bọn hắn sẽ đối xử thế nào với ngươi đây.

- Ngươi có ý tứ gì!

Ánh mắt Tà Vọng co rụt mạnh, lạnh giọng quát.

- Không có ý tứ gì.

Trưởng Tôn Nhiên thản nhiên nói:

- Nếu ngươi không hợp tác, lưu trữ ngươi cũng vô dụng, mà ngươi lại muốn chết, chúng ta đương nhiên không thỏa mãn tâm nguyện của ngươi, nhưng lưu ngươi lại thì cảm thấy khó chịu, cho nên chúng ta đành phải đem ngươi đưa trở về, thuận tiện nói cho người của Tà Đế Điện, là ngươi đã nói cho chúng ta nghe bí mật của bọn hắn…

- Tiện nhân…ah…

Một đoàn tâm hỏa từ trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bắn ra, bao phủ Tà Vọng, nhìn thấy vẻ thống khổ của hắn, Thần Dạ cười lạnh nói:

- Ta còn thêm một câu, năm đó khi các ngươi ở Bắc Vọng sơn bắt đi mẹ của ta, vốn là có thể giết ta, nhưng ngươi cố ý không giết, không biết nói như vậy có thể làm cho bọn hắn có suy nghĩ thế nào với ngươi đây.

- Ngươi thật ác độc!

Tà Vọng đau đớn kêu to, nếu để Thần Dạ tiếp tục phát triển, cuối cùng sẽ có một ngày trở thành địch nhân lớn nhất của Tà Đế Điện, điểm này hắn đã không có nửa điểm hoài nghi.

Với tu vi hoàng huyền của hắn, năm đó lại bại trong tay Thần Dạ chỉ có tu vi lực huyền đỉnh, huống chi hiện tại?

- Ác độc?

Thần Dạ tức giận cười to:

- Tà Vọng, năm đó ở Bắc Vọng sơn, ngươi bắt đi mẫu thân của ta, chia rẽ gia đình ta, khiến cha ta nhiều năm sụp đổ, rốt cục là các ngươi ác độc hay ta tàn nhẫn.

- Ngươi hủy căn cơ của ta, làm cho ta suốt bốn năm sống không bằng chết, cho tới hôm nay ta vẫn gặp ác mộng, một màn tại Bắc Vọng sơn không ngừng ám ảnh ta, ta còn sợ hãi mình sẽ quên đi khuôn mặt mẹ của mình!

- Ác?

Thần Dạ thê lương cười to:

- Tà Vọng, đời này kiếp này nếu ta không thể đem Tà Đế Điện nhổ tận gốc, nếu ta không cách nào làm Tà Đế Điện biến thành biển máu, ta chết không nhắm mắt!

- Thần Dạ ca ca, đừng như vậy.

- Thần Dạ, đều đã qua, huynh nhất định có thể cứu được a di!

Hai thiếu nữ nắm hai tay Thần Dạ, cảm thụ được thân thể run rẩy thống khổ của hắn, trong lòng hai nàng cũng như vỡ nát.

- Nói!

Tiếng quát sấm sét, ngân mang khởi động làm thân hình Tà Vọng cảm nhận được hàn ý lạnh lẽo, nhìn Thần Dạ, hắn run rẩy nói:

- Ngươi thu lại tâm hỏa, ta lập tức nói.

Sau khi tâm hỏa biến mất, Tà Vọng vội vàng nói:

- Phân điện ở Bắc Vực có hai hộ pháp đại nhân trấn thủ, tu vi của bọn hắn đều ở tôn huyền tam trọng, ngoài ra có mười ba cao thủ hoàng huyền, tu vi cao nhất là ta, còn có những người khác sẽ không hình thành uy hiếp gì với các ngươi.

Sợ Thần Dạ không tin, Tà Vọng vội vàng bổ sung:

- Nếu các ngươi muốn đi, đầu tiên phải chuẩn bị chống lạnh, cùng đan dược phụ trợ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.