Hey! What Do You Mean?

Chương 9




>- Thư đi chơi. Lâu lắm rồi! - Duy thủ thỉ bên tai Thư

- Đi thì đi! – Thư đồng ý

Rồi họ đi chơi đủ nơi. Cặp đôi trai tài gái sắc này hạnh phúc khiến ai nấy cũng phải ganh tỵ. Họ dừng chân trên 1 bãi cỏ xanh mướt, Thư ngã vào vai Duy:

- Duy, theo anh chúng ta có nên nói cho Huy biết?

- Hân không đồng ý mà!

- Chứ để Huy hiểu lầm Hân mãi vậy sao?

- Thôi thì cứ để tự nhiên em à!

Thư cũng gật đầu đồng ý theo Duy

~~~~

- Anh à! Cho chúng nó đính hôn đi! – Ba mẹ Hoàng Anh lên tiếng nói

- Hỏi ý kiến tụi nhỏ xem sao? – Ba Ngọc Mai quay sang hỏi Ngọc Mai. Ngọc Mai lúc này ngượng ngùng, mặt đỏ như gấc, không nói được một lời nào

- Hoàng Anh, con nói giùm con bé đi! – Ba mẹ H.Anh cười nhìn con hiền hậu

- Dạ?? Con đồng ý, Ngọc Mai cũng vậy thôi! – H.Anh cười thật tươi, nụ cười này thật sự rất quyến rũ.

Lâu rồi mới nhắc lại couple Mai-Anh này, gần 1 năm qua, họ đã tìm hiểu nhau rất nhiều. N.Mai cũng đã là bạn gái của H.Anh. Hai người còn chưa kịp thưa chuyện thì gia đình 2 bên đã nắm rất rõ, còn hẹn gặp nhau bàn chuyện đính hôn cho 2 người

- Vậy đi, ba mẹ có cuộc họp, con ở lại chơi với Mai và bác – ba mẹ H.Anh đứng dậy để lại mình con trai

- Ba cũng có việc, con ở lại nha Mai – Ông Minh Quang cũng ra về, để lại Ngọc Mai và Hoàng Anh

- Anh à, sao ba mẹ lại biết chuyện hai đứa mình vậy?

- Anh đâu biết, nhưng như vậy đúng ý anh! – Hoàng Anh cười duyên

- Anh này! – Ngọc Mai đỏ mặt

- Đính hôn xong sau này kết hôn chứ để em chạy mất!

Ngọc Mai nghe vậy nhẹ gật đầu đồng ý

___________

Trở lại với hắn

Từ khi nó rời xa hắn. Vẻ lạnh lùng ngày càng mãnh liệt hơn, ai muốn nhìn thì tốt nhất cách xa 10m ^^ . Suốt ngày hắn chỉ đến Bar chơi, uống rượu cho qua này, kể cả công việc công ty hắn cũng vứt sang một bên. Đặc biệt hôm nay, hắn còn quá đáng hơn thường ngày. Như để trả thù Bảo Hân, đến lớp hôm nay hắn còn cặp với 1 con nhỏ lớp nào do01. Son phấn thì lòe loẹt, tóc mấy màu lai, đồ đồng phục cũng bị cô ả chỉnh sửa lại ngắn ngủn, bó sát người nhìn kinh tởm…

Nhỏ đó được hắn cho ngồi chỗ của nó. Gần hắn, lại còn kè kè bên hắn như đĩa. Mọi người trong trường mặc dù thấy lạ nhưng cũng không dám nói hay thắc mắc gì.

Thư và Duy như thường lệ vẫn cùng nhau vào lớp. Hai người đang cười cười nói nói với nhau thì cảnh tượng trước mắt khiến họ phát hỏa. Thư quăng chiếc cặp vào bàn, đưa ánh mắt tức giận hướng về hắn và con nhỏ đó. Cả lớp đang hướng về tất cả họ nhất là Thư, Duy và hắn. Mọi người hiểu rõ chỉ có Duy và Thư mới đủ can đảm để đôi co với hắn

- Muốn thật mật thì về nhà – Thư nói trong tức giận

Nghe nói vậy, hắn muốn chọc tức Thư, hắn dùng tay ôm chặt cô gái bên cạnh và còn hôn cô ta. Cô ta thấy vậy đắc ý lắm!

- Sao mày có thể làm vậy Huy? – Đến lượt Duy phản bác

“ Chát” – Một cái tác giáng xuống gương mặt đầy son phấn của con nhỏ

- Biến khỏi đây trước khi tôi điên – Thư lạnh lùng ( thế này thì lây chị Hân rồi!)

- Anh Huy à! – Con nhỏ làm nủng với hắn nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng

- Biến ngay và luôn. Cô chỉ là thứ qua đường của Huy thôi, đừng có ngu nữa – Thư cười nửa miệng

Cô ta không dám nhúc nhích gì, chạy thật nhanh ra khỏi lớp 12A1 này

- Cậu lấy tự cách gì đánh cô gái của tôi? – Hắn hỏi Thư

- Thừa tư cách. Vì tôi là bạn Bảo Hân – Thư khẳng định

- Bạn cô ta? Càng không có tư cách, cô ta là người con gái phản bội bạn trai mình- Hắn tỏ vẻ trách móc

“ Chát” – Thư thẳng tay tát vào gương mặt anh tuấn của hắn

- Tôi còn dư tư cách để đánh cậu

- Cậu…cậu dám đánh tôi? – Hắn tức giận

- Tôi phải thay hân dạy dỗ cậu

- Cô ta chẳng phải đang rất hạnh phúc bên tình nhân còn gì? – Hắn cười nửa miệng

- …

Kể cũng lạ, lớp hắn hôm nay đứng im như chào cờ. Đúng rồi, đâu dám nói gì, nói là “bay đầu” . Đứng “nghiêm” xem đấu khẩu là tốt nhất ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.