[ĐM] Hey Stupid! Do You Love Me!?

Chương 4




_ Bây giờ mọi người mới biết người trước mặt đã thay đổi rồi, ngay cả ăn nói 1 cách sắc bén như vậy, họ hối hận ,họ quên mất bản thân mình là ai , nhìn cô xem ăn nói sắc bén không chút lưu tình,

khí thế lạnh lùng như băng tuyết liên,ánh mắt đó đôi mắt tím hồng huyền bí,yêu diễm,tà mị, không cảm xúc lóe lên quang mang sâu không thấy đáy nhìn họ cứ như nhìn thấu bản chất của họ vậy,thật đáng sợ,rốt cuộc chuyện gì xảy ra với cô ta vậy, lẽ ra không nên xúc động như vậy giờ thì hay rồi .

_Cô nhìn mọi người trong phòng và hài lòng sắc mặt của họ lại nói

“Lúc nãy tôi đã nói vẫn là câu nói trên, bây giờ ngay lập tức làm cho tôi, không nhiều lời ,nếu không đừng trách tôi không hạ lưu tình với các người “ ,

cô liếc nhìn bà quản gia : “ còn bà thì cũng rời đi,cần tôi phải nhắc nhở bà sao , không cần làm ở đây nữa cũng tốt cho bà để bà không phải dây dưa người phụ nữ dâm đãng,háo sắc ,ngu ngốc ,não tàn như tôi mà họ nói rồi sao,hửm! “

_ Mọi người lục đục bối rối làm theo lời cô ,cô vẫn ngồi đó không làm gì chỉ nhàn nhạt nhìn mọi người làm theo lời cô,sau khi làm xong cô xoay người lên lầu vào phòng cô chuẩn bị cải tạo phòng lại ,

cô mở phòng quần áo xếp hàng dài , cô cảm thấy nhức đầu a~… giữa phòng có vài tấm thẻ vàng kim, thẻ bạc, thẻ vip, thẻ vô gia hạn,v..v.. cô lấy thẻ vàng kim chuẩn bị đi mua quần áo lại ,còn quần áo trong phòng cô thu dọn đem đi bán toàn bộ .

_Cô tung tăng ra ngoài kế bên biệt thư cô mở gara lên thì thấy trước mặt cô toàn siêu xe nổi tiếng , có xe màu đen Lamborgini, xe Land Rover,xe Lexus,xe BMW,cả xe màu đỏ Ferrari, xe infiniti,xe…… toàn bộ đều là dòng xe số lượng có hạn trên thế giới, cô không ngạc nhiên bởi thế giới kia cô đều có còn nhiều hơn so với nơi này

(LinhNana: *run rẩy*…. Tỷ rốt cuộc giàu đến mức nào vậy Băng tỷ ;CHB: ưm.. tôi nghĩ chắc là toàn thế giới này duy độc nhất có mình tôi là giàu nhất thế giới thì phải, nhưng trong mắt tôi đó là bình thường *thản nhiên,tỉnh bơ*;LinhNana: ……..).

_Cô lấy chiếc xe màu đỏ Ferrari ,vào xe lấy ra khỏi gara ,sau đó phóng ra ngoài ,tốc độ nhanh như tia điện làm người gác cổng phải giật mình ,tưởng trộm nhìn kĩ mới biết là đại tiểu thư,thấy vậy không nói gì làm tiếp việc của mình,không quan tâm.

(LinhNana: phut… hahaha..Băng tỷ bị nhìn là trộm ,nếu băng tỷ là trộm chắc cả thế giới đều là trộm luôn rồi;CHB:……).

--- ------ xuất phát đang chạy trên đường---- ---

_ Cô tới shop thời trang cô xuống xe và vào trong , cô nhân viên thấy có khách chào hỏi bỗng nhiên khựng lại khi thấy mặt cô ,

cô có mái tóc màu đen tuyền dài ánh sắc trắng lấp lánh mượt mà như thác xuống thắt lưng , suôn mềm như dải ngân hà trong bầu trời đêm của thế gian , làn da trắng như tuyết mịn màng như sữa ,đôi mày lá liễu ,

đôi mi trắng dài cong cong , cái mũi thanh tú , đôi môi nhỏ , đỏ mọng căng tròn như quả sơ ri khiến người ta có xúc động muốn cắn lên đó 1 cái , có đôi mắt tím hồng huyền bí ,tà mị, yêu diễm,quyến rũ như có như không quang mang sâu không thấy đấy, khí chất nữ vương mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ưu nhã ,cao quí không ai sánh bằng.

(LinhNana: mẹ ơi... miêu tả Băng tỷ đúng là tỷ đẹp không ai sánh bằng ngay cả thần cũng phải ghen tị hay rơi lưới tình vì tỷ cơ đấy *xoay người nhìn các vị thần nam ,nữ,chúng người thường*

*các vị thần nam* mắt hình trái tim ,chảy nước miếng 'bình bịch,bình bịch'

*các vị thần nữ* ánh mắt ghen ghét, lửa giận phừng phừng muốn giết người'ken két ken két'

*chúng người thường* người đụng ta ,ta đụng người,'Rầm' 'Bịch','Oạch' 'Bang bang''Véo'

LinhNana: *đổ mồ hôi liên miên*... gây họa rồi...*nhìn trời* cái gì ta không biết a không biết....

CHB: tôi đương phải như vậy ai trách chứ...*tự tin,kiêu ngạo*..hơn nữa,nhà cô viết tôi như vậy là do cô chứ trách ai....*cười đen tối*

LinhNana: ......)

biết cô là ai thì thay đổi thái độ nhìn cô ghen tị bởi vẻ đẹp của cô hận không thể lấy khuôn mặt đó là của mình khinh thường không cung kính” chào đại tiểu thư ,cô tới mua hàng sao,xin hỏi cô muốn hàng gì ,nơi đây chả có gì để cô chọn cả,tiểu thư có thể mời đi nơi khác mua “.

_đôi mắt tím hồng huyền bí ,yêu diễm nhìn người trước mặt lạnh lùng không cảm xúc,không quan tâm thái độ của cô ta “ tôi đến mua quần áo thì giới thiệu hàng cho tôi chứ không phải ở đây để cô nói những lời đó với tôi”

_Cô nhân viên nhìn cô khinh thường ,châm chọc khinh thường

“ thật ngại quá, tôi đã nói rồi ở đây chả có gì cho tiểu thư hài long cả ,không lẽ cô định tiếp tục quyến rũ,quyến rũ tổng giám đốc chúng tôi sao, đúng là 1 người đàn bà dâm đãng không biết liên sỉ mà ,

đúng là không bằng 1 góc của nhị tiểu thư ôn nhu ,dịu dàng,có tri thức,được mọi người thích..chậc..chậc..ai cha..đại tiểu thư ,cô tốt nhất rời đi đi ở đây không dành cho cô“.

_mọi người xung quanh đều nghe thấy thế bu lại xem cuộc vui ,chỉ trỏ,khinh thường,châm chọc,mỉa mai Cố Hàn Băng,cô nhìn tình cảnh mà sắc mặt trở nên u ám thầm nghĩ

“ Lại nữa sao,… lão nương mới thanh lý môn hộ ở nhà xong giờ ra ngoài mua đồ thôi cũng không yên được sao,haiizz… khổ ghê, nguyên chủ này đúng là để đủ rắc rối lại cho tôi xử lí nhiều như vậy ,con nguyên chủ thì thản thơi mà chuyển sinh vui vẻ…”

và nhìn cô nhân viên trước mặt đang dương dương tự đắc, nhiệt độ xung quanh hạ thấp ,cô dùng giọng sắc lạnh như hàn băng làm đông cứng mọi người ở đây

“ Tôi đã nói gì cô không nghe thấy sao, đây là thái độ nhân viên nên có sao, còn việc cô nói dường như cô xem nơi đây là nhà của cô sao ,cô là chủ nhân nơi đây sao,

tôi tới đây không phải muốn nghe lời này ,cô còn không hiểu tiếng người sao, Hử! xem ra nên gọi quản lí ra đây tôi có việc muốn nói rồi nhỉ , nơi này rốt cuộc là nơi mọi người đến mua hàng hay là nơi dành cho người đàn bà tám chuyện ngoài chợ ,Ân ~“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.