Heo Yêu Diêm Vương

Chương 3




- Phải vậy không? Nếu như ta ở trên người Vu Nhai, tất nhiên không định được ngươi. Nhưng bây giờ ta ở trên người Thủy Tinh, có Lưu Tinh Đồng. . .

Giọng nói tương tự, nhưng không biết vì sao lại phát ra từ trong miệng Thủy Tinh. Đúng vậy, thời điểm nói những lời này, không phải sử dụng miệng của Vu Nhai phát âm, nói ra, mà là do từ Thủy Tinh phát ra. Trong lúc vô tình, hoàng hậu đã từ trên người Vu Nhai chuyển dời đến trên người Thủy Tinh.

- Để ngươi thử xem cảm giác của vị Thần Hoàng kia năm đó, Hắc Nguyệt Thần Vương thế hệ này.

Trên mặt Thủy Tinh đã biến thành biểu tình đặc biệt của hoàng hậu. Giọng nói vẫn bình thản, bởi vì nàng trải qua quá nhiều bể dâu. . . Trong lúc nàng nói chuyện, hai mắt Thủy Tinh vốn đỏ bừng trong nháy mắt đã khôi phục lại. Hiển nhiên là hoàng hậu giúp nàng khôi phục. Sau đó, lại là một đạo quỷ dị bắn về phía Hắc Nguyệt Thần Vương.

- Ta che lại giác quan thứ sáu, nàng làm sao định được ta?

- Đúng, nhưng ngươi đã không thể cử động, thậm chí không thể nói chuyện.

Hoàng hậu lạnh lùng nói. Cùng lúc đó, khuôn mặt Hắc Nguyệt Thần Vương cũng trực tiếp cứng đờ. Hắn thật sự bất động, thật sự nói không ra lời. Ngay cả mắt vẫn không có cách nào nhắm lại. Lại nghe hoàng hậu nhìn về phía Vu Nhai nói:

- Vu Nhai, kế tiếp chính là chuyện của ngươi. Ta và Thủy Tinh tạm thời tìm một chỗ thật tốt để tâm sự đã.

- Vâng, hoàng hậu tiền bối.

Cuối cùng Vu Nhai lại khôi phục bình thường, có chút đờ đẫn. Thật sự khó có thể tin được. Nữ tử quỷ dị phụ thể ở trên người mình lại chính là vị hoàng hậu vĩ đại mấy nghìn năm trước kia. Thật không ngờ khi mình đi tế bái nàng lại phụ thể lên mình. Nàng vẫn còn có tàn hồn tồn tại ở trên thế gian. Kinh khủng hơn chính là, nàng không ngờ có thể ẩn nấp được dưới sự nghiên cứu không ngừng của dân Cổ Duệ trong suốt mấy nghìn năm. . .

Đây là linh hồn nghịch thiên tới mức nào chứ?

Đột nhiên, Vu Nhai nghĩ đến lời hoàng hậu vừa nói, cũng chính là câu Các ngươi căn bản không phải là thần. Thật nực cười. Ẩn nấp ở ngay trước mặt nhiều người được gọi là thần như vậy, thậm chí ẩn nấp cả ở trước mặt Chân Thần, đây xem như là thần gì?

Hoàng hậu xuất hiện, gần như đánh một đòn nặng nề lên mặt của dân Cổ Duệ, khiến mặt bọn họ sưng thành đầu heo.

Nếu như nói, trước đó, Vu Nhai ra vào Vị Tri Chi Địa chính là một đòn đánh vào mặt dân Cổ Duệ, còn chưa đủ nặng, như vậy một đòn này thật sự khiến cho bọn họ xấu hổ vô cùng. Mấy nghìn năm. Toàn bộ Vị Tri Chi Địa dường như bị hoàng hậu lường gạt mấy nghìn năm.

Áp lực Kinh Thiên Nhất Kiếm từ phía trên càng lúc càng lớn. . .

- Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Bách tộc đột nhiên xoay người? Ta cảm giác được, Hắc Nguyệt Thần Vương lại không thể cử động. Thanh Mộc Thần Vương chết. Thậm chí cao thủ Cổ Duệ cấp Thần Tướng cũng đã chết bốn vị. Vậy rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Đông Phương Thần Thông vẫn huy động lực lượng của hắn tập trung vào hai mắt, quan sát cuộc chiến đấu của Bách tộc. Từ đầu đến cuối hắn chỉ cảm ứng mà thôi. Lúc mới bắt đầu hắn còn có thể không ngừng phân tích. Đến thời điểm Thủy Tinh định trụ Hắc Nguyệt Thần Vương, hắn có phần phân tích không ra. Những chuyện kế tiếp càng khiến hắn điên cuồng choáng váng. Hắn thật sự không nhịn được, muốn sử dụng lực lượng đi nhìn một chút.

Hiện tại hắn thật sự không biết rõ Bách tộc đã phản kích thế nào.

Bởi vì hắn cũng không biết rõ lắm về loại Lưu Tinh Đồng này. Đương nhiên, với khoảng cách xa như vậy, cho dù là Thần Vương, hắn cũng không có khả năng nghe được lời đối thoại bên trong. Cùng lắm, hắn chỉ có thể nghe được một vài tiếng gầm giận dữ hoặc tiếng kêu thảm thiết mà thôi.

- Xem ra Bách tộc chỉ còn lại có Kinh Thiên Nhất Kiếm phía trên. Không nghĩ tới Bách tộc thật sự có thể chống đỡ được sự bao vây tấn công của hai Đại Thần Vương.

Tuy rằng không biết rõ chuyện gì xảy ra, nhưng Đông Phương Thần Thông vẫn nói với đám người Trương Tả. Về điểm này ai cũng biết.

Trương Tả cũng có chút phiền muộn. Hắn không nghĩ tới Vu Nhai thật sự có lực lượng cường đại như vậy.

Không trách được trước đó Vu Nhai dám lớn lối như vậy. Chủ yếu nhất vẫn là không rõ nội tình của Vu Nhai Bách tộc, không biết vị Thần Hoàng Địa thế kia là ai, không biết cuối cùng Hắc Nguyệt Thần Vương vì sao vẫn không có động tĩnh.

- Hừ, Kinh Thiên Nhất Kiếm, sao có thể dễ đối phó như vậy được? Đúng lúc, chúng ta có thể tận mắt nhìn thấy đại sát khí của dân Cổ Duệ đáng sợ tới mức nào.

Trương Tả mặt lạnh trả lời. Chỉ có điều lời hắn nói cũng là lời nói thật. Nếu như Kinh Thiên Nhất Kiếm thật sự rơi xuống, Bách tộc không có khả năng ngăn cản được. Về điểm ấy, ngay cả Đông Phương Thần Thông cũng cho là như vậy. Đương nhiên, trong lòng hắn vẫn mơ hồ có chút không mấy chắc chắn.

Bởi vì trước đó không nhìn thấy rõ tình hình chiến đấu thế nào, khiến hắn đối với Vu Nhai có nhiều ngờ vực vô căn cứ.

Có thể hắn có một chút cơ hội thì sao? Có thể hắn còn có con bài siêu cấp chưa lật? Tiểu tử này cho người ta cảm giác quá thần kỳ.

- Bất kể thế nào, tiếp tục chờ đợi!

Đông Phương Thần Thông trợn trừng mắt nói,

Tình hình phía bên đế quốc Ma Pháp cũng tương tự. Bọn họ choáng váng, không biết rõ chuyện gì xảy ra. Bọn họ cũng đợi Kinh Thiên Nhất Kiếm rơi xuống. Ngược lại, đối với Vu Nhai, bọn họ cũng bội phục. Nam nhân như vậy quả thực xứng với công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Phía bên Độc Cô gia chủ cũng không thể nhìn thấy thấu triệt giống như trước đó.

Nhưng thật ra Độc Cô gia chủ có thể thấy được Vu Nhai lại bị cái gì đó phụ thể, nhưng không nghe thấy được lời đối thoại giữa hoàng hậu cùng Hắc Nguyệt Thần Vương, không biết Hắc Nguyệt Thần Vương vì sao lại bị định thân. Hắn cũng choáng váng, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, càng không đoán ra được.

Thậm chí đối với chuyện Thủy Tinh định trụ Hắc Nguyệt Thần Vương, hắn rất nghi ngờ. Không biết Thủy Tinh sử dụng phương pháp gì?

- Bí thuật định trụ Thần Vương?

Độc Cô gia chủ cau mày. Hình như có chút ấn tượng. Chỉ có điều trong lúc nhất thời hắn nghĩ không ra.

Về chuyện của vị hoàng hậu kia, thật ra hắn có biết. Bí mật này, rất nhiều cao tầng đều biết, nhưng không thường xuyên được nhắc tới. Mấy nghìn năm qua cũng không xuất hiện tồn tại nào giống như hoàng hậu này. Trí nhớ hắn cho dù tốt cũng không có khả năng lập tức nhớ ra.

- Không nghĩ tới Vu Nhai thật sự thành công. Thật không biết nên nói là kỳ tích hay là gì. Cho dù có đoán cũng đoán không ra. Chỉ có điều lấy biểu hiện thực lực của Vu Nhai và cuối cùng bị phụ thể một cách quỷ dị, hắn chỉ cần tránh được cửa ải cuối cùng, như vậy thật sự có cơ hội đàm phán cùng đế quốc Huyền Binh.

Độc Cô gia chủ thì thào tự nói:

- Chỉ có điều, hắn thật sự có cơ hội tránh được cửa ải cuối cùng này sao?

Độc Cô gia chủ không tiếp tục suy nghĩ về chuyện Vu Nhai bị ai phụ thể nữa. Điều hắn đang lo lắng, chính là Kinh Thiên Nhất Kiếm sẽ khủng khiếp như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.