Heo Cưng Say Giấc

Chương 32: Do gia nhị công tử là cái gì vậy?




Thiên giới Đại Chu!

Võ Chiếu ngồi trên bên trên long ỷ.

Địch Nhân Kiệt ra khỏi hàng.

- Đại Đế, bây giờ khắp nơi trong Thiên giới Đại Chu ta đều có lời đồn. Ngày tận thế sắp tới, bốn giới hợp nhất, Mệnh Số xuất hiện, sẽ tiêu diệt hết muôn dân. Lời đồn đai này nhất thời đã khiến lòng người bàng hoàng. Dựa theo tin tức đáng tin cậy, tại các thành trì lớn có một ít quan viên phối hợp tuyên truyền!

Địch Nhân Kiệt trịnh trọng nói.

Võ Chiếu nhìn chằm chằm xuống phía dưới.

- Đại Đế, không biết việc này có phải là sự thực hay không?

Một quan viên ra khỏi hàng nói.

Quần thần đồng thời nhìn về phía Võ Chiếu.

Hít sâu một cái, Võ Chiếu nhìn quần thần một chút thản nhiên nói:

- Mệnh Số sắp xuất hiện, nhưng không hẳn là ngày tận thế!

- Cái gì?

Tất cả quần thần nhất thời xôn xao. Mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

- Đại Đế, bất kể như thế nào, lòng người Đại Chu bây giờ đang dao động. Điều đối với triều ta rõ ràng là bất lợi. Thần cảm thấy, có lẽ là do Chung Sơn hoặc Diêm Xuyên đã truyền ra tin tức, có ý định làm dao động lòng dân, dao động quốc bản của Đại Chu ta. Bọn họ toàn lực tuyên truyền, cũng để lộ ra những gian tế của kẻ địch ẩn nấp trong Đại Chu ta. Khẩn cầu Đại Đế hạ lệnh, lùng bắt gian tế, ổn định càn khôn!

Địch Nhân Kiệt trịnh trọng nói.

- Thần tán thành!

- Chúng thần tán thành!

.........

......

...

Nghe thấy quần thần đồng ý lùng bắt gian tế, Võ Chiếu lại khẽ nhíu mày.

Ngón tay Võ Chiếu nhẹ nhàng gõ lên tay vịn của long ỷ. Đại điện yên lặng một hồi.

- Đại Đế!

Thượng Quan Uyển Nhi tiến lên một bước.

- Ừm?

- Hiện tại tin tức đã được truyền rộng ra ngoài. Nếu như chúng ta dùng vũ lực bắt lấy gian tế, rất có khả năng sẽ dẫn tới hiệu quả hoàn toàn ngược lại. Nếu như lại bị người có tâm lợi dụng, như vậy tình hình sẽ càng tồi tệ hơn!

Thượng Quan Uyển Nhi trịnh trọng nói.

Võ Chiếu gật đầu một cái:

- Kiếp nạn của muôn dân, muôn dân hẳn phải được biết. Nếu tin tức đã được truyền ra, vậy cứ đơn giản để nó được truyền ra hết đi. Thượng Quan Uyển Nhi!

- Thần có mặt!

- Công văn về kiếp nạn này sẽ do khanh sáng tác. Thông báo cho thiên hạ Đại Chu biết, cũng trực tiếp để nách tính hiểu rõ về kiếp nạn của muôn dân!

Võ Chiếu trầm giọng nói.

- Vâng!

Thượng Quan Uyển Nhi lên tiếng trả lời.

Không bao lâu sau, các thành trì lớn trong Thiên giới Đại Chu đều xuất hiện một bố cáo. Bên trong bố cáo có giải thích tỉ mỉ về sự cường đại của Mệnh Số, giải thích tỉ mỉ về nguyên nhân kiếp nạn, và những nỗ lực của quần hùng đối với thiên hạ.

Trong lúc nhất thời, tất cả Thiên giới Đại Chu đều xôn xao.

Tại cương vực Đông Phương.

Vù!

Một trận gió lớn thổi qua, Phần Mộ Tiên Vương hạ xuống của Đông Phương Điện.

Người nghênh đón Phần Mộ Tiên Vương lại là Liên Thần.

- Gia chủ Phần Mộ đại giá quang lâm, không biết vì sao gia chủ Phần Mộ lại đến đây?

Liên Thần cau mày nói.

Lúc này, Đông Phương Bất Bại đang bế quan, không hy vọng người khác quấy rối.

- Ta tìm Đông Phương Bất Bại!

Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.

- Sư tôn đang bế quan, vẫn mong gia chủ Phần Mộ chờ đợi!

Liên Thần lắc đầu một cái.

Két!

Cách đó không xa, một cácnh cửa lớn ầm ầm mở ra.

- Gia chủ Phần Mộ đường xa đến đây, mời vào điện đi!

Giọng nói của Đông Phương Bất Bại truyền đến.

Đại điện u ám, giống như một miệng huyệt, khiến chân mày Phần Mộ Tiên Vương nhíu lại.

Liên Thần thấy Đông Phương Bất Bại triệu kiến Phần Mộ Tiên Vương, cũng không tiếp tục ngăn cản nữa.

- Gia chủ Phần Mộ, xin mời!

Liên Thần trịnh trọng nói.

Phần Mộ Tiên Vương gật đầu một cái, đi theo Đông Phương Bất Bại bước vào đại điện.

Trong đại điện cực kỳ tối. Không, phải nói là giống như ở trong một vùng tinh không.

Hai người bước vào, gần giống như rơi vào trong tinh không hắc ám. Phía trên, ba ngàn ngôi sao đang chầm chậm xoay chuyển. Bên trên ba ngàn ngôi saocó một tấm lưới lớn như hư như thực.

Một khí tức kinh tâm động phách trực tiếp ép về phía Phần Mộ Tiên Vương.

Lông mày Phần Mộ Tiên Vương càng thêm nhíu chặt. Hắn chợt cảm thấy kinh hoàng, lại nhìn về phía Đông Phương Bất Bại đang đứng cách đó không xa.

Đông Phương Bất Bại ngồi khoanh chân ở bên trên một cái bồ đoàn, hai mắt hé mở. Nhưng từ trong hai mắt kia, dường như nhìn thấy hai hố đen vậy. Trong con ngươi giống như hố đen kia, dường như có một lực hút cực lớn. Mặc dù Phần Mộ Tiên Vương cũng cảm thấy tâm thần đột nhiên hoảng hốt.

Vù!

Phần Mộ Tiên Vương giật mình một cái, nhanh chóng tỉnh táo lại.

- Đông Phương Bất Bại, ngươi!

Phần Mộ Tiên Vương kinh ngạc nhìn về phía Đông Phương Bất Bại.

Phần Mộ Tiên Vương có cảm giác như bị Đông Phương Bất Bại nhìn thấu. Đông Phương Bất Bại rốt cuộc luyện công pháp gì, lại có thể khiến người ta sợ hãi như vậy?

- Phần Mộ Tiên Vương, ngươi đến cương vực Đông Phương ta làm cái gì?

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

Phần Mộ Tiên Vương hít sâu một cái, kìm chế sự chấn động trong lòng. Tiếp đó hắn trịnh trọng nói:

- Ta muốn mượn ngươi đại đức chi ấn!

- Sao?

Liên Thần đứng ở bên cạnh hơi nhướng mày.

Đại đức chi ấn, ngày xưa là do Tử Vi Đại Đế đoạt được. Sau khi Tử Vi Đại Đế chết, Hoàng Kim Đại Đế đã nhận được. Ngày xưa khi đối mặt với Đại Khí Tôn trong vô cực, Hoàng Kim Đại Đế không biết sống chết đã tìm Đông Phương Bất Bại gây phiền phức, bị Đông Phương Bất Bại một kiếm giết chết. Sau đó, Đông Phương Bất bại tặng đại đức chi ấn lại cho Liên Thần.

- Đại đức chi ấn của Đại Đức Tôn sao?

Đông Phương Bất Bại nhíu mày nói.

- Vâng, ngày xưa vì bất lợi nên bị Minh Hà, Phục Hy làm đảo loạn kế hoạch của ta. Bây giờ, ta chỉ còn có một cơ hội. Đó chính là Đại Đức Tôn. Ta muốn nhận được Đại Đức Tôn để luyện hóa. Nhưng đáng tiếc, hiện tại ta vẫn không có cách nào tìm ra được tung tích của Đại Đức Tôn. Chỉ có thể mượn đại đức chi ấn của các ngươi dùng một lát!

Phần Mộ Tiên Vương trịnh trọng nói.

- Hừ!

Liên Thần hừ lạnh một tiếng.

Liên Thần tất nhiên không muốn mượn. Hiện tại hắn mượn, có thể trả lại hay không cũng không ai biết.

- Mượn sao?

Đông Phương Bất Bại cau mày nói.

- Đúng! Chỉ cần tìm ra tung tích của Đại Đức Tôn, ta có thể luyện hóa Đại Đức Tôn. Ta muốn mượn hắn để hoàn toàn trùng kích thập cửu trọng thiên.

Phần Mộ Tiên Vương tràn đầy tự tin nói.

Đông Phương Bất Bại không hề trả lời, mà nhìn chằm chằm vào Phần Mộ Tiên Vương một hồi lâu.

Cuối cùng, Đông Phương Bất Bại lắc đầu một cái:

- Ngươi phúc duyên không đủ!

- Cái gì?

Phần Mộ Tiên Vương nhất thời biến sắc.

- Lần đầu tiên, vì Đại Thế Tôn, ngươi khổ cực bận rộn, cuối cùng bị Minh Hà đoạt được. Lần thứ hai, vì Đại Đức Tôn, ngươi khổ cực bận rộn, cuối cùng bị Phục Hy đoạt được. Ngươi không thu hoạch được gì, trái lại còn mất đi rất nhiều!

Đông Phương Bất Bại nói đúng như sự thực.

Nhưng câu nói này lọt vào trong tai của Phần Mộ Tiên Vương, lại cực kỳ khó nghe.

Phần Mộ Tiên Vương hít sâu một cái:

- Đông Phương Bất Bại, lần này ta nhất định sẽ thành công. Cho nên, ta mới đến tìm ngươi. Minh Hà, Phục Hy đều đã chết. Bọn họ mới mất đi nhiều nhất. Bọn họ chỉ là giúp ta thăm dò bước đi mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.