Heo Cưng Say Giấc

Chương 29: Chủ động giúp hoàng nãi nãi tiếp đón khách quý




Tiếng bước chân chợt vang lên, khiến cho hai nữ nhân đang nấp trên giường lập tức thu tay lại, thu liễm khí tức trên người, không phát ra bất cứ âm thanh nào nữa.

Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng thở dài một hơi. Vừa rồi hắn quả thật có chút sợ hãi. Nếu như Đường Thư Dao cùng Quang Minh Thánh Nữ thật sự đấu một trận, như vậy phiền phức liền lớn rồi.

Nếu để người khác biết, Cửu Thiên Linh Nữ cùng Quang Minh Thánh Nữ đều đang nằm trên giường của hắn, như vậy chuyện tình liền náo lớn!

Số lượng những thanh niên tài tuấn theo đuổi Cửu Thiên Linh Nữ cùng Quang Minh Thánh Nữ đông đảo vô cùng, cho dù mỗi người chỉ đánh ra một kiện Huyền Khí, cũng đủ để đập Ninh Tiểu Xuyên tan thành tro bụi.

Nếu chỉ kết hôn với một vị thiên kiêu chi nữ của Thánh Thổ, đó là chuyện tình khiến cho vô số người Tu luyện giới hâm mộ. Nhưng nếu như đồng thời đem hai vị thiên kiêu chi nữ của Thánh Thổ kéo lên trên giường, đây tuyệt đối là chuyện tình khiến cho nhiều người phẫn nộ!

Cho dù Ninh Tiểu Xuyên không phải là đệ tử Dương Giáo, phỏng chừng cũng sẽ được hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử Dương Giáo, biến thành chuột chạy qua đường, người người đuổi đánh.

- A!

Nhiếp Lan Chi nhìn thấy tràng cảnh hỗn độn trong phòng, lập tức phát ra một tiếng thét chói tai, quả thật giống như muốn kinh động toàn bộ các Tu sĩ Quang Minh Thánh Thổ vậy.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhào tới, rầm một tiếng, lập tức đóng cửa lại, sau đó đưa tay bịt miệng Nhiếp Lan Chi lại.

- Ư… ư… Tiểu… Tiểu Hầu… gia… ngươi đang…

Nhiếp Lan Chi trừng lớn cặp mắt tròn xoe, đồng tử không ngừng quay tròn chuyển động, ở trong lòng Ninh Tiểu Xuyên liên tục giãy dụa.

Ninh Tiểu Xuyên hạ giọng thì thầm bên tai nàng:

- Không nên kêu thành tiếng! Trước hết nghe ta giải thích đã! Nếu như ngươi đã bình tĩnh lại, liền nháy mắt ba lần a!

Nhiếp Lan Chi vừa gật đầu, vừa nháy mắt ba cái.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới buông tay ra.

Nhiếp Lan Chi ho sặc sụa hai cái, sau đó mới khẽ khàng cắn môi, có chút rụt rè nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:

- Tiểu Hầu gia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phòng của ngươi… vì sao lại…

Nàng nhìn xuống đám áo bào, áo lót nữ tử, áo ngực… còn có một bãi vết máu nằm hỗn loạn dưới đất. Sau đó ánh mắt men theo đám quần áo trên mặt đất, nhìn về phía chiếc giường cuối phòng. Chỉ thấy cái màn che lại cẩn thận, bóng dáng đống chăn mền có chút phình lớn phía sau màn, trong lòng tựa hồ hiểu ra cái gì, gương mặt lập tức trở nên ửng đỏ, thập phần xấu hổ.

- Ta… ta… xin lỗi! Ta không biết ngươi và nữ tử khác… đang… đang…

Nhiếp Lan Chi nói năng không rõ ràng, đã lập tức cúi đầu xuống, xoay người bước nhanh ra ngoài. Nhưng bởi vì nàng thật sự quá hoảng loạn, cũng quá e thẹn, cho nên không kịp nhìn đường. Mới bước được hai bước, không ngờ đã đụng đầu vào ngực Ninh Tiểu Xuyên một cái.

- Xin lỗi! Xin lỗi!

Nhiếp Lan Chi xoa xoa cái trán bị đụng đau, dự định tiếp tục bước nhanh ra khỏi phòng. Trong lòng nàng vừa xấu hổ lại vừa thương tâm, cũng không biết nên làm gì bây giờ!

- Dù sao Tiểu Hầu gia cùng tỷ tỷ đã phát sinh quan hệ đó, hiện tại không ngờ hắn lại xằng bậy cùng nữ tử khác! Ta có nên nói chuyện này cho tỷ tỷ biết hay không?

- Hiện tại coi như là bắt gian tại trận! Rốt cuộc ta nên đứng bên phía tỷ tỷ, hay là bên phía Tiểu Hầu gia đây?

Trong lòng Nhiếp Lan Chi thầm nghĩ.

Đồng thời, nàng cũng hết sức tò mò, nữ tử trên giường kia rốt cuộc là người nào?

- Lan Chi, vừa rồi ngươi mới nói, tối hôm qua tỷ tỷ ngươi đã đến Quang Minh Thánh Thổ sao?

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên mở miệng hỏi.

Tay của Nhiếp Lan Chi đã đặt trên then cửa, chuẩn bị mở cửa bỏ đi. Lúc này nghe Ninh Tiểu Xuyên hỏi như vậy, mới cúi đầu, nhẹ giọng nói:

- Tiểu Hầu gia, ta… ta sẽ không nói với tỷ tỷ đâu! Thật sự sẽ không nói với tỷ tỷ!

Chuyện tình trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đang nghĩ, cùng chuyện tình trong lòng Nhiếp Lan Chi đang nghĩ tự nhiên hoàn toàn bất đồng.

Ninh Tiểu Xuyên đang nghĩ chính là, nếu như Nhiếp Lan Tâm đã tới Quang Minh Thánh Thổ, như vậy Vạn Âm Tiên Hậu tự nhiên cũng tới!

Thân phận của Vạn Âm Tiên Hậu cao quý đến thế nào? Có thể nói chính là Phi tử của Thiên Đế! Mặc dù ngay trong ngày thành thân, nàng đã bị Thiên Đế chính tay giết chết, thế nhưng dù sao cũng là đại nhân vật đương đại hiếm thấy!

Nàng không có khả năng vô duyên vô cớ chạy tới Quang Minh Thánh Thổ mà không có mục đích gì.

Lẽ nào Quang Minh Thánh Thổ sắp sửa phát sinh đại sự gì?

Nhiếp Lan Chi nhìn thấy nhãn thần Ninh Tiểu Xuyên ngưng trọng, lập tức vươn ra ba ngón tay, có chút rụt rè nói:

- Ta thề với trời, chắc chắn sẽ không nói với tỷ tỷ! Nhưng mà… nhưng mà, ngươi có thể nói cho ta biết, nữ tử trên giường kia là ai không?

Thật không hổ là cô em vợ tốt nhất của một gã tỷ phu!

Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, hỏi:

- Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Ta… ta chỉ muốn hỏi một chút!

Nhiếp Lan Chi rụt rè nói.

- Ngươi không phải biết bói toán sao? Ngươi bói toán thử một lần đi, nhìn xem có thể tính ra được hay không?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Ta vẫn là không bói toán!

Khuôn mặt Nhiếp Lan Chi nhất thời đỏ ửng lên, lắc lắc đầu.

Thời điểm nàng đang chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên lại nghĩ tới chuyện gì, ân cần hỏi:

- Tiểu Hầu gia, tối hôm qua ngươi bị Chân Nhân công kích, bị thương nặng lắm không?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nhất thời ấm áp, mỉm cười lắc đầu, nói:

- Không có việc gì!

Kỳ thật, Ninh Tiểu Xuyên quả thật là đã bị thương, hơn nữa còn bị thương thập phần nghiêm trọng. Nhưng mà tối hôm qua sau khi hắn hấp thu được Thần Dục Dương Khí cùng luồng khí tức Chân Nhân kia, thương thế cũng đã khỏi hẳn, hơn nữa tu vi còn tăng lên một đoạn lớn nữa.

Phải biết rằng, với lượng Thần Dục Dương Khí hấp thu được từ trong Tố Nữ Động, Ninh Tiểu Xuyên dự tính chính mình ít nhất phải tốn hao mấy tháng mới có thể hoàn toàn luyện hóa.

Thế nhưng đại lượng Thần Dục Dương Khí không ngờ chỉ trong một đêm, đã bị Ninh Tiểu Xuyên cùng Đường Thư Dao hấp thu hoàn toàn, tu vi hai người tự nhiên là đột tăng cực lớn.

Số lượng Quy tắc Đại Địa cùng Quy tắc Diệt Thế trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đều đã đạt tới hơn một ức đầu, đồng thời bước vào Thiên Nhân Thất trọng đỉnh phong.

Số lượng Quy tắc mà những Tu sĩ bình thường khác cần phải hao phí thời gian hơn mười năm mới có thể tu luyện ra được, Ninh Tiểu Xuyên lại chỉ cần dùng thời gian một đêm là đủ!

- Nếu như Tiểu Hầu gia đã không bị thương, như vậy ta an tâm rồi! Ta… ta đi trước!

Nhiếp Lan Chi muốn nói gì lại thôi, cuối cùng khẽ liếc mắt một cái về phía trên giường, trong lòng thầm than một tiếng, bộ dáng có chút thất lạc.

Nàng vừa mới định đẩy cửa đi ra, bên ngoài đột nhiên một lần nữa vang lên thanh âm đập cửa.

Rầm rầm! Rầm rầm!

Thanh âm lạnh lẽo của Nhiếp Lan Tâm từ ngoài cửa vang vọng vào:

- Ninh Tiểu Xuyên, giao muội muội ta ra đây!

Nhiếp Lan Chi vừa định mở cửa đi ra, đột nhiên nghe được thanh âm của tỷ tỷ, nhất thời lại càng hoảng sợ, bộ dáng cực kỳ khẩn trương nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên xoa xoa trán, có loại cảm giác xung động muốn khóc.

- Trời ạ! Ngày hôm nay rốt cuộc đã chọc phải kẻ nào đây?

Nếu để cho Nhiếp Lan Tâm nhìn thấy Nhiếp Lan Chi đang ở trong phòng hắn, hắn phải giải thích thế nào đây?

Với tính cách của Nhiếp Lan Tâm, không lập tức liều mạng với hắn mới là chuyện lạ!

Rầm rầm! Rầm rầm!

Thanh âm của Nhiếp Lan Tâm lại một lần nữa vang lên:

- Ninh Tiểu Xuyên, không phải ngươi đã đáp ứng với ta, sẽ không động tới muội muội ta rồi sao? Nếu như ngươi đã lật lọng trước, đừng trách ta không khách khí với ngươi a!

Ầm!

Nhiếp Lan Tâm một chưởng đẩy cửa phòng ra, nhanh chóng bước vào, đảo mắt nhìn một vòng chung quanh trong phòng, cũng không nhìn thấy hình bóng của Nhiếp Lan Chi đâu cả! Cặp mắt xinh đẹp lạnh lẽo bức nhân nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:

- Muội muội ta đâu?

- Làm sao ta biết muội muội ngươi ở đâu? Ta căn bản là không có gặp nàng!

Khóe mắt Ninh Tiểu Xuyên khẽ liếc nhìn về phía chiếc giường kia, trong lòng thì kêu khổ không ngớt:

- Trời ạ! Chiếc giường kia chỉ sợ là sắp sửa sụp mất!

Nhiếp Lan Tâm tự nhiên không tin những gì Ninh Tiểu Xuyên nói, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Còn muốn gạt ta? Nhạc Minh Tùng đã cung khai toàn bộ rồi! Hắn nói cho ta biết, Lan Chi đã tới tìm ngươi! Không ngờ ngươi lại nói với ta, ngươi không gặp nàng… Hửm? Trên mặt đất là cái gì?

Ánh mắt nàng chợt nhìn về phía đám y phục hỗn độn trên mặt đất, cặp tinh mâu khẽ ngưng đọng lại. Sau đó, ánh mắt nàng lại nhìn về phía trên giường.

Ninh Tiểu Xuyên dang hai tay ra, cố nặn ra một nụ cười vô hại, nói:

- Ngươi cũng đã nhìn thấy, trên giường của ta còn có một nữ nhân! Ngươi ở nơi này thật sự không tiện! Lan Chi không có khả năng ở trong phòng ta! Hay là, ngươi rời đi trước đã? Hiện tại ta thật sự không tiện!

Nhiếp Lan Tâm hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi thật sự rất có năng lực a! Chỉ mới tới có một ngày, không ngờ đã ôm được nữ tử lên giường! Không biết vị trên giường kia là nữ đệ tử của Quang Minh Thánh Thổ, hay là nữ truyền nhân của Thánh Thổ khác đây?

- Cái này… Không thể trả lời!

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên không ngừng mắng Nhiếp Lan Tâm. Nếu như là nữ tử bình thường khác, gặp phải tình huống như thế này, cũng sớm đã thức thời rút đi rồi.

Thế nhưng Nhiếp Lan Tâm lại không chút nào thấu hiểu cấm kỵ, bộ dáng trái lại tựa hồ còn hết sức tò mò đối với vị nữ tử trên giường kia nữa!

Tuy rằng nàng quả thật đã từng phát sinh qua quan hệ một đêm với Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng hai người bọn họ đều xem chuyện đêm hôm đó trở thành một hồi nghiệt duyên! Nhiếp Lan Tâm không yêu cầu Ninh Tiểu Xuyên phải chịu trách nhiệm, mà Ninh Tiểu Xuyên cũng không có ý định sẽ xem Nhiếp Lan Tâm thành nữ nhân của mình.

Hai người vẫn như cũ chỉ là quan hệ bằng hữu, hoặc là nói chính xác hơn là minh hữu!

Ninh Tiểu Xuyên lên giường cùng nữ tử khác, cũng là việc riêng của hắn, liên quan gì đến Nhiếp đại mỹ nhân ngươi? Ngươi quản làm gì chuyện không liên quan này?

Nhiếp Lan Tâm cười lạnh một tiếng, nói:

- Nhưng nếu ta nhất định muốn biết thì sao?

- Vậy thì ta lại càng không nói cho ngươi biết!

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thải Hồng Na Di, lướt ngang đến trước mặt Nhiếp Lan Tâm, hoàn toàn ngăn cản đường đi của nàng.

Nhiếp Lan Tâm cười lạnh một tiếng, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, tối hôm qua ngươi giết chết Thiên Hoàng Thái Tử, lại còn mạnh mẽ đón đỡ một kích của Chân Nhân, thật sự là uy phong a! Xem ra gần đây tu vi của ngươi đã tăng lên không ít! Hay là, chúng ta thử so chiêu một chút, nhìn xem hiện tại rốt cuộc ai mạnh hơn ai?

Một nửa linh hồn của Nhiếp Lan Tâm chính là Vạn Âm Tiên Hậu!

Tuy rằng Vạn Âm Tiên Hậu chỉ tại thời điểm buổi tối mới có thể xuất hiện, thế nhưng cường giả như nàng, làm sao có thể không chăm chút cẩn thận nhục thể của chính mình? Vạn nhất tại thời điểm ban ngày, thân thể của mình bị người khác phá hủy thì phải làm sao?

Cho nên Nhiếp Lan Tâm đã đạt được rất nhiều chỗ tốt từ chỗ Vạn Âm Tiên Hậu, tu vi đột nhiên tăng mạnh, đã đạt tới cảnh giới phi thường bí hiểm. Thân thể nàng nhìn như mềm mại xinh đẹp nhu nhược, thế nhưng đứng bên cạnh nàng, lại có thể cảm nhận được trong cơ thể nàng giống như đang dựng dục một vầng thần dương vậy. Huyết khí cường thịnh giống như biển rộng bao la khủng bố.

Nàng thập phần tự tin đối với tu vi của chính mình, cho nên mặc dù biết rõ Ninh Tiểu Xuyên có thể giết chết Thiên Hoàng Thái Tử, nàng vẫn như cũ dám đấu một trận với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ đảo cặp mắt trắng dã, nói:

- Ngươi nghĩ bây giờ ta muốn đấu một trận với ngươi hơn, hay là muốn lên giường… đấu một trận cùng vị mỹ nhân kia hơn?

- Thôi được! Ngày hôm nay ta tạm tha cho ngươi!

Nhiếp Lan Tâm xoay người bước về phía cửa phòng.

- Rốt cuộc cũng đuổi đi được nàng sát tinh này!

Ninh Tiểu Xuyên thở ra một hơi thật dài.

Nhưng mà, Nhiếp Lan Tâm vừa mới đi ra tới cửa phòng, đột nhiên chợt dừng bước lại, cặp mắt liếc về phía trên giường một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên. Thừa dịp một khắc Ninh Tiểu Xuyên vừa mới thả lỏng kia, đã đánh mạnh một chưởng về phía chiếc giường. Từ ngọc thủ của nàng bay ra một đạo chưởng ấn hỏa diễm thật lớn.

Chính là thần thông bài danh thứ ba của Thiên Đế Sơn, Thiên Hỏa Chưởng Ấn!

Ầm!

Thiên Hỏa Chưởng Ấn bay ra ngoài, quả thật giống như một khỏa vẫn thạch thiêu đốt hừng hực rơi thẳng xuống mặt đất, mang theo một cỗ lực lượng hủy diệt khủng bố.

Đồng thời ngay lúc này, từ trên giường cũng bay ra ba cỗ lực lượng, nháy mắt đã xé rách đạo Thiên Hỏa Chưởng Ấn kia.

Thình thịch!

Ngay khi bốn cỗ lực lượng va chạm với nhau, phần nóc giường rốt cuộc không chịu nổi, bị đánh cho vỡ nát. Tấm màn che bị hất văng đi, lập tức bại lộ ra ba vị nữ tử mỹ lệ trên giường.

Ngay một khắc Nhiếp Lan Tâm xuất thủ, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đã thốt lên một tiếng:

- Nguy rồi!

Sau khi Nhiếp Lan Tâm nhìn thấy ba nữ tử trên giường, cả người cũng ngẩn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.