Hẹn Nhau Phía Sau Tan Vỡ

Chương 41: Nghi thức tạm biệt




Cận chiến như thế không phải là ưu thế cảu mình. Nếu cứ giằng co như thế binh sĩ của chính mình sớm muộn gì cũng bị tiêu hao sạch sẽ. Hắn không phải ngu xuẩn, hắn nhìn ra kế hoạch của Tô Kính.

Làm cách nào đánh vỡ cục diện bế tắc như thế này? Hạm trưởng vô địch hạm chậm rãi phát ra mệnh lệnh, đồng thời trong đầu còn đang suy nghĩ, binh sĩ trên chiến hạm bị điều động cực nhanh, đột nhiên, hắn dừng trận pháp trong tay lại, miệng hắn không phát ra mệnh lệnh mà là quan sát quy mô hạm đội của Tô Kính.

Tính toán một cách đơn giản, hạm trưởng vô địch hạm cảm thấy binh lực của Tô Kính có lẽ chỉ đạt tới sáu mươi vạn. Nhiếp chính vương cho hắn số liệu là một trăm hai mươi vạn nhưng hắn không tin, thuyền của đối phương làm sao có thể chứa một trăm hai mươi vạn người chứ.

Lần này trong lòng của hắn có nghi hoặc, chẳng lẽ nhiếp chính vương lừa gạt mình?

Nếu như đối phương có sáu mươi vạn người, muốn đánh vô địch hạm của mình, tính cả binh sĩ leo lên vô địch hạm cũng ít nhất có ba mươi vạn. Trong đó hơn phân nửa đang chờ đợi trong biển, tùy thời bổ sung binh sĩ tổn thất.

Như vậy muốn duy trì con đường trên biển, binh sĩ trên chiến hạm cũng không thể chỉ dựa vào thủy thủ và chút ít nỏ pháo, như vậy cũng cần mười vạn người bổ sung mới chống lại tiêu hao trong công kích.

Như vậy số binh sĩ trên đất liền cũng hơn mười vạn người, chưa đủ hai mươi vạn.

Nếu như thế...

Hạm trưởng vô địch hạm cười cười, hắn lại phát ra mệnh lệnh, bắt đầu tổ chức hạm đội trên đất liền, tổng cộng mười quân, mỗi quân một vạn sáu ngàn người, là quy mô mười sáu vạn người chuẩn bị lên đât liền của Xuân quốc.

Hắn biết rõ quốc lực của Xuân quốc, chính mình cho mười sáu vạn tinh nhuệ lên đất liền, chỉ cần binh lực của mình chế trụ đối phương, như vậy Xuân quốc sẽ phản công.

Quy củ các nước Nam Hải, bọn họ đầu hàng còn có thể bảo trì quốc tộ, chống đối tới chết sẽ bị diệt tộc.

Mười chiến hạm cực lớn bắt đầu rời khỏi ụ tàu đặc chế, binh sĩ trong vô địch hạm bắt đầu tập kết. Đối với vô địch hạm mà nói tràng diện chiến tranh như vậy quá thông thường. Bọn họ không chỉ là cướp bóc đội tàu trên biển, còn thường xuyên lên đất liền vơ vét tài sản của tiểu quốc.

Điều động hơn mười vạn người đã hoàn thành trong nửa ngày. Những binh sĩ lục chiến này đã chuẩn bị từ lâu.

Binh lực của Tô Kính không cách nào ngăn cản mười tàu chiến này. Hắn ngược lại nhìn từ ảnh tượng của chiến hạm phù không điều tra đưa tới, nhưng trong lòng hắn vui mừng, sau đó hắn lập tức ra lệnh cho quan quân chỉ huy lục quân.

- Tố Nhân Long, ngăn chặn địch nhân trên đất liền, làm cho bọn chúng cảm thấy tăng binh thì có hi vọng chiến thắng, lúc số lượng địch nhân đạt tới gấp hai ngươi thì có thể tiến công tiêu diệt.

- Vâng, thiếu gia.

Tố Nhân Long không xưng Tô Kính là chủ công của mình, hắn cũng không muốn làm tướng quân gì đó, Tô Kính đáp ứng hắn, sau khi tây chinh kết thúc, hắn sẽ không hề nhậm chức trong quân, Tố Nhân Long xưng Tô Kính là thiếu gia, cho rằng là người nhân của hắn.

Chiến hạm phù không của đối phương dùng nhiều trong chiến đấu, mỗi chiếc chiến hạm phù không của Tô kính đều là tai mắt của hắn. Đối phương xuất động chiến hạm lên đất liền, vận binh lên đảo chính là điểm Tô Kính mong chờ.

Dựa vào lục quân chiến đấu, Tô Kính có thể đánh đối phương không thấy trời nam đất bắc.

Đây cũng không phải là hải quân, quân hạm tốt là có thể tạo thành tổn thất lớn hơn. Tô Kính lập tức nói tin tức này với Tô Mộ, Tô Mộ gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, nàng muốn củng cố thành quả chiến đấu, sau khi đánh hạ binh doanh tại nơi này, tạm thời sẽ không liều lĩnh, chỉ tiến công quy mô nhỏ để thăm dò.

Đây là phối hợp chiến đấu trên lục địa của Tô Kính, chỉ có chiến hạm phù không của đối phương bay đủ thấp, đối phương mới có phái thêm binh sĩ đi lên đất liền.

Tô Mộ cũng có tin tưởng như thế, chỉ binh sĩ của đối phương lên đảo thì chính là đưa thức ăn cho bọn họ.

Tô Mộ chỉ huy hai khôi lỗi giấy, tạm thời giao cho một luyện khí sĩ điều đến một khôi lỗi kim loại đi vào trong gian phòng chứa thi thể ở hành lang kia.

Trong phòng có khắc họa trận văn bằng máu, trung tâm của trận pháp có hắc khí lạnh giá, một đầu lâu cực lớn đang chui ra khỏi tâận pháp, hắc khí bao phủ và xương trắng âm trầm.

Khôi lỗi kim loại đầu tiên xông lên, trong tay cầm thiết chùy tấn công.

Trong trận pháp, một bàn tay bằng xương cốt đưa tới bắt lấy thiết chùy của khôi lỗi, nó nhẹ nhàng ngăn cản thiết chùy của khôi lỗi kim loại, khôi lỗi kim loại bị đánh bay đụng trần nhà.

Sau đó khôi lỗi kim loại rơi xuống nện thẳng vào đầu lâu.

Tô Mộ cũng không cười, bởi vì khôi lỗi kim loại bị đẩy ra khỏi trận pháp, khô lâu trong trận pháp đã chui nửa người ra ngoài, dựa theo tỉ lệ mà nhìn thì khô lâu này cao tới hai trượng, cũng đã vượt qua năm mét.

Đầu lâu lớn cũng không có gì, vấn đề là khô lâu có thần văn màu đỏ thẫm bao phủ sau đó ngưng kết thành một bộ chiến giáp. Lòng bàn tay khô lâu ngưng kết một cây liêm đao. Liêm đao cũng không dùng cắt cỏ, trên liêm đao có phù văn quỷ dị bao phủ, Tô Mộ cảm giác có nguy hiểm.

Bị thứ này chém một cái, linh hồn sẽ bị thương tổn nghiêm trọng, nếu trực tiếp trúng chỗ hiểm của mục tiêu, sợ rằng sẽ phải hồn phi phách tán. Tô Mộ nghĩ tới đây liền nhìn áng Mã Siêu.

Mã Siêu đã sớm đi qua bên này, hắn kéo mặt nạ kim loại bảo hộ lên, quan sát tin tức trong kính bảo hộ mà Tô Mộ cho hắn, lúc nhìn thấy khô lâu thật lớn kia, Mã Siêu không chút do dự rút phù tiễn màu vàng óng ánh trong nhẫn trữ vật ra ngoài. Đây là phù tiễn tốt nhất của hắn, tổng cộng phân phối mười cây, Tô Kính nói cho hắn biết, phù tiễn nay nếu không bắn chết cường giả Kim Đan nhị trọng sẽ xem là lỗ vốn.

Mã Siêu không phải kế toán, hắn sử dụng phù tiễn tương đối cẩn thận, phù tiễn tăng thêm tiễn sư phối hợp, trên chiến trường có được lực uy hiếp còn lớn hơn cường giả Kim Đan nhiều. Vấn đề là giá trị chế tạo phù tiễn không rẻ, thực tế Tô Kính cho hắn phù tiển, bản thân đã dùng ngọc thạch thượng đẳng làm tài liệu..

Mùi phù tiễn màu vàng này, Mã Siêu vẫn không cam lòng mang ra sử dụng, ngay cả tên cường giả Kim Đan bỏ chạy vừa rồi cũng không làm hắn mang ra sử dụng. Cường giả Kim Đan chỉ là Kim Đan nhất trọng, còn không phù hợp điều kiện của Tô Kính nói.

Mà khô lâu này lại không rõ cảnh giới, chỉ biết thứ này bò ra ngoài, chính mình là đại tiễn sư cũng chưa chắc có khả năng bắn trúng nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.