Hệ Thống Công Lược Nam Chủ Ma Bệnh

Chương 38: Sơ Nhất 3




Editor: Tường An

Hắn nhìn thấy Ma hoàng cũng không hành lễ, toàn bộ Ma thành cũng chỉ có một mình hắn có đặc quyền như thế, thậm chí đường chủ Đan đường cũng không có quyền lợi này…

“Tư tế, lúc này ngươi tới tìm trầm là vì chuyện gì?”

“Bệ hạ, thần quả thật có chuyện muốn bẩm báo.” Tư tế ôm quyền, nói: “Vừa rồi thần quan sát được, có vẻ ma long đại nhân đã trở lại…”

“Ma long?”

Hô hấp của Ma hoàng căng thẳng, lập tức đứng bật dậy, nhìn chằm chằm tư tế.

“Lời ngươi nói là thật? Ma long đại nhân mất tích mấy vạn năm rốt cuộc đã xuất hiện? Ha ha ha ha!”

Đột nhiên, hắn cười phá lên, tiếng cười vui mừng vang khắp đại điện…

“Ma long đại nhân tượng trưng cho ma tộc chúng ta, từ sau khi Ma thần rời đi, vẫn luôn do ma long đại nhân quản lý ma tộc, nhưng sau đó ma long đại nhân cũng biến mất, Ma giới bắt đầu không gượng dậy nổi, chỉ cần nó trở về, Ma giới chúng ta liền có thể trọng chấn quanh huy, mà trẫm cũng có thể rời khỏi Ma giới tiến vào thần giai, làm những người đó thần phục dưới chân ta!”

Chỉ cần nghĩ đến đây, Ma hoàng lại bắt đầu cười điên cuồng…

“Bệ hạ.” tế tư rũ mắt, cung kính nói: “Nhưng nếu chúng ta muốn làm ma long đại nhân trở lại Ma thành, vẫn còn thiếu một bước…”

“Cái gì?”

“Hỏa tế!” tư tế hít sâu một hơi, “Đối tượng hỏa tế phải mang huyết mạch hoàng tộc, cộng thêm mấy trăm người chôn cùng, người chôn cùng thì đã có, chính là người phủ tướng quân và phủ thừa tướng, còn người mang huyết mạch hoàng tộc, ta tính ra Thất hoàng tử là thích hợp nhất, chỉ cần dùng bọn họ để hỏa tế, nhất định có thể làm ma long trở về ma tộc, dẫn dắt ma tộc chúng ta đi về hướng huy hoàng…”

“Tốt!” Ma hoàng cười nói: “Chuyện kế tiếp liền giao cho tư tế toàn quyền phụ trách, còn Vưu Hi, trẫm sẽ truyền mệnh lệnh! Trước chính ngọ trưa mai không cho phép Thất hoàng tử rời phủ! Vì ma tộc chúng ta, hắn hi sinh cũng đáng giá, đối với những người sắp hành hình cũng đổi từ ba ngày sau thành trưa mai…”

Thấy Ma hoàng không thèm để ý đến huyết mạch của mình như thế, tư tế hơi sửng sốt.

Xem ra nam nhân này thật sự rất tàn nhẫn độc ác, vì dã tâm của mình mà có thể hi sinh bất kì ai…

“Bệ hạ, thần cáo lui.”

Tư tế ôm quyền, chậm rãi ra khơi đại điện…

Cách đó không xa, Vưu Kỳ nhìn thấy tư tế đi ra liền bước nhanh đến: “Tư tế, thế nào?”

Tư tế nhìn Vưu Kỳ: “Ngũ hoàng tử, đừng quên đồ vật ngươi đã đáp ứng ta, chỉ cần ta giúp ngươi hãm hại Thất hoàng tử, ngươi sẽ đưa Thần khí kia cho ta…”

“Tư tế đại nhân yên tâm đi, cho sau khi Thất đệ kia chết, ta sẽ đích thân đưa đến quý phủ cho ngươi.”

Vưu Kỳ nở nụ cười âm hiểm.

Mộ Như Nguyệt, nếu không phải tại ngươi, ta cũng không thê thảm như bây giờ, còn vì mất lệnh bài mà bị phụ hoàng trừng phạt, hiện tại ta liền giết tiểu tử Vưu Hi kia trả thù ngươi, ha ha ha…

Hắn càng nghĩ càng thống khoái, giống như đã nhìn thấy cảnh Vưu Hi ngã xuống…

------------------

Trong địa lao, Đỗ Phỉ Phỉ đầu tóc rối tung, khoanh chân ngồi trong góc.

‘Kẽo kẹt’ một tiếng, cửa bị mở ra, Lệ phi nương nương thong thả tiến vào, vẻ mặt nhạo báng đánh giá nữ tử trước mặt…

“Đỗ Phỉ Phỉ, nhà tù này thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.