[Hệ Liệt Ma Mị Tứ Công Tử] Chủ Tử Xấu Xa

Chương 15




Lam: * lại cầm cái cây bút chỉ chỉ chương truyện* * tính nói gì nhưng bị Loan ngắt nên im bặt*; Loan : vào truyện đi má, tính làm cô giáo giảng cho học sinh đến bao giờ * trừng mắt*; Lam : * lẩm bẩm: hotgirl cái méo gì, quỷ mới đúng chứ *; Loan : * ngắt mạnh hơn nữa* * đổi lại sắc mặt* các nàng kệ con mắm này đi, vào truyện xem Nhiên tỷ hát như thế nào, ta chỉ bay vào truyện của con mắm này bàn luận chút xíu thôi * cười hiền dịu* ; Lam :* xoa xoa cánh tay * ách. . . Tới lúc Nhiên Nhiên nhà ta trổ tài hát rồi :))

___________o0o____________

" Các em sẽ kiểm tra giọng hát qua từng bài hát,  bây giờ các nhóm đã đủ cô sẽ gọi từng nhóm lên rồi kiểm tra từng người " sau một hồi, cô giáo Trương thấy các em học sinh đã lập thành nhóm xong liền nói.

Vì lớp Âm nhạc này được đầu ta khá lớn. Tuy không được đầu tư số tiền bằng lớp Nhạc cụ thì lớp Âm nhạc cũng không kém hơn bao. Lớp Âm nhạc 1 tuần sẽ có 4 buổi, thời gian là 3 tiếng 30 phút vào buổi chiều. Đa số là những học sinh quý tộc cấp cao .

Sau một hồi cô giáo Trương gọi từng nhón cũng là gần hết lớp.

" Nhóm em Mặc Yên Nhiên lên " cô giáo Trương cao giọng nói.

Ngay giữa lớp học là 3 nữ sinh bước tới bục giảng , không ai khác chính là Mặc Yên Nhiên, Dương Mai Thi và Âu Dương Thiên Nhi. 2 người đi trước nổi bật nhất đó chính là Dương Mai Thi và Mặc Yên Nhiên, còn lẽo đẽo theo sau một bộ dáng luộm thuộm che đi ánh hào quang đó -- ý nghĩ của các nam sinh.

" Aizz ~~ nhóm 3 người này nếu không có con nhỏ luộm thuộm đó thì đã tỏa sáng rồi " học sinh nọ nói.

" Nếu như tiên nữ làm bạn gái tôi thì có chết tôi cũng không hối hận " tên nam sinh khác lại nói vừa mơ mơ mộng mộng nhìn nàng .

" Mơ đi, chỉ có Lục thiếu gia mới xứng với tiên nữ thôi " một tên nam sinh khác nhéo một cái vào tên nam sinh vừa rồi cho hắn tỉnh mộng.

" Em trước đi Âu Dương Thiên Nhi " cô giáo Trương nhìn qua từng khuôn mặt của nhóm Mặc Yên Nhiên rồi ngừng con mắt lại ở Âu Dương Thiên Nhi. Những học sinh gia thế càng giàu cô không dám bắt đầu trước nên sẽ bắt đầu với học sinh gia thế thường.

" Cố lên nha Thiên Nhi " Dương Mai Thi thấy vẻ mặt run rẩy của Âu Dương Thiên Nhi liền khích lệ cho cô nàng.

" . . . " Mặc Yên Nhiên ở kế bên vẫn khoanh tay đứng nhìn.

" Um " Âu Dương Thiên Nhi hít một hơi rồi đi tới trước mặt cô giáo đang đàn piano.

" Em hát thể loại gì??" Cô giáo Trương dừng lại rồi dùng giọng điệu khinh bỉ nói với Âu Dương Thiên Nhi.

Mặc Yên Nhiên một bên nghe thấy giọng điệu của cô giáo Trương liền biết cô đang khinh bỉ gia thế của Âu Dương Thiên Nhi. Theo nàng biết thì Âu Dương Thiên Nhi là con gái của một gái điếm ở quán bar . Năm đó là vì Âu Dương Thành say rượu làm cho cô gái đó có thai mà sinh ra Âu Dương Thiên Nhi. Cha nàng ( ADTN) lại không thương nàng, kể cả chị gái cùng cha khác mẹ nữa cũng không ngừng thủ đoạn đánh đập nữa. Aizz. . .

" Em thử bài nhạc buồn - Đơn Phương " Âu Dương Thiên Nhi im lặng một hồi rồi nói.

" 1 . . . 2. . . 3 . . . Bắt đầu "" Vài dòng nhật kí

Tôi có một người

Tôi thầm thương

Nhưng tình này

Chỉ riêng

Tôi mà thôi

Tôi vẫn thường

Mong người khóc

Mong người

Có nhiều ưu phiền

Vì khi đó

Tôi có thể sẻ chia

Rồi tình yêu lớn

Cho đến một ngày

Tôi nhận ra

Khi người buồn

Tôi cũng nhiều xót xa

Thế nên giờ đây tôi muốn

Người tìm ai đó

Như mong đợi

Hãy sống vui

Nước mắt cứ để

Riêng mình tôi

Ngược thời gian

đi về nơi lòng chưa

Nhớ chưa thương

Đi về nơi lòng chưa

Vướng tơ vương

Nếu ngày xưa

Mình không

Quen biết nhau

Chẳng đớn đau

Vì tôi biết

Do là riêng mình tôi

Cứ đơn phương

Nhưng chẳng biết làm sao

Hết nhớ thương

Chấp nhận thôi

Khi người chẳng

Thương tôi người ơi

Rồi tình yêu lớn

Cho đến một ngày

Tôi nhận ra

Khi người buồn

Tôi cũng nhiều xót xa

Thế nên giờ đây tôi muốn

Người tìm ai đó

Như mong đợi

Hãy sống vui

Nước mắt cứ để

Riêng mình tôi

Ngược thời gian

đi về nơi lòng chưa

Nhớ chưa thương

Đi về nơi lòng chưa

Vướng tơ vương

Nếu ngày xưa

Mình không

Quen biết nhau

Chẳng đớn đau

Vì tôi biết

Do là riêng mình tôi

Cứ đơn phương

Nhưng chẳng biết làm sao

Hết nhớ thương

Chấp nhận thôiKhi người chẳng

Thương tôi người ơi

Ngược thời gian

đi về nơi lòng chưa

Nhớ chưa thương

Đi về nơi lòng chưa

Vướng tơ vương

Nếu ngày xưa

Mình không

Quen biết nhau

Chẳng đớn đau

Vì tôi biết

Do là riêng mình tôi

Cứ đơn phương

Nhưng chẳng biết làm sao

Hết nhớ thương

Chấp nhận thôi

Khi người chẳng

Thương tôi người ơi

Trông từ xa

Mong người hãy luôn vui

Người ơi​

... " ( Lam : các nàng có thể nghe thử bài này, khá hay á ~~ bài Đơn phương của Đào Bá Lộc nha )

Lúc Âu Dương Thiên Nhi hát, từ lúc nào mái tóc đã ươn ướt. Nếu nhìn kĩ hơn thì sẽ đoán được rằng nàng ta đang khóc. Tình cản của nàng ta đã được gửi gắm vào bài hát , không ít nữ sinh phải rưng rưng nước mắt.

Mặc Yên Nhiên nghe thấy bên trong bài hát này còn chất chứa một loại tình cảm không thể tiết lộ, nghĩ nghĩ một hồi rồi biết nàng ta đang hát bài này dành cho ai. Nhưng kì lạ thay, lẽ ra tháng 11 họ mới gặp nhau mà tại sao trong bài hát này lại bắt đầu từ tháng 10 ??( đố các nàng là ai nè ^-^)

" Tốt, tốt, tới lượt em Mặc Yên Nhiên " Cô giáo Trương thoát ra từ trong bài hát. Cảm xúc trong bài hát này hòa tấu với đàn piano không thể chê vào đâu được.

" Con đường tôi " Mặc Yên Nhiên thấy bài này thích hợp nhất liền nói.

" Bắt đầu "

" Có đôi khi

Trên con đường dài tôi bước

Tôi sẽ gặp những khó khăn

Và có đôi khi

Tôi nghe mọi người vẫn nói

Đừng cố gắng

Sẽ không bao giờ đạt được đâu

Dù biết sẽ có đớn đau

Và mất đi hi vọng

Tôi vẫn vững bước

Tiến về phía trước

Vì trong tim tôi niềm tin

Còn mãi luôn đong đầy

Một khát khao đang rực cháy

Giờ đây là lúc

Con tim này được hát lên

Giờ đây là lúc

Tôi đang được là chính tôi

Dù cho ngày tháng

Còn đó những chông gai

Ai biết được

Tôi vẫn đi về phía trước

Trên con đường tôi

Những ước mơ

Sẽ mãi chỉ là mơ ước

Khi tôi hoài nghi chính mình

Những nỗi đau

Có thể làm tôi gục ngã

Nhưng niềm tin

Sẽ không bao giờ mất đi

Ngày tháng cứ thế trôi qua

Cuộc sống bao bất ngờ

Tôi vẫn vững bước

Tiến về phía trước

Vì trong tim tôi

Niềm tin còn mãi luôn đong đầy

Một khát khao đang rực cháy

Giờ đây là lúc

Con tim này được hát lên

Giờ đây là lúc

Tôi đang được là chính tôi

Dù cho ngày tháng

Còn đó những chông gai

Ai biết được

Tôi vẫn đi về phía trước

Trên con đường tôi

Bỏ lại sau lưng

Những nghi ngờ khiến tôi chùn bước

Để cho con tim dẫn lối

Tôi đi tìm

Một ngày tôi sẽ vượt qua

Chặng đường kia và đến

Chân trời đó tôi hằng mơ

Giờ đây là lúc

Con tim này được hát lên

Giờ đây là lúc

Tôi đang được là chính tôi

Dù cho ngày tháng

Còn đó những chông gai

Ai biết được

Tôi vẫn đi về phía trước

Now it's the time

For me to raise my boy

Now it's the time to

Show you who I am

Dù cho ngày tháng

Còn đó những chông gai

Ai biết được

Tôi vẫn đi về phía trước

Trên con đường tôi

... " ( Lam: bài này là Con đường tôi của Trọng Hiếu a ~~)

Vừa hát nàng lại đem tâm hồn mình quay trở lại năm đó của kiếp trước. Năm đó nàng cũng luôn tin vào mọi thứ nên không hề cảnh giác gì. Để rồi từng người ở kiếp trước của nàng cũng đi, đi rời xa nàng, cho nàng một cuộc sống không nơi nương tựa. Gần đây ký ức kiếp trước của nàng cũng đang dần phục hồi nên nàng mới nhớ tới đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.