Hãy Đến Hôn Em

Chương 2: Ngất xỉu gặp quý nhân




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi trừng anh: “Em tin anh mới lạ! Con chip người ta coi trọng như vậy lại là phim xxx?”

Diệp Đình buồn bực lắc đầu: “Xong rồi… Vợ có đứa nhỏ không cần chồng nữa… Ăn không cho ăn, sờ không cho sờ… Bây giờ, ngay cả nói chuyện cũng không tin.”

Lăng Vi bóp mặt anh: “Có bản lĩnh thì anh lấy ra cho em xem!”

Diệp Đình cười, giơ tay vuốt tóc cô, hỏi cô: “Muốn xem phim xxx thật sao? Em làm thế nào để đền bù tâm hồn bị tổn thương của anh đây?”

“Hứ ——” Lăng Vi nói: “Nếu thật sự là phim xxx, vậy em sinh con xong sẽ dạy bọn nhỏ gọi anh là ba!”

“…” Diệp Đình cười đến lồng ngực chấn động: “Nói giống như chưa nói vậy… Con anh không gọi anh là ba thì gọi ai là ba?”

Lăng Vi mở to mắt nói: “Cũng không chắc nha! Đầu năm nay, mẹ chắc chắn là mẹ ruột, nhưng ba thì không chắc là ba ruột! Anh không thấy sao? Giám định DNA cũng không đáng tin cậy…”

Cô nói xong, đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Đúng rồi… Anh còn giữ xét nghiệm máu mới đây không? Anh và Thiên Mặc đều có sợi dây chuyền kia… có thể thật sự có quan hệ gì không? Lỡ như anh em chú bác thì sao?”

Ánh mắt Diệp Đình thâm trầm, nói: “Chờ giải quyết xong mọi chuyện, có thể tìm Thiên Mặc nói rõ. Đến lúc đó hỏi ý kiến cậu ấy.”

Lăng Vi gật đầu, lại hỏi anh: “Dương Tinh Minh đó… chúng ta có cần tìm anh ta không? Em thấy tình bạn giữa hai người họ rất sâu… thật ra, anh ta cũng vạn bất đắc dĩ thôi…”

Diệp Đình lại nói: “Loại người như anh ta không có gì để nói. Em đừng tưởng rằng anh ta vạn bất đắc dĩ, nếu anh ta không có lòng tham, tổ chức sát thủ cũng sẽ không tìm tới. Con ruồi không chui vào trứng không có kẽ hở. An Kỳ Nhi nhìn người luôn rất chính xác. Trong căn cứ có nhiều người như vậy, tại sao chỉ tìm Dương Tinh Minh và Tiểu Quân? Bởi vì An Kỳ Nhi có thể nhìn ra sự không cam lòng và không tin phục trong mắt bọn họ. Cho nên, loại người như vậy lợi dụng tốt nhất.”

Mặt Lăng Vi đầy mờ mịt… Hồi lâu, cô hỏi Diệp Đình: “Bọn họ đáp ứng làm việc cho An Kỳ Nhi, không hoàn toàn là bị uy hiếp… phải không?”

“Đương nhiên…” Diệp Đình vuốt tóc cô, hôn lên mặt cô, ngửi mùi thơm của cô, nói: “Trên thế giới này, rất nhiều người đều loại chỉ biết lợi ích, không tốt như em nghĩ…. Có người vì chút lợi ích mà có thể bỏ gia đình, cũng có thể bán đứng người nhà, bạn bè thân thiết gần gũi nhất. Nhưng cũng có người thà mình chết cũng sẽ không bán đứng người nhà. Đây chính là khác biệt.”

Lăng Vi đột nhiên cực kỳ nghiêm túc: “Cho dù chết, em cũng sẽ không bán đứng anh. Em cũng sẽ không bán đừng bạn bè của em. Dù cho bọn họ dùng các người uy hiếp em! Em cũng tuyệt đối không làm chuyện đó!”

Diệp Đình ôm cô vào trong ngực, anh hôn tai cô, nói: “Anh ngược lại hy vọng em bán đứng anh, đổi một mạng lại rồi hẳng nói…”

Lăng Vi nhìn anh, vui vẻ cười: “Sao em bán đứng đây? Anh phải nói trước cho em vài bí mật mới được nha! Chứ đến lúc đó, người ta bắt em đi, hỏi em cái gì em cũng không biết… Em lại muốn bán đứng anh nha! Nhưng… Em không biết gì, em cũng không có năng lực!”

Diệp Đình nói: “Em biết còn ít sao? Anh đẹp trai bao nhiêu, cao bao nhiêu, tàn bạo bao nhiêu, không phải em đều biết sao? Bình thường anh ngủ mấy giờ, mấy giờ ra ngoài, mấy giờ về nhà, không phải em đều biết sao? Còn nữa, thân mật hơn một chút, anh một đêm mấy lần, không phải em cũng biết sao?”

“Phốc —— Khụ ——” Lăng Vi phun đầy mặt anh, vội giơ tay lau cho anh: “Anh đừng chọc cười em được không? Em nói những cái đó, người ta có thể bỏ qua cho em sao? Đều là chuyện hạt mè đậu xanh! Người ta vốn không muốn giết em, lúc này thì tốt rồi… Trực tiếp cho em một đao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.