Hãy Đến Hôn Em

Chương 24: Giải cứu




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Đại đổi trưởng chiến đội quốc tế đang chỉ huy, ấn công tắc trên màn hình máy vi tính.

Hình ảnh lão quỷ Hoắc Ân vừa thấy là cảnh tượng hoạt họa Diệp Đình đã sớm làm xong…

Diệp Đình liệu sự như thần, chỉ dùng vài ngày đã thiết kế ra một tình cảnh chấn động lòng người! Thật khiến người khác thán phục!

Cảnh tượng hoạt họa này tạo thời gian cực kỳ quý giá cho bọn họ ra trận.

Bọn họ đuổi kịp đến bờ sông, phát hiện một chiếc thuyền máy đậu đó: “Xem ra lão quỷ Hoắc Ân đã sớm chuẩn bị đường lui!”

“Con cáo già này quá xảo quyệt! Không thể để cho ông ta chạy ——”

Diệp Đình lập tức bắn vào bình xăng thuyền máy.

Phát súng của Diệp Đình chính xác, bình xăng bị bắn ba lỗ, Hoắc Ân lập tức kéo áo chạy, trở tay giơ súng bắn về phía Diệp Đình ——

“Ầm, đùng đùng ——” Diệp Đình tránh thoát.

Cũng giơ súng bắn tới Hoắc Ân. Tần Sênh và các đội viên chiến đội quốc tế mạnh mẽ công kích Hoắc Ân.

Hoắc Ân tránh đạn, đạn khảm vào khoang thuyền máy, đội viên chiến đội quốc tế và Diệp Đình, Tần Sênh hung mãnh lạ thường.

Lãi Hoắc Ân nổi điên, đưa tay quẹt cần muốn chạy. Nếu không chạy, nào còn có mạng?

“Đùng ——” Đạn của Diệp Đình trong nháy mắt xuyên thấu cổ tay ông.

Ông đã kéo cần, nhịn đau, giơ vali vàng che đầu mình, không sợ chết nhanh chóng ngồi trước thuyền máy, đạn bắn vào vali vàng, chấn động lỗ tai ông. Trên người cũng không biết trúng bao nhiêu phát súng, máu phun ra ngoài như suối.

Mắt lão Hoắc Ân đỏ ngầu, vặn chìa khóa, thuyền máy lập tức lao đi.

Lão Hoắc Ân cười lạnh nắm chặt tay lái, lão tử trúng thương thì sao? Không phải vẫn để lão tử chạy thoát sao?!

“Đùng đùng đùng ——” Đạn không ngừng bắn tới.

Lão Hoắc Ân một tay giữ tay lái, một tay tàn phế đặt trên boong, máu chảy rào rào, eo, bắp đùi ông đều trúng đạn. Ông hung ác cười nhạt, đột nhiên nghe có người sau lưng hỏi: “Bắp đùi trúng đạn vui vậy sao?”

Hoắc Ân cả kinh, ông nghiêng đầu nhìn ra sau, chỉ thấy Diệp Đình đứng sau ông một mình như Ma thần! Trong bóng đêm, mặt Diệp Đình quỷ quyệt lạ thường. Mắt phương của anh hơi híp, đang thưởng thức vẻ mặt như trò hề của lão Hoắc Ân.

Thành viên tổ A không đuổi kịp, chỉ có thể báo cáo lên trên: “Báo cáo đội trưởng —— chúng tôi phát hiện hành tung của Hoắc Ân! Ông ta đã ngồi lên thuyền máy chạy trốn. Cửu ca đã đuổi kịp, nhưng bình xăng thuyền máy bị thũng, thuyền máy có thể chìm bất cứ lúc nào! Xin lập tức phái trực thăng tới tiếp viện!”

Tim đội trưởng cả kinh, vội hạ lệnh: “Tổ trực thăng z-11 chuẩn bị, tọa độ xx-xx, nhất định phải cứu được Diệp Đình và bắt sống Hoắc Ân! Lên đường!”

Lão Hoắc Ân che bắp đùi đang chảy máu tươi, cười “ha ha”, đưa tay ra sau lưng ầm súng: “đùng ——” Đạn của Diệp Đình trúng cổ tay lão Hoắc Ân, hai tay ông trong nháy mắt đều bị phế. Lão Hoắc Ân thống khổ rên rỉ… Thuyền máy nhất thời bị máu tươi nhuộm đỏ, súng của Diệp Đình quá nhanh! Hoắc Ân còn chưa rút súng, chỉ có một nửa nòng súng lộ ra ngoài.

Diệp Đình cầm súng xoay vòng, chơi đùa súng, họng súng bỗng nhiên nhắm vào đầu Hoắc Ân: “Giao sợi dây chuyền ra!”

Tay Hoắc Ân vừa buông tay lái, thuyền máy liền mất hướng, chạy tới hướng bờ sông —— Diệp Đình nhanh chóng nhảy lên trước, đánh tay lái, mắt thấy thuyền máy sắp đụng vào bờ đê ——

Diệp Đình bẻ tay lái hết cỡ!

Thuyền máy lập tức quay về hướng bên trái, rốt cuộc hướng tới tuyến đường thủy an toàn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.