Hãy Đến Hôn Em

Chương 23: Bắt cóc




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hoắc Ân thấy ba người kia toàn thân đều là máu, nhưng ông vẫn tức muốn chết: “Phế vật cậu! Đừng đem dây chuyền tới cho tôi! Không được làm bại lộ vị trí của tôi! Đầu ngu như heo —— cậu có thể đảm bảo moi ra tất cả thiết bị theo dõi? Ngu như heo! Nếu không phải lần trước tôi lanh lợi, tìm thế thân cho cậu, cậu có thể sống đến bây giờ? Ngu như heo —— lão tử sớm muộn cũng chết trogn tay cậu!”

“Ầm ——” Đầu bên kia video, vách tường phòng thẩm vấn của Ryan độ nhiên sụp đổ ——

“Đùng đùng đùng ——” Mấy tiếng súng vang lên, Ryan trong nháy mắt bị bắt. Hoắc Ân giận đến mức muốn chảy máu não, một người thông minh như ông lại có em trai ngu như heo! Kệ đi, ông đã dạy dỗ ông ta nhiều năm như vậy, để ông ta đi chết là được! Ngàn vạn lần đừng liên lụy ông! Ông trở nên thê thảm như hôm nay cũng có hơn phân nửa “công lao” của em trai ngu như heo này!

Hoắc Ân bỏ thỏi vàng vào nửa vali, rời đi từ mật đạo. Nửa năm trước, tổ chức của ông bị Diệp Đình tấn công một lần, từ đó trở đi, thế lực bọn họ liền lay động, hỗn loạn.

Nửa năm qua, chiến đội quốc tế không ngừng tiêu diệt bọn họ, làm ông như con chuột qua đường phố. Tổ chức cũng dần tan rã, tán loạn, thế lực lớn sau lưng ông đã không muốn bảo lãnh cho ông, bù nhìn này đến tuổi thọ rồi.

Vinh Phỉ, Lôi Tuấn, Hoa Thiếu Kiền được giải cứu, một chân Lôi Tuấn gác trên bàn, xé da giả ra: “Mẹ nó, đồ chơi này bó chặt như vậy…” Vết thương và máu trên người bọn họ đều là giả. Trên người bọn họ không có một vết thương nào.

Bởi vì hai người trói bọn họ tới và người tài xế kia đã sớm bị bọn họ mua chuộc.

Con heo Ryan này, bọn họ vốn không muốn giết chết nhanh như vậy, bởi vì ông ta sống thêm một ngày, hệ số nguy hiểm của Hoắc Ân sẽ cao hơn rất nhiều.

Lão quỷ Hoắc Ân kia âm hiểm giảo hoạt, Hoắc Ân cũng không dễ đối phó như vậy!

Nếu lần này không diệt trừ thành công, còn muốn có cơ hội như vậy, e là phải chờ nửa thế kỷ.

Tần Sênh đang chuyên tâm tháo bom, Diệp Đình thông qua cuộc gọi của Ryan và Hoắc Ân, đã phong tỏa vị trí của Hoắc Ân!

“Tổ A chiến đội quốc tế, ký hiệu tọa độ địa điểm! Hành động!”

Ngay lúc này, kho hàng chỗ Diệp Đình đột nhiên phát nổ ——

Mặt Hoắc Ân đầy hung ác nhấn nút điều khiển trong tay, hừ —— Diệp Đình, cậu muốn sống qua hôm nay, không có cửa!

Ông trơ mắt nhìn kho hàng bị nổ thành đống đổ nát! Tần Sênh đang tháo bom trong nháy mắt bị nổ thành thịt vụn, còn có Diệp Đình, chiến đội quốc tế đều bị nổ cụt tay cụt chân! Hừ —— các người cùng xuống địa ngục đi! Đấu với lão tử, cũng không suy xét xem mình có bao nhiêu cân lượng!”

Diệp Đình và đội trưởng chiến đội quốc tế bị ông nổ chết, bây giờ ông không sốt ruột nữa, lại đóng nửa vali thỏi vàng mang theo bên người.

Ông cầm vali vàng chạy theo đường mòn bờ sông. Ông có chuẩn bị thuyền máy bên bờ, thuyền máy là để cho ông chạy trốn, ông đã chuẩn bị mỗi ngày đều có thể bị người khác đánh lén.

Ông chạy đến bờ sông, vừa leo lên thuyền máy, đột nhiên phía sau truyền tới tiếng bước chân. Lão Hoắc Ân cả kinh, ông quay đầu nhìn, lại là Diệp Đình và Tần Sênh xuất hiện trong rừng cách đó không xa! Sau lưng hai người bọn họ còn có chiến đội quốc tế!

Hoắc Ân chấn động mạnh, hai người này không chết? Vậy mấy người bị nổ chết ông vừa thấy là sao?

Ông gặp quỷ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.