Hậu Thiên Hạc Phổ

Chương 28: "Rung động."




Tại Tô Thụy hôn mê đệ nhị thiên lúc, toàn bộ Vọng Lô thành đã phát tán lời đồn Tô gia đại thiếu đi thanh lâu bị kỹ nữ làm cho tinh tẫn nhân vong nhưng lời đồn này cũng rất nhanh bị thoái thoát một nửa, một số Tô gia hạ nhân cho biết là họ thiếu gia không có chết mà chỉ bị lầm vào hôn mê sâu. Thế là sự tình Tô Thụy thao kỹ nữ dẫn đến bất tỉnh cũng bị Vọng Lô thành đàm tiếu thành trò cười.

Tô gia hậu viện bây giờ là một mảnh yên tỉnh, tại Tô Thụy nằm trên giường hôn mê tại hắn biệt viện thì ngồi bên cạnh giường hắn là Tào Khuynh Nghiên. Nàng đang tại chăm lo cho Tô Thụy sức khỏe đã nhiều ngày nhưng không thấy dấu hiệu tỉnh lại, tuy hắn tính mệnh không tại nguy kịch nhưng hôn mê bất tỉnh lâu ngày thì không bệnh cũng sinh trọng bệnh.

Tại Tô Thụy hôn mê sâu thì ngoại giới đã trải qua thập thiên hơn, điều này cũng khiến Tào Khuynh Nghiên vô cùng lo lắng Tô Thụy tình trạng tại chuyển biến xấu. Tào Khuynh Nghiên triu mến sờ lên mặt nàng nhi tử nhẹ nhàng vén hắn mái tóc đen nhánh, nàng nhớ lại hắn hân hoan dáng vẻ khi hắn tìm được tu luyện hi vọng thế mà ngay tối đó hắn lại xảy ra chuyện như thế.

Tuy rằng chính chủ đã đền tội nhưng lại không thể nào tan đi nàng hận tâm, nàng rất muốn để cho Nhạc Hoa viện vĩnh viễn biến mất tại Vọng Lô thành này nhưng nàng biết điều đó là không thể nào. Khi Tô Thụy thức tình nàng sẽ không bao giờ nữa để hắn tới chỗ đê tiện thanh lâu đó nữa, nàng muốn sau này mọi lúc có thể sẽ kề bên hắn không để một lại có cơ hội tổn thương nàng hảo nhi tử.

"Thụy nhi à, nhi tử không thức tỉnh có thể để mẫu thân thật sự lo lắng, bảo bảo nhanh tỉnh rồi mẫu thân sau này sẽ không trách bảo bối nhi thoải mái ăn mẫu thân đậu hủ nữa."

"Mẫu thân thật sẽ không trách cứ nhi tử thường uy mẫu thân đậu hủ ư."

Tại Tào Khuynh Nghiên đang sầu cảm muốn kích thích Tô Thụy để hắn sớm thức tỉnh thì đang nằm yên lặng Tô Thụy phát ra cợt nhả ngôn từ, hắn mở mắt thì thấy được mẫu thân sầu bi thần sắc để hắn rất đau lòng thế nên Tô Thụy cố ý xen lẫn thường ngày thích trêu ghẹo khinh bạc ngữ khí để mẫu thân yên tâm biết được hắn tinh thần không có bị hư hao.

Tào Khuynh Nghiên thấy được nàng bảo bối nhi tử đã tỉnh thì vui mừng khôn siết, nàng hướng hắn ôm chặt hắn, hai quả cự đại nhũ phong run run ép sát hắn thân thể để Tô Thụy vô cùng khoái ý, hắn không nhịn được thả tay trên Tào Khuynh Nghiên song phong mà khoái chí đùa nghịch nàng đầy đặn cặp vú.

"Ưm... Thụy nhi thật là hư, mới tỉnh đã dám khinh bạc mẫu thân rồi. Bảo nhi lần này thật sự là để mẫu thân lo lắng không yên, lần sau tiểu bảo bối cũng đừng đi những chỗ phong hoa tuyết nguyệt đó nữa. Tô gia không thiếu mỹ nữ nha hoàn, nhi tử bất cứ lúc nào cũng có thể để một người đến thị tẩm."

Tào Khuynh Nghiên xem Tô Thụy không gì khác thường thì nàng rất an tâm, nàng lo lắng là khi hắn bị người rút đi tinh khí sẽ ảnh hưởng xấu đến hắn thân thể.

"Mẫu thân yên tâm, Thụy nhi sẽ nghe ngài chỉ bảo, hài nhi bị người hãm hại như vậy cũng nhận ra được là hài nhi đã quá yếu đuối, hài nhi muốn trở nên càng mạnh mẽ để sự việc như vậy không nữa tái diễn. Hôm nay Thụy nhi quyết định muốn nhờ mẫu thân ngài trợ giúp hài nhi đả tạo lại thể chất."

Tào Khuynh Nghiên nghe được Tô Thụy lời nói để nàng rất vui mừng, nàng nhi tử cuối cùng cũng muốn vươn người lên không chịu thua kém nữa.

"Bảo bối mới thức tỉnh, thân thể còn không khỏe, việc tu thể cứ để sau lại nói, mẫu thân không biết là Thụy nhi sẽ như thế nào trùng tu thân thể nhưng mẫu thân đoán rằng việc này cũng không dễ dàng, sợ là nhất định bảo bảo sẽ chịu khổ không ít."

"Không được! Mẫu thân cũng đừng khuynh can nữa, việc này nhi tử đã quyết hôm nay bắt đầu dù mẫu thân chịu hỗ trợ hay không. Nhưng quá trình sẽ thuận lợi hơn nhiều nếu có mẫu thân giúp đỡ."

Tô Thụy bác bỏ Tào Khuynh Nghiên ý kiến vì hắn cảm giác được nguy cơ chưa từng có, khi hắn bị lâm vào hôn mê Tô Thụy cảm giác như hắn tại sinh tử bờ vực bôi hồi mà bất cứ lúc nào chỉ sai một bước là hắn sẽ vĩnh đọa hắc ám tử vong thế giới. Hắn quyết không muốn một lần nữa thể nghiệm cảm giác đó nên hắn muôn nhanh chóng trở thành cường giả.

"Thật sự là ngạc nhiên a, mẫu thân bây giờ mới thấy được tiểu bảo bảo cũng có lúc như thế cứng đầu. Nếu bảo bối nhi đã quyết không bỏ được vậy thì mẫu thân cũng chỉ có thể giúp tiểu bảo bảo hoàn thành nguyện vọng."

"Hài nhi biết là mẫu thân sẽ không để hài nhi tự thân mạo hiểm, hài nhi nhất định sẽ không để mẫu thân phải thất vọng, hài nhi quyết sẽ trở thành cường giả để không ai có thể tổn thương được hài nhi."

Tô Thụy quyết tâm muốn trở nên mạnh mẽ để Tào Khuynh Nghiên ngạc nhiên nhưng càng nhiều hơn là hân hoan vì nàng biết rằng nàng nhi tử cuối cùng có thể đứng trên hai chân tự thân trưởng thành.

"Mẫu thân biết tiểu bảo bối nhi sẽ không để cho mẫu thân thất vọng vì tại mẫu thân tâm thì Thụy nhi là giỏi nhất."

Tào Khuynh Nghiên vừa tại khen Tô Thụy vừa ôm hắn vào lòng để hắn hưởng thụ nàng đầy đặn song phong xem như là tưởng thưởng hắn quyết tâm ý chí. Tào Khuynh Nghiên biết nàng nhi tử là chỉ sắc quỷ nên nàng cũng không quá để ý hắn sắc thủ hay sờ soạng nàng mỹ thể là chuyện lớn gì, hơn nữa nàng cũng không hiểu thấu được hưởng thụ nàng nhi tử vuốt ve mang đến khoái cảm, miễn là cả hai người không phạm cuồi cùng nhất tuyến.

"Thật ra hài nhi muốn mẫu thân làm sự tình cũng không quá phức tạp, mẫu thân võ đạo tu vi đã là Võ Linh nên mẫu thân chắc đã có thể chân khí thu phóng tự nhiên. Hài nhi chỉ cần mẫu thân truyền chân khí vào toàn thân để chọc phá hài nhi kinh mạch hòa đan điền, hài nhi sẽ dùng bí pháp tu bổ thể chất sau khi toàn bộ kinh lạc đan điền đã được giải phong."

"Như thế không được, việc này quá nguy hiểm, mẫu thân tuyệt không để bảo bảo như thế tự hủy hoại bản thân hành động, Thụy nhi làm như thế không khác nào là hoàn toàn phế đi bản thân tương lai. Mẫu thân biết răng tuy bây giờ không có cách nào để chữa trị bảo bảo phế phẩm thể chất nhưng điều này không có nghĩa là tương lai không thể, nếu có thể tìm được Võ Tôn Võ Thánh hay là y thuật thánh thủ giúp đỡ thì Thụy nhi không cần phải mạo hiểm như thế."

Tào Khuynh Nghiên nghe được Tô Thụy trọng tu thể chất phương pháp thì nàng vô cùng phản đối, Tô Thụy phương pháp thật sự là quá tuyệt đoan, nếu như xảy ra bất trắc thì hậu quả sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.

"Nhưng mà hài nhi không làm thế không được. Mẫu thân nói là tương lai sẽ có hi vọng có nhân giúp đỡ nhưng hài nhi đã đợi không được, hài nhưng đợi cũng đã hơn thập niên nhưng không có ai có thể ra tay hóa giải này nan đề thì tương lai không nhất định sẽ xuất hiện. Mẫu thân đối sự tình này còn không phải rõ ràng hơn ai hết, thế thì tại sao hài nhi phải vô vọng chờ đợi. Cứ tiếp tục như thế sẽ càng để hài nhi xa vời với cường giả chi lộ, vậy tại sao không mạo hiểm một lần để nhất phi trùng thiên. Mẫu thân xin yên tâm, hài nhi tin tưởng bộ thần bí công pháp này, nó đã xuất hiện trên người thì không lý nào nó sẽ hại hài nhi."

Tô Thụy quyết tâm mạo hiểm để Tào Khuynh Nghiên xúc động không nói lên lời, nàng thầm nghĩ rằng nhi tử của nàng thật sự là lớn rồi, hắn đã có tự thân chủ kiến mà không cần nàng dìu dắt.

"Mẫu thân nói thế nào đi nữa chắc cũng không thể để bảo bối nhi đổi ý."

"Mẫu thân hãy thứ cho hài nhi mạo muội, nhưng việc này hài nhi quyết sẽ không đổi."

"Nếu Thụy nhi đã nói như thế thì mẫu thân chỉ có thể theo ta nhi tử đến cùng. Thụy nhi không cần sợ là sẽ cô quạnh một người, mẫu thân sẽ luôn tại bên cạnh hộ pháp cho bảo bảo an toàn."

Tô Thụy rất hoan hỉ khi hắn biết được Tào Khuynh Nghiên đã bị hắn thuyết phục được, thế nên hắn quyết định nhanh chóng bắt tay vào làm. Hắn ngồi xếp bằng trên giường rồi hai tay niết thủ ấn dẫn động trong phòng linh khí như triều tịch ào ạt tràn vào hắn thân thể.

"Mẫu thân hãy nhanh chóng gia nhập chân khí vào hài nhi chi thân, hài nhi cần mẫu thân chân khí để trung hòa thiên địa linh khí."

Tào Khuynh Nghiên còn tại bất ngờ nàng nhi tử không một tiếng động đã bắt đầu thi triển bí pháp nhưng lúc nghe được hắn âm thanh thì nàng cũng nhanh chóng ra tay đánh vào hắn thân thể một luồng hài hòa chân khí.

Tô Thụy nhận được trợ giúp từ Tào Khuynh Nghiên thì cao tốc vận hành hai luồng khí thể tại toàn thân rạch phá từng đạo nhỏ hẹp héo rút kinh mạch, tại phá hoại bản thân hắn kinh mạch lúc thì Tô Thụy đang trải nghiệm tê tâm liệt phế thống khổ.

Tô Thụy xưa nay là chính tông hạng người hoàn khố thiếu gia, hắn có bao giờ phải chịu khổ qua như hiện tại. Tại sau mỗi một đạo kinh mạch đang bị hắn dùng bí thuật chấn nát thì cơn thống khổ sẽ càng tăng cường gấp đôi. Tại Tô Thụy mới vừa phá toái đệ tứ chính kinh thì hắn đã trên bờ vực sụp đổ.

Tô Thụy mục tiêu là tu bổ lại toàn thể thập nhị chính hòa nhâm đốc nhị mạch thành một chỉ hoàn mỹ kinh lạc thông đạo, mà muốn làm như vậy thì việc đầu tiên là phải vận hành thể ngoại linh khí mạnh mẽ phá nát từng đạo kinh mạch rồi lấy Dục Kinh bí pháp từ từ tẩm bổ lại từng chỉ kinh mạch đến hoàn mỹ độ thì mới xem là mỹ mãn. Nhưng tại quá trình giữa phá toái với trùng tu không thể bị gián đoạn, nếu không Tô Thụy sẽ thật sự trở thành chân chính phế nhân, cả đời không xuống giường được.

"Thụy nhi hãy cố chịu đựng qua cơn đau, không phải bảo bảo đã nói là sẽ thành tựu cường giả hay sao, đây là chính miệng của bảo bảo đã nói là muốn một lần nhất phi trùng thiên. Bảo bảo phải cố chịu đựng không được ngất đi, bảo bảo mà bất tỉnh thì mọi việc sẽ thành vạn kiếp bất phục."

Tào Khuynh Nghiên một bên đang tiếp dẫn chân khí nhập người của Tô Thụy thì xem thấy hắn bóng hình đang tại sụp đổ, nàng cố ý động viên để hắn cường lực kiên cố không ngã nhưng ngoài đó thì nàng không biết làm gì khác để giúp hắn vượt qua tại hiển hiện sự thống khổ. Tào Khuynh Nghiên biết nàng nếu như cố nhiên tự tung tự tác hành động thì rất có thể phá hủy hắn đang làm hết thảy vì thế nàng chỉ có thể tiếp tục cung ứng Tô Thụy chân khí cần thiết.

Rất không may là Tô Thụy đang tại chịu đựng vượt giới hạn thống khổ thì hắn đối ngoại giới tác động không một mảy may hay biết. Tô Thụy rất muốn gượng ép vượt qua kinh mạch xé rách mang đến kinh nhân thống khổ nhưng hắn đã làm hết thảy mọi thứ hắn có thể làm.

Vào lúc Tô Thụy cố nhiên muốn hôn mê thì hắn linh quang chợt động, hắn nhớ đến một loại giải pháp tại trong Dục Kinh, thế là Tô Thụy thoáng cái sử dụng một môn pháp quyết tự thân thôi miên để bản thân cho dù lâm vào ngủ say cũng có thể để thân thể tự động vận hành.

"Khặc khặc... Mẫu thân đừng hoảng nếu như thấy hài nhi bất tỉnh, hài nhi đã lo liệu việc này. Mẫu thân chỉ cần tiếp tục đẩy vào chân khí là được, hài nhi biết việc nay cũng rất khó khăn cho mẫu thân nhưng hài nhi cũng không còn cách khác, mong rằng mẫu thân tha thứ cho hài nhi hiện tại bất hiếu."

"Bảo bối nhi an tâm, dù là chuyện gì đi nữa mẫu thân cũng sẽ ở bên cạnh Thụy nhi đến khi ta tiểu bảo bảo vượt qua kiếp này."

Tô Thụy khàn khàn giọng nói để Tào Khuynh Nghiên vô cùng đau lòng nhưng nàng vẫn tỏ ra cứng cỏi để hắn không quá phân tâm trên người nàng.

Tô Thụy tại chuyển lời cho Tào Khuynh Nghiên không lâu sau thì hắn ngất đi, dù thế thì thân thể hắn dưới tác động của thôi miên thuật thì vẫn như cũ tại vận hành song trọng khí thể xung kích các đạo kinh mạch. Một bên khác Tào Khuynh Nghiên tại Tô Thụy nhắc nhở nêncũng không bị lay động bởi hắn quái dị trạng huống, nàng vẫn chuyên chú không ngừng truyền chân khí vào người hắn.

Tại mẫu tử hai người giằng co đến đêm khuya thì Tô Thụy cũng đã lần nữa thức tỉnh, hắn phát hiện được hắn thập nhị chính kinh hòa nhâm đốc nhị mạch đã được thành công tháo gỡ, hắn biết tối phong hiểm thời khắc của tái tạo thể chất xem như đã qua. Bước tiếp theo thì đơn giản hơn nhiều nhưng lại là yếu tố quyết định Tô Thụy tương lai phát triển nên không thể phạm sai lầm.

"Là hài nhi bất hiếu, đã để mẫu thân ngài phải chịu khổ cả buổi hộ pháp cho hài nhi."

"Tiểu bảo bối đừng nói như thế, mẫu thân có thể giúp bảo bảo hoàn thành nguyện vọng trở thành tu sĩ đã là mẫu thân tối bù đắp. Mẫu thân thấy được bảo bảo đã hoàn toàn phấn chấn, có phải là bảo bảo đã hoàn thành tu bổ tự thân thể chất."

"Vẫn chưa nhưng cũng xem như hoàn thành một nửa, hài nhi cần một thời gian dài để tu bổ lại kinh mạch mới vừa bị phá rách. Hài nhi cả gan xin mẫu thân tại thời kì này trung mỗi thời khắc cung cấp chân khí cho hài nhi. Hài nhi biết cứ như vậy đòi hỏi mẫu thân là vô cùng bất hiếu nhưng hài nhi vẫn muốn hỏi mẫu thân ý kiến."

"Tiểu bảo bối sao lại nói thế, mẫu thân sao có thể trách Thụy nhi được, mẫu thân ngược lại rất vui mừng vì việc này. Cuối cùng thì mẫu thân cũng mỗi ngày cũng có thể kề bên ta tiểu bảo bảo rồi, bảo bảo cứ yên tâm mà làm việc của bảo bảo, mẫu thân sẽ luôn tại bên cạnh mỗi thời mỗi khắc đẩy vào chân khí cho bảo bảo dùng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.