Hậu Phi Lưỡng Tương Yếm

Chương 44: Bởi Vì Chúng Ta Có Cùng Chung Kẻ Địch




Cho dù bóng đêm đen như mực, rất nhiều truyền thông nghe tin tới đây, chấp nhận ngồi xổm canh giữ ở cửa, chỉ vì biết được tin tức quan trọng!

Truyền thông càng xấu xa, không có tìm tòi nghiên cứu rõ mọi chuyện, vì kháng nghị hành vi Hoàn Vũ phong tỏa bệnh viện, ở cửa bệnh viện viết bài.

Còn có truyền thông, tự mình đem tin tức đăng lên mạng.

Trên Microblogging rất nhanh có truyền thông mượn nền tảng, tuyên bố tin tức như vậy.

“Cố Tinh Trạch vì chứng uất ức, nhảy lầu bỏ mình!”

Tiêu đề này rất có mánh khóe.

Rất nhanh hấp dẫn không ít nhóm fan chú ý!

Nhưng mà fan đâu có tin lời nói một phía của truyền thông được?

Đã không có ảnh chụp, cũng không có chứng cứ, không có tin tức công bố chính thức, nhóm fan tất nhiên là sẽ không tin tưởng!

Chỉ coi đây là tuyên truyền!

Bởi vậy, rất nhanh có lượng lớn fan tụ tập lại Microblogging nhục mạ, chỉ trích, lên án truyền thông vô lương tâm, cố ý tung tin đồn ác ý!

Bịa đặt!

Đây là bịa đặt!

Rất nhanh, trên Microblogging của truyền thông này không chịu được nhóm fan của Cố Tinh Trạch giẫm đạp!

Trong mười tiếng ngắn ngủi, vậy mà hấp dẫn hơn mười vạn fan đọc, mấy vạn bình luận.

Chấn động một thời, biến thành sever Microblogging bị tê liệt!

Bộ phận kỹ thuật nhanh chóng xử lý, người đứng đầu sợ tới mức phải đóng chức năng bình luận.

Không ít fan bị dọa sợ.

Chắc là cũng biết được Microblogging ầm ĩ náo nhiệt, phía công ty không có chính thức đứng ra tuyên bố tin tức, trong lúc này tâm hoảng ý loạn, thật sự cảm thấy Cố Tinh Trạch xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vì thế chạy đến Microblogging của Cố Tinh Trạch, cầu xin anh đứng ra giải thích lời đồn.

Tin trên Microblogging cuối cùng của Cố Tinh Trạch, vẫn là thông báo Cố Tinh Trạch rời khỏi giới giải trí.

Nhóm fan đều trông mong hy vọng.

Nhưng mà nhóm fan không biết rằng, tài khoản Microblogging này, vĩnh viễn sẽ không có người cập nhật nữa.

Cho dù nhóm fan khóc rống như thế nào, trên Microblogging vẫn yên tĩnh như cũ.

Hoa Cẩm vẫn canh giữ trước cửa phòng mổ, bởi vì lo lắng cho Thi Thi, cả người đều mất hồn mất vía!

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ở bên cạnh cũng cực kỳ lo lắng.

Bọn chúng không có chạy đến trước tiên, bởi vậy không biết rốt cuộc tình hình của mẹ thế nào!

Nhưng phòng phẫu thuật mở một lát, đóng một lát, một đám y tá ra ra vào vào, vẻ mặt vội vàng, không biết rốt cuộc là tình huống gì!

Sau đó, có một y tác mặc đồng phục hồng nhạt đi đến.

Hoa Cẩm lập tức đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc!

Đồng phục hồng nhạt?

Bệnh viện này, y tá duy nhất mặc đồng phục hồng nhạt, đến từ phụ khoa!

Anh ta trơ mắt nhìn mấy y tá phụ khoa đi vào, cửa phòng cấp cứu đóng lại lần hai.

Tiểu Dịch Thần gấp đến mức sắp khóc đến nơi, “Làm sao bây giờ? Mẹ có thể có nguy hiểm gì không? Đã lâu như vậy rồi, sao cón chưa ra ngoài nữa! Anh sợ!”

Hữu Hữu lập tức quát cậu, “Đừng nói bậy bạ! Mẹ sẽ tốt thôi!”

“Ừm…”

Trên mặt Tiểu Dịch Thần có nước mắt, cực kỳ ấm ức.

Tần Chu vừa mới đi ra nghe thấy giọng Tiểu Dịch Thần, tò mò đi tới, lại thấy bọn họ ở cùng một chỗ, trong lúc này lại càng mờ mịt, “Sao mọi người…”

“Tần Chu!”

Hoa Cẩm đứng bật dậy, Tần Chu là người đại diện của Thi Thi, nhìn thấy anh ta đến, trái tim lo âu của Hoa Cẩm rốt cuộc cũng bình tĩnh ngắn ngủi!

“Hoa Cẩm, anh…”

“Thi Thi đang phẫu thuật!”

Hoa Cẩm lo lắng nói, “Cô ấy và Tinh Trạch cùng được đưa đến đây! Tôi nhìn thấy Tinh Trạch được đưa vào phòng cấp cứu, sau đó lại được đẩy đi nơi khác! Anh ta thế nào rồi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.