Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 30: Gia Huy bỏ cuộc




Trương Đào nghĩ cái này phải hỏi Trần Vũ mới đúng, dù sao hai người họ có thời gian yêu nhau, Trần Minh Hành đâu phải không biết, vẫn trả lời:

- Lâm Tuyền là người cực kỳ cần kỳ, dù ở trường trọng điểm như Đh Đông Hải cũng hiếm có người như thế, thiên phú của anh ta rất cao, nói chuyện với anh ta, mọi người sẽ thấy suy nghĩ của mình bị anh ta tác động, mà người khác mãi mãi không theo kịp suy nghĩ của anh ta, cảm thấy mình ngốc nghếch, thành ra tâm lý sinh bài xích. Tính cách của Lâm Tuyền lãnh đạm, nên càng ít mối quan hệ. Tài hoa của Lâm Tuyền không cần nói, tuy duy nhạy bén, khả năng kiềm chế cực cao, ở lâu bên cạnh anh ta sẽ nhận ra trên người anh ta có sự kìm nén về tình cảm. Ngay từ thời đại học, Lâm Tuyền có tư tưởng cực kỳ thành thục, nhận thức tỉnh táo về hiện thực. Lâm Tuyền cư xử rất ôn hòa, nhưng người bên cạnh bị hào quang chói mắt của anh ta làm không mở mắt ra được, ghen tỵ, chính xác là ghen tỵ khiến đa phần xa lánh anh ta.

- Một người phức tạp và thú vị đây.

Trần Minh Hành gật gù, kinh nghiệm nhân sinh mấy chục năm khiến ông ta nhanh chóng có cái nhìn khái quát hơn về Lâm Tuyền:

- Vậy liên quan gì tới Thẩm Thị, có lẽ các cậu chưa rõ hết về nó. Thẩm Thị trông có vẻ mới quật khởi hai ba chục năm qua, thực chất nó là một trong số thế lực tài phiệt lâu đời trong nước. 30 năm trước, chủ nhân của Thẩm Thị là Thẩm Tinh Phục dính vào phong ba chính trị, gia nghiệp khổng lồ của Thẩm Thị bị sung công, qua vụ án oan đó, gia tộc tản mạc, chỉ còn Thẩm Tại Tinh sống sót. Chuyện này rất lạ, gia sản Thẩm Thị không giao cho Thẩm Tại Tinh, mà lại giao cho anh em họ Lục tiếp quản. Về sau nhà nước dần dần trả lại tài sản, song tai kiếp này ảnh hưởng lớn tới việc Thẩm Thị khuếch trương, không thể so sánh với Diêu Khê Cố được nữa.

Nhìn từ quy mô khống chế tài sản, Liên hợp Tĩnh Hải chưa thể so sánh được với những tài phiệt lớn đó, Thẩm Thị cũng chỉ là tài phiệt xếp hạng phía dưới, Diêu Khê Cố càng lớn mạnh hơn, gần như chạm vào giới hạn sự lũng đoạn rồi.

Trần Thần lại nghĩ sức sống của Liên hợp Tĩnh Hải thì mấy tài phiệt kia cũng không thể so sánh.

Lệ Cảnh cũng từng một thời phong quan, Trần gia có hi vọng thành tài phiệt đương đại, có điều mấy năm qua bị chặt đầu trói tay, quy mô gia sản không ngừng thu hẹp, không còn khả năng nữa rồi.

Đôi khi Trần Minh Hành nghĩ, nếu quan hệ giữa Trần Vũ và Lâm Tuyền phát triển thuận lợi, không biết Lệ Cảnh hiện nay sẽ thế nào?

Có điều nghĩ cũng chỉ là nghĩ thế thôi, Cảnh Nhất Dân, Lâm Minh Đạt, Triệu Tăng đều đã chứng minh họ là người chính trị liêm khiết, sẽ không dễ dàng bỏ qua vết đen Lệ Cảnh, cho nên lúc này Lệ Cảnh chỉ có thể càng cẩn thận hơn.

- Liên hợp Tĩnh Hải, Đông Đô và Hòa Hoàng hình thành một thực thể kinh tế gắn kết chặt chẽ, có thể nói đã có dáng dấp cơ bản của một tài phiệt ...

Trần Sơn nhìn con gái, lòng lo lắng vô cùng, Trần Thần chẳng những bỏ Lệ Cảnh sang Liên hợp Tĩnh Hải làm việc, mà trong cuộc sống hàng ngày cực kỳ bảo vệ Lâm Tuyền. Hiểu con không ai bằng cha, tâm tư con gái thế nào ông cũng hiểu, chính vì hiểu nên ông lo lắng, thế nên chuyện con gái làm thư ký cho Lâm Tuyền khiến ông không thể chấp nhận, có điều đụng tới chuyện này thì Trần Thần cực kỳ ương bướng, chỉ hơi bóng gió nói tới là phản ứng mạnh mẽ, có yêu cầu chuyển công tác khác ở Liên hợp Tĩnh Hải cũng không đồng ý.

Nghĩ tới đó, Trần Sơn chỉ có biết thở vắn than dài, đôi khi ông ta cũng có suy nghĩ giống Trần Minh Hành, nếu quan hệ giữa Lâm Tuyền và Trần Vũ phát triển thuận lợi, có lẽ hiện Trần gia là đệ nhất gia tộc ở Tĩnh Hải.

………..

Núi cao bao nhiêu thì vực sâu bấy nhiêu, phồn vinh đồng thời cũng mang tới nguy hiểm, tuy nguyên tắc này hiện được coi là kiến thức thông thường, nhưng chớ mong người ta tỉnh táo nhìn vào nguyên tắc đó, vì tham lam là bản tính của con người.

Lâm Tuyền và nhiều người cùng chí hướng mong sản nghiệp địa ốc ớt nóng, như thế mới có thể kiếm lợi ích lâu dài từ sản nghiệp, nhưng tuyệt đại đa số chủ đầu tư địa ốc trong nước không có ý muốn đó, bọn họ chỉ định xông vào thị trường cướp bóc một phen rồi rút lui, bọn họ lúc nào cũng chỉ nghĩ tới cách kiếm lợi ích lớn nhất, dù mai thị trường sụp đổ, thì bọn họ cũng chỉ hi vọng làm sao có thể bán được nhà với giá cao trong hôm nay.

Năm 2004, khi giá nhà ở thành phố ven biển miền đông tăng trưởng trung bình 15%, trong khi Tĩnh Hải chỉ tăng 8%, tuyệt đại đa số chủ đầu tư địa ốc cho rằng Liên hợp Tĩnh Hải câu kết với chính phủ chặn đường tài lợi của bọn họ.

Đến khi ở Tĩnh Hải đưa ra một loạt nhà quy mô nhỏ, hất chậu nước lạnh lên thị trường nhà sang tay đang tấp nập, quý cuối cùng năm 2004, có nhà đầu tư xuất hiện tình trạng thua lỗ, tới nửa đầu năm nay không có chút chuyển biến nào.

Liên hợp Tĩnh Hải hùng mạnh, nhưng không ít kẻ căm hận, vì thế tiền nóng đổ vào Tĩnh Hải dễ dàng kiếm được con đường tắt che giấu, đó là nguyên nhân tới tháng 6 Lâm Tuyền mới phát giác ra điều khác thường. Hai cơ cấu môi giới địa ốc lớn nhất Tĩnh Hải tích cực mở đường cho khoản tiền nóng này đổ vào, thậm chí sau khi biết được kế hoạch chỉnh thể của Thẩm Thị, còn bỏ ra lượng tiền lớn tham dự kế hoạch phá loạn thị trường.

Ban ngành giao dịch địa ốc tra ra được 2 tỷ tiền nóng đổ vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải, song có những cơ cấu bản địa Tĩnh Hải yểm hộ, hiển nhiên còn có một phần tiền nóng chưa bị phát giác.

Nhiều tiền như thế tiến vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải không phải quá lớn, nhưng có thể giữ được thị trường ổn định, hiển nhiên bọn họ còn muốn liên lạc thêm với nhiều nhà đầu tư địa ốc bản địa hơn nữa.

Tình hình nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng rất nhiều.

Trần Minh Hành từng là doanh nhân thành đạt nhất thành phố này, đương nhiên ông ta nhìn thấy sự nguy hiểm ẩn dưới bề ngoài tĩnh lặng đó.

Có lẽ Trần Minh Hành có lý do căm hận Lâm Tuyền và Liên Hợp Tĩnh Hải, càng có lý do thừa loạn đánh cướp một phen. Lệ Cảnh thời gian qua tổn thất lớn đều liên quan trực tiếp gián tiếp tới Liên hợp Tĩnh Hải, 8% cổ phiếu của tông cty XD, là quân bài giúp kiếm được lợi ích lớn trong loạn cục này.

Trần Minh Hành lui về phía sau, không thể tránh khỏi sức khống chế Lệ Cảnh yếu đi, nhưng ông ta vẫn cực lực tránh đứng về phía đối lập với Liên hợp Tĩnh Hải, sau khi biết Trần Minh Kiến rất có khả năng bí mật tiếp xúc với An Thái, liền thông qua Trần Sơn, tiếp xúc với Liên hợp Tĩnh Hải, biểu thị sẵn sàng ưu tiên bán cổ phiếu cho Liên hợp Tĩnh Hải với điều kiện tương tự An Thái.

Tiếp đó trao đổi với HĐQT Lệ Cảnh về điều kiện này, các thành viên khác trong HĐQT Lệ Cảnh cũng cho rằng ở điều kiện tương tự, tránh đắc tội với Liên hợp Tĩnh Hải là kế sách thích hợp, ngay cả Trần Minh Kiến cũng không thể phủ nhận đề nghị của Trần Minh Hành.

Cái giá An Thái đưa ra là 800 triệu, cao hơn giá trên thị trường 20%, là cái giá không bình thường cũng không hợp lý.

Lâm Tuyền từ chối cái giá Lệ Cảnh đưa ra, Liên hợp Tĩnh Hải có thể miễn cưỡng bỏ ra được 800 triệu, nhưng đây không phải cách có thể hóa giải nguy cơ.

- Lâm Tuyền đúng là khiến người ta nhìn không thấu.

Đứng trước bức tường kính ở độ cao 60 mét, Trần Sơn nhìn ngắm ánh chiều tà đằng xa:

- Hiện giờ dù chúng ta bán cổ phần cho An Thái thì từ đạo nghĩa không ai chỉ trích được gì nữa.

Trần Minh Hành không đáp lời, hiện giờ ông ta rất ít khi tới văn phòng từng thuộc về mình, tới nơi này chỉ tăng thêm quyến luyến và thương cảm, nhưng vấn đề của tổng cty XD qua bất thường, ông ta không thể không phá vỡ lời hứa không trực tiếp can dự vào chuyện của công ty, tới Lệ Cảnh cùng Trần Sơn và các cao tầng khác thảo luận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.