Hào Môn Lãnh Thê

Chương 6: Truy hồn lệnh tiễn




Trong lòng Trương Dương khẽ động, trước khi Huệ Kính Dân gặp chuyện không may là chủ nhiệm ủy ban thể dục của tỉnh Bình Hải, bởi vì công tác liên quan cho nên giữa ông ta và ủy ban thể dục của Nam Tích khẳng định là có không ít dính dáng.

Câu nói kế tiếp của Lưu Diễm Hồng quả nhiên là đã làm rõ điểm này, cô ta nhỏ giọng nói: "Phó chủ nhiệm ủy ban thể dục Nam Tích Tang Kim Đường cũng từng đút lót cho ông ta, kế tiếp chúng tôi sẽ liên hệ với uy ban kỷ luật thành phố Nam Tích điều tra việc này"

Trương Dương nhíu nhíu mày, ở sâu trong lòng, hắn không hy vọng ủy ban thể dục Nam Tích có nhiều người liên luy đến chuyện này, dù sao thì nhóm lãnh đạo của ủy ban thể dục vừa mới ổn định lại, hắn không muốn lại phát sinh biến động gì cả, Trương Dương thấp giọng nói: "Ủy ban thể dục Nam Tích bọn em có bao nhiêu người liên quan đến chuyện này?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Chỉ có Tang Kim Đường, nhưng mà ông ta còn cung cấp một người nữa, tổng giám đốc công ty kiến trúc Tân Thế Kỷ Từ Quang Lợi, trong quá trình xin phê chuẩn cho phương án xây dựng trung tâm thể dục mới, Từ Quang Lợi đã từng tặng cho ông ta một triệu rưỡ, lúc trung tâm thể dục mới làm điển lễ đặt món, Từ Quang Lợi còn đặc biệt đến khách sạn để tặng cho ông ta năm trăm ngàn phí khổ cực, tài liệu kiến trúc để xây dựng trung tâm thể dục mới là do con trai của ông ta Huệ Cường cung ứng"

Trương Dương nghe thấy mà khiếp sợ không ngớt, hắn không ngờ rằng bên trong lại tồn tại nhiều tin tức gian dịch như vậy, lúc hắn tiếp nhận quyền chỉ huy công trình trung tâm thể dục mới, tuy rằng đã thành công cướp lấy công trình từ trong tay của Từ Quang Lợi, nhưng mà hắn cũng không có nhiều quan tâm về sân thể dục mới cho lắm, bởi vì bí thư thị ủy thành phố Nam Tích Từ Quang Nhiên là anh trai ruột của Từ Quang Lợi, nếu như hắn cứ nắm lấy công trình sân thể dục mới không chịu buông ra, thì chẳng khác nào là công khai chống đối với Từ Quang Nhiên, lúc đầu Trương Dương đối phó với Từ Quang Lợi múc đích chẳng qua chỉ là muốn kiếm quyền lực lớn hơn mà thôi, chứ không phải là muốn mù quáng chống lại Từ Quang Nhiên, cho nên khi hắn đã đại được quyền chỉ huy công trình trung tâm thể dục mới cùng với quyền kinh doanh đại hội tỉnh xong, giữa hắn và Từ Quang Lợi vẫn bình yên vô sự.

Trương Dương nói: "Rút củ cải lên sẽ có theo một đống bùn, đám tham quan bây giờ cho dù xuống ngựa cũng sẽ lôi theo một đám người"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi nói cho cậu biết chuyện này, chính là kêu cậu cẩn thận một chút, nếu công trình trung tâm thể dục mới tồn tại vấn đề, sau khi cậu trở về cần phải tăng mạnh phương diện kiểm tra công trình kiến trúc, vô luận là chất lượng công trình do nguyên nhân gì tạo thành, thì khi xảy ra vấn đề sẽ truy cứu trách nhiệm của người hiện tại, tôi không muốn cậu lại mang tiếng xấu thay cho người khác"

Trương Dương gật đầu cảm kích: "Chị Lưu yên tâm, sau khi em trở về nhất định sẽ triển khai kiểm tra chất lượng kiến trúc, những chổ nào không hợp quy cách, em sẽ tiến hành sửa chữa"

Lưu Diễm Hồng nói: "Việc tôi nói cho cậu cố gắng không nên tiết lộ ra ngoài, tạm thời chúng tôi vẫn còn chưa áp dụng hành đ6ọng"

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, em sẽ xử lý cẩn thận"

Lưu Diễm Hồng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Thân thể của hiệu trưởng Liễu thế nào rồi?" Từ ngày bị Liễu Ngọc Oánh lạnh nhạt đến giờ, Lưu Diễm Hồng vẫn chưa đến thăm lại, cô ta không muốn chịu xấu hổ, cô ta cũng biết bên ngoài có không ít lời đồn về quan hệ của cô ta và Tống Hoài Minh, tuy rằng lời đồn chẳng thể lừa được người sáng mắt, nhưng mà kẻ tiểu nhân trong quan trường thì lại rất nhiều, cô không muốn người khác hiểu lầm quan hệ của cô và Tống Hoài Minh, càng không muốn gây cho Tống Hoài Minh bất cứ phiền phức nào cả.

Trương Dương mỉm cười nói " Không có việc gì cả, không bao lâu sau là có thể xuất viện"

Lưu Diễm Hồng vui mừng thở phào nhẹ nhõm: "Thật tốt quá, không ngờ tên Huệ Cường kia lại đê tiện như vậy, dám ra tay với một phụ nữ có thai" Cô ta phụ trách vụ án của Huệ Kính Dân, cho nên cũng biết được chuyện Huệ Cường tìm người tấn công Liễu Ngọc Oánh.

Trương Dương nói: "Cho nên nói làm công tác gì cũng có tính phiêu lưu cả, chị làm công tác ở ủy ban kỷ luật, khẳng định là đắc tội không ít người, sau này cũng nên cẩn thận một chút"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Cũng tốt, tôi có học qua thuật phòng thân của nữ, loại bại hoại bìn thường không tiếp cận được tôi"

Lúc nói chuyện thì điện thoại vang lên, Lưu Diễm Hồng lấy điện thoại ra nghe, người gọi điện đến là phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh, hai ngày nay gã ta vẫn ở Đông Giang, mời Lưu Diễm Hồng đi ăn trưa, Lưu Diễm Hồng nói: "Buổi trưa à, tôi không có thời gian"

Ngô Minh kiên nhẫn nói: "Vậy buổi tối đi, buổi tối đến Vọng Giang lâu ăn, bây giờ tôi đi đặt chổ"

"Ngô Minh..." Lưu Diễm Hồng còn muốn nói cái gì nữa, thì Ngô Minh đã cúp điện thoại rồi, cô ta bất đắc dĩ lắc đầu.

Trương Dương cười nói: " Ngô Minh mời ăn à"

Lưu Diễm Hồng nói ; " Là hắn"

Trương Dương vốn định nói nhân phẩm của thằng nhãi Ngô Minh này không được, chỉ là chữ đến bên môi thì lại nuốt vào, Lưu Diễm Hồng không phải là người thường, cô ta có thể làm đến vị trí này cũng không phải là nhờ ngẫu nhiên hay may mắn, thái độ làm người hay đối nhân xử thế thì cô ta đều có nguyên tắc cả, thậm chí là suy nghĩ của cô ta còn bình tĩnh hơn đa số người.

Nhưng Trương Dương cũng không thể không nhắc nhở cô ta, hắn dùng phương pháp nói giỡn: "Vị bí thư Ngô này có phải là đang theo đuổi chị không?"

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Tên nhóc cậu nói bậy cái gì đó? Chỉ là bạn bè bình thường thôi"

Trương Dương nói: "Hắn muốn theo đuổi chị nhưng bậc chênh lệch cao quá, chị đã là cấp phó bộ rồi, hắn mới là cấp phó phòng"

Lưu Diễm Hồng nói: "Càng nói cậu càng mạnh miệng, đã nói là bạn bè bình thường rồi, tôi coi như đã hiểu, lời đồn đều là do người như cậu nói ra"

Trương Dương cười ha hả nói: "Chị Lưu, dù sao thì chị cũng là tình nhân trong mộng của vô số nam sĩ trong thể chế mà, nếu như ai theo đuổi chị, sau này số làm quan sẽ là tiền đồ vô lượng đấy"

Lưu Diễm Hồng nói: "Còn nói bậy nữa, coi chừng tôi đuổi cậu xuống xe"

Trương Dương cười nói: " Em không nói bậy, em chị là muốn nhắc nhở chị thôi, ngàn vạn lần nhớ phải giữ suy nghĩ tỉnh táo, không để ngon ngọt mê hoặc"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu đừng có nói tôi, cậu và Yên Nhiên rốt cục thế nào?"

Trương đại quan nhân vừa nghe đến chuyện này liền đau đầu: "Cái này... à, chị Lưu, em đến rồi, chị thả em xuống ven đường là được"

"Bây giờ còn muốn chạy, không dễ vậy đâu, thành thật khai báo, gần đây cậu có liên hệ với Yên Nhiên không?"

"Chị Lưu, em sợ chị rồi, chị tha em đi..."

......................................

Nhóm người Văn Quốc Quyền đã đến Đông Giang vào buổi chiều cùng ngày, tỉnh trưởng Tống Hoài Minh tự mình ra sân bay nghênh tiếp, khi lên xe, Văn Quốc Quyền cười nói: "Không ngờ tuyết ở Đông Giang lại lớn như thế"

Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Đông Giang ít khi gặp tuyết lớn, tôi xem dự báo thời tiết nói rằng, tuyết ở kinh thành rất lớn, vốn đang lo là máy bay của tổng lý Văn sẽ phải dời đến tối"

Văn Quốc Quyền nói: "Tối hôm qua tuyết đã ngừng rơi, sáng nay đã được xử lý, đường băng sân bay đã được dọn dẹp sạch sẽ, cũng không ảnh hưởng nhiều"

Tống Hoài Minh nói: "Tuyết rơi đúng lúc triệu năm được mùa, trận tuyết này có vai trò vô cùng quan trọng góp phần giảm bớt hạn hán ở Bình Hải"

Văn Quốc Quyền gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.