Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 51




"Sư muội..."

Triển Lệnh Dương nhanh chóng giữ chặt Tô Khinh Lăng. Hắn biết sư muội rất bao che

khuyết điểm, nhưng nếu như Long Thiếu Khuynh cùng Từ Khiết Nhi không từ hôn thì hắn

cùng Khiết Nhi làm sao có thể ở cùng một chỗ.

"Sư muội, Long tướng quân cũng không sai, hắn chỉ là gặp được nữ tử mà hắn yêu thật lòng

thôi" Cũng giống như hắn cùng Khiết Nhi lưỡng tình tương duyệt.

"Ai nói hắn đúng?" Tô Khinh Lăng trừng mắt "Nếu hắn gặp được nữ tử hắn yêu là đúng, vậy

thì các ngươi có biết sau khi hắn đưa một nữ nhân bụng to trở về, Khiết Nhi có bị người khác

cười nhạo sau lưng không?"

Mọi người im lặng. Đúng vậy, một người mới thành thân không lâu, phu quân lại mang về

một nữ nhân đã mang thai, có lẽ mọi người sẽ cảm thông nhưng càng nhiều người sẽ chỉ chỏ

sau lưng hơn.

"Hơn nữa, tuy nói hai người bọn họ đều có người trong lòng, nhưng dù sao cũng đã thành

thân, trong mắt người ngoài thì nữ tử bị hưu luôn bị nói những lời khó nghe. Các ngươi nghĩ

rằng Khiết Nhi không bị tổn thương sao?" Tức giận của Tô Khinh Lăng không giảm. Long

Thiếu Khuynh chết tiệt, không thích Khiết Nhi thì đáp ứng tứ hôn làm gì? Tuy lúc trước nhìn

thấy Khiết Nhi có hảo cảm với hắn mới quyết định giúp nàng, nhưng không ngờ Long Thiếu

Khuynh lại là một nam nhân như vậy. Không thương thì từ chối, thành thân làm gì để rồi trở

thành một tên phu quân vô trách nhiệm. Còn dám cô phụ nghĩa muội của nàng, muốn chết!

"Lăng nhi, việc này huynh cũng sai. Hơn nữa, huynh cũng đã phạt Thiếu Khuynh rồi, muội

hãy bớt giận đi" Tô Long Ngạo trấn an Tô Khinh Lăng đang tức giận bừng bừng "Huống chi

bây giờ Khiết Nhi cùng Lệnh Dương lại lưỡng tình tương duyệt, cũng muốn thành thân rồi.

Đây là chuyện tốt, đừng nhớ lại những chuyện không vui nữa..."

"Lăng nhi, con vẫn nên suy nghĩ xem làm sao để tổ chức một hôn lễ náo nhiệt cho nghĩa

muội và sư huynh đi" Bạch Linh Lung cũng đi đến bên cạnh Tô Khinh Lăng, vỗ nhè nhẹ lên

cánh tay nàng.

Tô Khinh Lăng trừng mắt, tức giận trong lòng vẫn chưa phai.

"Sư muội, huynh biết muội quan tâm đến Khiết Nhi, Khiết Nhi nhất định cũng sẽ rất vui. Thế

nhưng đó cũng đều là những chuyện không vui trong quá khứ, Khiết Nhi nhất định cũng

không muốn nhắc lại..." Triển Lệnh Dương cũng nói.

Tất cả mọi người cũng khuyên răn Tô Khinh Lăng, đồng thời càng biết rõ công lực bao che

khuyết điểm của nàng vẫn chưa giảm xuống. Nhìn tư thế của nàng, chỉ sợ hận không thể

nhấn chìm Long Thiếu Khuynh xuống biển.

Tô Khinh Lăng nghe lời nói của mọi người, cuối cùng cũng nhả cơn giận ra.

"Được rồi, vì Khiết Nhi cũng tìm được hạnh phúc của mình, coi như để yên cho hắn một lúc"

Mọi người vừa nghe, nhất thời đều nhẹ nhàng thở ra. Nếu không, thật đúng là không ai có thể

tiếp tục khuyên nàng.

Mà ở Nam Diệu quốc xa xa, Long Thiếu Khuynh hắc xì một cái. Hắn đưa tay xoa nhẹ mũi,

thầm nghĩ xem ai đang nói xấu sau lưng mình, lại không biết mình đã may mắn tránh được

một kiếp nạn.

"Đúng rồi, Lệnh Dương, con đã nói chuyện hôn sự của mình cho mẫu thân con chưa?" Tô

Cẩm Châu hỏi.

"Dạ rồi, mẫu thân nói con phải xin sư phụ làm chủ hôn" Triển Lệnh Dương gật gật đầu. Tuy

hắn sanh ra ở võ lâm thế gia nhưng vì phụ thân mất sớm, mẫu thân lại là một nữ nhân nho

nhã yếu đuối, rất nhiều chuyện đều do chính hắn tự quyết định. Thế nhưng hôn sự là chuyện

quan trọng, cần phải chu đáo trong chuyện cấp bậc lễ nghĩa, cho nên cũng chỉ có thể xin sư

phụ dốc lòng một chút.

"Được rồi, tối nay chúng ta thương lượng trước, sau đó sẽ gửi thư đến cho lão vương phi xem

ý tứ nhà gái như thế nào" Tô Cẩm Châu nói.

"Chúng ta cũng phải đến thăm lão vương phi một lần" Tô Diệu Đức nói.

Tô Long Ngạo nhìn Tô Khinh Lăng, ý muốn hỏi bao giờ sẽ đề cập chuyện xuyên không với

lão vương phi.

Tô Khinh Lăng nghĩ nghĩ, sau đó nhìn Tô Diệu Đức cùng Bạch Linh Lung, nói:

"Cha mẹ, chuyện của mẫu thân cũng không cần vội, con vẫn chưa nói chuyện của chúng ta

cho người biết"

Đám người Tô Diệu Đức liền nhíu chặt chân mày, nhưng biết rõ nàng có cách của nàng, vì

thế chỉ gật gật đầu.

"Được, chờ khi nào con nói cho lão vương phi, chúng ta sẽ đến thăm"

Tô Khinh Lăng cũng gật gật đầu, nhìn mọi người nói:

" Hôn sự của Ngũ sư huynh cùng Khiết Nhi phải làm thật long trọng, không thể qua loa. Hơn

nữa ta còn muốn khiến cho những người từng nói loạn sau lưng Khiết Nhi biết, Khiết nhi của

chúng ta gả đi có bao nhiêu hạnh phúc..." Nàng phải xả giận giùm Khiết Nhi "Cho nên chúng

ta không thể nóng vội. Nếu vậy thì sư phụ, Ngũ sư huynh, Nhị sư huynh, mọi người về hoàng

cung thương nghị chuyện hôn sự trước. Chúng ta cứ đến La Sát cung một chuyến, sau đó

đoàn tụ với mọi người để tính tiếp chuyện hôn sự"

"Cũng được" Tô Cẩm Châu gật gật đầu "Hai bên cùng làm"

Tô Khinh Lăng gật đầu, sau đó nhìn Tô Long Ngạo, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tính

kế.

"Hắc hắc, hoàng huynh, Khiết Nhi là nghĩa muội của muội, nhưng lại do huynh phong quận

chúa. Có phải huynh cũng nên ra chút hồi môn không nhỉ?"

Tô Long Ngạo sửng sốt, sau đó nhịn không được mà bật cười.

"Muội đó, biết rõ huynh sẽ không nói chữ không rồi mà còn hỏi"

"Vậy thì đa tạ hoàng huynh" Tô Khinh Lăng khom người chào hắn một cái.

Tô Long Ngạo im lặng, sau đó lắc lắc đầu.

"Hay là vậy đi, huynh sẽ cùng hoàng gia gia trở về Nam Diệu. Không có huynh ở đây thì

chuyện hôn sự cũng không có gì không tốt"

"Được" Đối với quyết định của Tô Long Ngạo, Tô Khinh Lăng đương nhiên là giơ hai tay

tán thành "Hoàng huynh, huynh trở về nói với tên Long Thiếu Khuynh kia, tốt nhất là đừng

để muội gặp hắn, nếu không thì hắn nhất định sẽ phải nếm mùi đau khổ"

Tô Long Ngạo lắc lắc đầu, trong lòng cũng thay Long Thiếu Khuynh mặc niệm ba tiếng.

Người mà hắn từng yêu thương lại cố tình chán ghét, hắn cũng rất đáng thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.