Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 29




Thành phố T, khu vực kinh doanh buôn bán náo nhiệt phồn hoa nhất.

Tầng lầu thứ năm mươi lăm của tòa nhà màu xám bạc cao lớn nhất nhì nơi trung tâm, ánh nắng mặt trời khúc xạ qua tấm kính thủy tinh tạo nên một lớp màn sáng óng ánh.

Một chiếc xe hơi dừng trước cổng tòa nhà, từ trên xe bước xuống là một cô gái trẻ tuổi ăn mặc kiêu sa, còn có một nhân viên công tác đi theo phía sau.

“Chị Đồng, xin chào!”

Dương Phỉ Phỉ kéo cánh tay giám đốc Lưu, chào hỏi cùng người đại diện cũ của mình đang dẫn diễn viên trong công ty đến thử vai, trên vầng trán của cô ta tràn đầy đắc ý. Hừ! Không cho cô ta đến thử vai phải không? Không phải bây giờ cô ta cũng đã có mặt ở đây rồi sao?

Đồng Thư giật mình nhìn Dương Phỉ Phỉ, sau đó ánh mắt rơi xuống cánh tay đang kéo tay giám đốc Lưu của cô ta. Trong lòng nhất thời hiểu rõ, cô thu lại vẻ mặt đang kinh ngạc của mình, cảm thấy tiếc thương cho một cô gái chỉ vì danh vọng mà không màn đến chuyện bán đứng thân thể của mình. Mặc dù trong giới giải trí, chuyện này cũng không phải mới mẻ gì, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi cảm thương.

“Phỉ Phỉ, xin chào!” Đồng Thư chỉ gật gật đầu cùng cô ta và giám đốc Lưu, sau đó đưa diễn viên mới đi vào bên trong.

Dương Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng của hai người họ, cười lạnh. Cô ta tuyệt đối sẽ không để diễn viên mới này leo lên đầu mình.

“Giám đốc Lưu, chúng ta đi thôi” Cô ta mỉm cười kéo tay giám đốc Lưu.

“Đi thôi bảo bối, lát nữa đừng để cho anh thất vọng đó” Giám đốc Lưu vỗ vỗ cánh tay Dương Phỉ Phỉ. Tuy hắn ta không để ý đến món quà để tặng cô ta sau khi được làm ấm giường, nhưng mặt mũi vẫn cần phải giữ. Nếu biểu hiện của cô ta quá kém cỏi, hắn ta nhất định sẽ mất mặt.

“Giám đốc Lưu, yên tâm đi. Phỉ Phỉ nhất định sẽ không để cho anh thất vọng” Dương Phỉ Phỉ trêu đùa cùng giám đốc Lưu, bóng dáng hai người cũng dần dần khuất.



Một lát sau, toàn bộ diễn viên đến thử vai đều tập trung ở đại sảnh bên trong. Cả người mới lẫn diễn viên lâu năm đều trang điểm xinh đẹp, hạ quyết tâm giành được cơ hội tham gia chụp hình quảng cáo lần này.

Dương Phỉ Phỉ mặc trên người chiếc váy ngắn màu lam, trước ngực có một chiếc vòng trang sức, mái tóc uốn lọn vén qua một bên vai, vẻ mặt kiêu căng đảo mắt qua dàn diễn viên đang có mặt ở đây.

Những diễn viên có có danh tiếng cũng không ngại buông vài câu chào hỏi với cô ta, mà những diễn viên mới vào nghề lại bị chính sự kiêu căng của cô ta cách ly.

Nhưng nếu nhìn kỹ, còn có một người cũng ngồi im lặng trên ghế sa lon. Người này chính là một diễn viên mới vừa tham gia một vai phụ trong bộ phim của vợ chồng Hạ Tư Lạc – Lãnh Thanh Thu.

Dương Phỉ Phỉ gõ ngón tay lên thành ghế, lắng nghe tiếng líu ríu nghị luận của đám người không ngừng mộng tưởng hão huyền. Khóe miệng cô ta nhếch lên một nụ cười trào phúng, bằng vào bọn họ mà cũng muốn tranh với cô ta sao? Quả thật là bọn ngốc thích nói mớ.

Ngay lúc Dương Phỉ Phỉ không còn kiên nhẫn, đạo diễn, nhân viên trang điểm cùng nhân viên công tác của công ty đi vào, theo sau còn có nhiếp ảnh gia cùng vợ chồng Hạ Tư Lạc. Ngoài ra còn có Lãnh Thanh Thu.

Sau khi Dương Phỉ Phỉ nhìn thấy nhóm người bọn họ, đôi mắt liền trừng lớn. Mà những người khác sau khi nhìn thấy Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng, tâm tinh cũng kích động. Xong rồi, nếu như ngay cả Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng cũng tham gia thì hi vọng của bọn họ lại càng nhỏ nhoi hơn.

“Xin chào, hoan nghênh mọi người đến tham gia casting quảng cáo của công ty nước hoa nhãn hiệu LOVE. Tôi là đại diện bên phía công ty, hai vị bên cạnh tôi là đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia được công ty đặc biệt mời đến” Nhân viên đại diện chào hỏi với mọi người, sau đó giới thiệu những người tham gia hỗ trợ lần thử vai này.

Đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia gật gật đầu với mọi người, ánh mắt lơ đãng quan sát thần thái của các cô gái trước mặt.

Những diễn viên tham gia casting đều vỗ tay hoan nghênh.

Nhân viên đại diện giơ giơ tay, ý bảo mọi người hãy im lặng.

“Chắc mọi người cũng đã biết rõ kịch bản chụp hình quảng cáo lần này sẽ được chia thành hai phần. Chủ đề chính là tình yêu cao đẹp nhất. Mà quảng cáo lần này cần tất cả là ba diễn viên, hai nam nữ chính và một nữ phụ…”

Nghe thấy lời nói của nhân viên đại diện, các nữ diễn viên khác đều tràn trề hi vọng. Cho dù có Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng thì bọn họ vẫn còn cơ hội tranh giành vị trí vai nữ phụ.

“Các vị có mặt hôm nay đều là người xuất sắc được công ty tiến cử, tôi hi vọng mọi người có thể biểu hiện thật tốt trong phần thử vai lần này…”

Nhân viên đại diện sau khi khích lệ mọi người liền giao chuyện thử vai lại cho đạo diễn. Sau đó nhân viên trang điểm cũng bắt tay vào công việc, còn có giám đốc Lưu.

Dương Phỉ Phỉ thừa dịp mọi người không chú ý liền nháy mắt đầy yêu mị về phía giám đốc Lưu.

Mà Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng đương nhiên cũng nhìn thấy hành động của Dương Phỉ Phỉ, chẳng qua họ chỉ xem cô ta như không khí mà thôi.

Ánh mắt của Lãnh Thanh Thu từ đầu tới cuối đều đặt trên hai bàn tay nắm lấy nhau của Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Hai người này đi tới đâu cũng ân ân ái ái, thật khiến cho người ta không muốn chán ghét cũng không được. Hơn nữa lần trước ở phòng Karaoke, cô ta còn bại dưới tay Tô Khinh Lăng, lần thử vai này cô ta nhất định không thể thua.

Sau khi chuẩn bị, buổi thử vai chính thức bắt đầu.

Người đầu tiên lên sân khấu chính là những nữ diễn viên mới vào nghề, kịch bản thử vai đều do tự họ nghĩ ra, giám khảo sẽ chọn ra những người có kỹ thuật trình diễn tốt nhất.

Nhóm diễn viên mới tuy rằng biểu hiện có chút ngây ngô nhưng cũng tràn trề sức sống. Điều này cũng mang lại rất nhiều mới mẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.