Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

Chương 12: Anh sẽ chịu trách nhiệm




Nhạc Trọng hướng về những phản quân kia cười, trong miệng nói ra những lời tàn khốc:

- Không sai! Ta còn có nhiều người ủng hộ như vậy. Thật tốt quá. Các ngươi ở bên đó thật ngu xuẩn, một khi các ngươi rút ra, như vậy ngày hôm nay, các ngươi sẽ toàn bộ chết ở đây.

Những phản quân kia nhìn Nhạc Trọng đang mỉm cười, trong lòng đều sinh ra một cổ hàn ý, ánh mắt bọn họ nhịn không được đều tập trung vào những chiến sĩ tinh nhuệ cực mạnh của Liệt Viết liên minh.

Quỷ Mục Thận Nhị mặc áo giáp ngân sắc, hung quang trong mắt lóe ra, hướng về Nhạc Trọng cười lạnh nói:

- Nhạc Trọng! Ta là Quỷ Mục Thận Nhị của Liệt Viết liên minh, hiện tại ngươi nếu như quỳ xuống đất đầu hàng còn kịp. Bằng không đợi lát nữa ta chém đầu ngươi xuống, sẽ đem toàn bộ nữ nhân và thủ hạ của ngươi hành hạ đến chết mới thôi!

- Liệt Viết chiến sĩ, la những chiến sĩ sử dụng khoa học kĩ thuật tiền sĩ, cũng là các chiến sĩ cực mạnh của Liệt Viết liên minh. Toàn bộ các chiến sĩ được chọn làm Liệt Viết chiến sĩ đều là các chiến sĩ cấp hai trong Liệt Viết liên minh. Sau khi bọn họ được trang bị một Liệt Viết chiến giáp sủ dụng hg tạo thành, một gã chiến sĩ yếu nhất cũng trở thành chiến sĩ cấp ba đỉnh cao sung sức. Bây giờ ta sẽ cho ngươi xem những chiến sĩ được trang bị bằng hg mạnh đến đâu!

Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười, nhún chân một cái, trong nháy mắt từ chỗ ngồi hiện tại biến mất, xuất hiện trước người một gã Liệt Viết chiến sĩ, một quyền hung hang nện vào bụng tên Liệt Viết chiến sĩ kia. Cỗ lực đạo to lớn khủng khiếp trong nháy mắt bạo phát, Liệt Viết chiến giáp kia trong nháy mắt rời ra rụng xuống, tên Liệt Viết chiến sĩ kia cũng bị Nhạc Trọng trong nháy mắt đánh thêm một quyền dính thẳng lên tường, phun ra ngụm lớn ngụm nhỏ tiên huyết, xụi lơ trên mặt đất, hấp hối.

Nhạc Trọng nhìn tên Liệt Viết chiến sĩ bị hắn đánh cho dính chặt vào tường, trong mắt chớp động một tia vui vẻ:

- Thật là lợi hại! Liệt Viết chiến giáp quả là lợi hại!

Sức mạnh của Nhạc Trọng tuy ràng thua kém lũ quái vật cấp bốn, , thế nhưng cũng cực kỳ kinh khủng, một quyền này của hắn còn chưa dùng đến đấu khí cường hóa, thế nhưng một khi oanh kích lên thân thể chiến sĩ cấp ba cũng đủ khiến cho nội tạng của y nát bấy.

Thê nhưng Liệt Viết chiến giáp kia đúng là làm giảm đi rất nhiều sức mạnh của Nhạc Trọng, dưới sự bảo hộ của nó, tên Liệt Viết chiến sĩ thực lực thật sự chỉ có cấp hai kia dĩ nhiên không chết, mà Liệt Viết chiến giáp kia cũng không có vẻ bị tổn hại, thể hiện Liệt Viết chiến giáp kia có khả năng đối kháng lực rất lớn.

- Tất cả mọi người cùng tiến lên, giết hắn! Ai có thể chém được thủ cấp của Nhạc Trọng, ban thưởng một tuyệt sắc mĩ nữ, năm mươi mĩ nữ!

Bên ngoài chiến giáp của Quỷ Mục Thận Nhị có vô số ký hiệu sáng ngời, y nhún chân một cái, đạo sóng không khí gợn hiển hiện, tốc độ của y đã đạt đến trung cấp cấp bốn, búa lớn trong tay vung lên, gầm hét lao về phía Nhạc Trọng.

Chín mươi chín tên Liệt Viết chiến sĩ còn lại, trên Liệt Viết chiến giáp cũng đồng dang khảm tinh hạch của biến dị thú cấp ba, lúc này phát sáng ra từng đạo tràn ngập huyền ảo văn sức quang mang chớp động, bọn họ dưới sự bảo vệ của Liệt Viết chiến giáp, sức chiến đấu đều nâng đến cấp ba đỉnh cao, nhún chân một cái liền trùng kích về phía Nhạc Trọng.

Một gã sánh ngang cường giả cấp bốn trung cấp cộng thêm chín mươi chín gã cường giả cấp ba đỉnh cao toàn lực xuất thủ, cho dù Nhạc Trọng bản thân có sức mạnh của chiến sĩ cấp bốn đỉnh cao cũng cần toàn lực đối phó. Nếu không cẩn thận, hắn cũng sẽ ngã xuống ở đây.

Tiền Long trong mắt hung quang chợt lóe chợt quát nói:

- Giết! Chúng ta cùng đi giết sạch những tên nô lệ đê tiện kia!

Hoàng Phổ Liệt Hỏa thẳng tay chỉ về phía Hàn Sắc và Tôn Lan Lan, quát lên một tiếng lớn:

- Bắt lấy hai nàng, chỉ cần bắt được hai nàng thì Nhạc Trọng còn lâu mới đào thoát được!

Tây Môn Huy hai mắt đỏ đậm phẫn nộ gầm rú nói:

- Giết! Giết! Giết! Nhạc Trọng đã định sẵn hôm nay phải giết sạch chúng ta, con đường sống duy nhất của chúng ta là giết chết hắn!

Trong tiếng gầm gừ điên cuồng, những tên phản quân kia điên cuồng trùng kích qua đây.

Thấy đám phản loạn khí thế hung mãnh như hổ báo, những binh lính ủng hộ Nhạc Trọng cũng có không ít người hoảng loạn sợ hãi, trực tiếp tan vỡ chạy tứ tán. Dù sao trong bọn họ không ít người trước đều là nô lệ, sức chiến đấu, ý chí chiến đấu đều kém xa đám phản quân kia.

Nhạc Trọng tiện tay đẩy lùi một gã Liệt Viết chiến sĩ, trầm giọng nói:

- Giết sạch đám phản quân này, Ba Lưu Tư!

Ba Lưu Tư lẳng lặng đứng thẳng tại một góc, khoác áo choàng như u linh, thân hình khẽ động, trực tiếp tiến thẳng về phía đám phản loạn một cách đầy quỷ mị.

Ba Lưu Tư trong tay cầm một khúc xương thú dài đến hai thước, nó huy động một lực lượng thật lớn vào khúc xương thú này, như một ngọn Thái Sơn nện vào đám phản loạn kia.

Đám phản loạn kia chỉ cần tiếp cận Ba Lưu Tư trong vòng năm thước, sẽ như con kiến hôi bị khúc xương thú kia quật nát, nơi nào nó đi qua, dường như một cỗ máy chém giết thẳng tay chém chết đám quân phản loạn.

Ba Lưu Tư như một cỗ máy chém giết phóng về đoàn người, đám Liệt Viết chiến sĩ cực mạnh được trang bị Liệt Viết chiến giáp đang chiến đấu kịch liệt với Nhạc Trọng, căn bản vốn không có bất cứ thứ gì có thể chống lại sự xông lên của y.

Trong ba nhịp thở ngắn ngủi, Ba Lưu Tư xuất hiện trước người Hoàng Phổ Liệt Hỏa tướng mạo anh tuấn.

Hoàng Phổ Liệt Hỏa nhìn thấy Ba Lưu Tư gần như xuất hiện trong chớp mắt đến trước mặt mình, trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng, hối hận, sợ hãi cả tiếng thét to:

- Đừng giết tôi! Tôi đầu hàng! Tôi nguyện ý dẫn theo cả bộ tộc Cuồng Phong đầu hàng Nhạc Trọng thủ lĩnh. Tôi bằng lòng làm nô lệ, đừng giết tôi! Tôi nguyện ý dẫn theo cả bộ tộc Cuồng Phong trấn áp đám phản loạn đáng chết này, tôi là bị Tây Môn Huy đầu độc nên mới ra nông nỗi này…

Hoàng Phổ Liệt Hỏa còn chưa dứt lời, một cây cốt bổng thật lớn mang theo âm thanh bạo liệt nện thẳng vào đầu y. Đầu y trong nháy mắt vỡ tung, não mãu văng khắp mặt đất.

Một gậy biến Hoàng Phổ Liệt Hỏa thành thịt nát, Ba Lưu Tư lại nhảy vào trong đoàn người, dường như một cỗ máy chém giết khủng khiếp lao đến trước người Tây Môn Huy.

Tây Môn Huy mười phần hối hận, khổ sở thở dài, một dao tự cắt đứt cổ mình:

- Là tôi nhìn sai rồi! tôi sẽ lấy cái chết để đền tôi, cầu người buông tha tộc nhân của tôi!

Ba Lưu Tư vọt đến trước người Tây Môn Huy, tiện tay một gậy đánh nát thân thể Ba Lưu Tư ra thành thịt vụn, thuận thế đạp nát tám gã chiến sĩ tinh nhuệ của Tây Môn thôn ra thành thịt vụn, tiếp tục nhảy vào đoàn người.

Tiền Long một bên tràn ngập kinh khủng điên cuồng rít gào trứ, một bên mang theo hơn mười chiến sĩ bộ lạc Tấn Mãnh Long bỏ chạy về phía xa:

- Cho ta lên! Đứng vững cho ta!




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.