Hảo Mộc Vọng Thiên

Chương 4




Thiên Thiên không kịp nghĩ liền châm biếm lại, “Ồ, thì ra anh thường ăn cà mên loại lớn nhất nên mới có kinh nghiệm như vậy.”

Thẩm Hạo ha ha cười lớn.

Văn Văn che miệng cười, trả lời: “Hai người thật sự là hợp đôi.” lập tức cô bị ánh mắt hung ác của Thiên Thiên trừng lớn, Thẩm Hạo tiếp tục giả vờ vô tội.

Không khí có phần kì cục, anh chàng họ Vương mê mang, không rõ tình huống này là gì.

Thẩm Hạo bỗng nhiên nói: “Này, lại đây, chúng ta nói chuyện.”

Anh ta nghi hoặc, cũng có ý muốn thăm hỏi, nên cùng Thẩm Hạo đi.

Thiên Thiên biết rõ Thẩm Hạo nhất định sẽ không nói tốt cho mình, chẳng qua may mắn cô không có hứng thú với anh Vương này, tùy hắn nói bậy đi.

Hai người nói chuyện ở đằng xa nên cũng không nghe rõ nội dụng, Thiên Thiên chỉ nghe loáng thoáng Thẩm Hạo nói cái gì mà: trên máy bay không cho mang chất lỏng này nọ vài câu, Thiên Thiên thầm mắng một câu: “Nhàm chán.” Rồi lôi Lâm Hi đi.

Lúc về đến nhà đã không còn sớm, Thiên Thiên vốn định sớm đi rửa mặt nghỉ ngơi lại ma xui quỷ khiến cô nhớ tới đề nghị của Lâm Hi, trong đâu nảy lên ý nghĩ, liền khó mà áp chế, cô online chơi game.

Danh sách online thấy Trường Kiếm Tận Thiên.

Thiên Thiên vẫn còn đang suy tư nên dùng cách nào để dụ hắn mắc câu thì có người nhắn tin: “Tâm Hữu Thiên Thiên Kết, sư môn báo nguy, mau trở về tổng đàn.”

Người đó acc là: Giận đỏ mặt vì hồng nhan. Thiên Thiên thường ngày tuy không nói quen biết nhiều, chỉ biết lo luyện cấp, nhưng tên người cô không thể không nghe nói qua.

Hắn là Đệ Nhất cao thủ, dựa theo quy củ của môn phái thì hắn là sư huynh của Thiên Thiên.

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Xảy ra chuyện gì?”

Giận đỏ mặt vì hồng nhan: “Cô xem tin tức của Hệ thống đi, tôi còn phải báo cho các sư huynh đệ khác.”

Thiên Thiên đang ở Vạn Hoa Lâu, cơ bản không biết tin tức gì, cũng không quen cập nhật thông tin, bình thường người báo tin cho cô luôn là Tiêu Dao và Lâm Hi, bây giờ bọn họ lại không online, cô chỉ phải tự lực cánh sinh.

Không xem thì thôi, mới nhìn cô đã giật mình.

Mười tin mới nhất đều có liên quan đến một người: Trường Kiếm Tận Thiên.

Hệ thống thông báo: người chơi Trường Kiếm Tận Thiên một mình nghênh chiến tam đại cao thủ của phái Tuyết Sơn, đá ba người

ngã xuống ngựa.

Hệ thống thông báo: người chơi Trường Kiếm Tận Thiên bị nhốt trong Cửu Tuyệt trận, tình thế không lạc quan.

Hệ thống thông báo: người chơi Trường Kiếm Tận Thiên phá Cửu Tuyệt trận, đuổi giết đến đỉnh Tuyết Sơn.

Hệ thống thông báo:….

Thiên Thiên sửng sốt, hắn muốn làm cái gì vậy?

Đỉnh Tuyết Sơn không có kì hoa dị thảo, chỉ có một ông già đầu tóc bạc trắng, cũng là sư phụ của cô, trong trò chơi, đại Boss của phái Tuyết Sơn là Tuyết Sơn lão tổ.

Đing một tiếng, Hệ thống kêu lên: Tiêu Dao online.

Thiên Thiên vội vàng kêu anh: “Mau xem thông báo của Hệ thống, Trường Kiếm Tận Thiên muốn làn gì vậy?”

Tiêu Dao: “Rất rõ ràng, anh ấy muốn giết Tuyết Sơn lão tổ.”

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Làm nhiệm vụ?”

Tiêu Dao trả lời: “Em nghe qua có kiểu nhiệm vụ này sao?”

Thiên Thiên nhớ lại, cái game này là cực đoan biến thái, nhưng không biến thái đến nỗi này.

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Vậy là vì cái gì?” cô tiếp tục rối loạn không hiểu nổi.

Tiêu Dao: “Thiên Thiên, chiều hôm nay em không online, không biết việc này rồi.”

Thiên Thiên ngồi chờ đoạn tiếp theo.

Dường như muốn thu hút sự chú ý của cô, qua khoảng 5′ Tiêu Dao mới nói tiếp, lúc đó Thiên Thiên lại nhận được tin nhắn của Giận đỏ mặt vì hồng nhan, giục cô về tổng đàn.

Tiêu Dao: “Giận đỏ mặt vì hồng nhan hồi chiều cầu hôn người chơi tên Thuần Khiết không thành, thẹn quá hóa giận liền giết cô ấy, có người bênh vực Thuần Khiết, hắn ỷ vào cấp bậc cao của mình xem thường người khác, hơn nữa lại kiêu ngạo, nghĩ mình là lão đại, không có ai là đối thủ của hắn, nói mọi người đều phải thần phục hắn.”

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Tên này thật là điên.”

Tiêu Dao: “Cho nên có người phải dạy dỗ hắn.”

Thiên Thiên ngộ ra, “Anh nói Trường Kiếm Tận Thiên làm vậy là muốn nhắm vào hắn?”

Tiêu Dao: “Không sai.”

Thiên Thiên đổ mồ hôi lạnh, cô có thể hiểu được dụng ý của Trường Kiếm Tận Thiên rồi, giết Tuyết Sơn lão tổ, tất cả đệ tử phái Tuyết Sơn sẽ không có sư phụ, có kinh nghiệm củng không thể học võ thăng cấp, đương nhiên cấp bậc của Giận Đỏ Mặt Vì Hồng Nhan cũng không thể tăng nữa, làm vậy với hắn là đả kích trực tiếp nhất và hữu hiệu nhất. Nhưng cô có chỗ vẫn không hiểu, cô hỏi: “Trường Kiếm Tận Thiên vì cái gì không khiêu chiến hắn, mà lại làm việc phiền phức quanh co như vậy?”

Tiêu Dao: “Em không thấy làm vậy càng chấn động sao?”

“…” Thiên Thiên nghĩ, hình như đúng là vậy, “Nhưng mà muốn giết lão tổ chẳng phải chuyện dễ dàng.”

Tiêu Dao: “Vậy thì phải xem thủ đoạn của Trường Kiếm Tận Thiên, nhưng anh nghĩ anh ấy sẽ làm được.”

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Này, anh cũng là đệ tử phái Tuyết Sơn, lão tổ cũng là sư phụ của anh, anh một chút cũng không lo lắng sao?”

Tiêu Dao sảng khoái cười nói: “Trường Kiếm có hỏi qua ý kiến của anh, anh ủng hộ anh ấy vô điều kiện, trò chơi chủ yếu là để tiêu khiển, làm gì phải sợ chứ, phải lo nghĩ suy tính, vậy thì còn gì vui vẻ.” (làm sếp ở công ty nước ngoài mà cũng ở không quá ha >”

Tâm Hữu Thiên Thiên Kết: “Anh nói nghe nhẹ hều.” cô đang hết sức khẩn trương, Trường Kiếm Tận Thiên và cô thù sâu như biển, cô không lúc nào không nghĩ đến báo thù, võ công thì không bằng người ta, bây giờ lại không có sư phụ, vậy cả đời này đều bị hắn ức hiếp.

Thiên Thiên nhanh chóng lấy 5000 lượng chuộc thân, vốn dĩ cô quyết định qua 72 tiếng tiết kiệm chút tiền, nhưng tình thế nguy cấp trước mắt cô không thể vì nhỏ mất lớn.

Dung ma ma cười đầy mặt nhận tiền, đưa cho cô một tờ giấy mỏng: “Đây là khế bán thân của cô nương.”

Thiên Thiên mở ra nhìn, nhất thời nổi trận lôi đình, người đem cô bán vào thanh lâu là Trường kiếm Tận Thiên.

Thù này không đội trời chung, Thiên Thiên hai mắt phóng lửa, nắm chặt hai đấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.