Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài

Chương 15: Chương 15




Sau khi nhghe xong đi Trần nói, tiểu nữ hài mẫn cảm mà cảm giác được, trước mắt câi dì ở trước mắt này tuy cười rất dịu dàng, nhưng dì ấy rõ ràng là không thích chị Vi Vi của mình......

Nhấp môi, Vu Nhạc Nhạc đẩy mẹ mình ra, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nghiêm túc mà chú ý dì Trần, "Dì à, dì nói thế là có ý gì ạ? Chị Vi Vi sẽ làm cái gì đối với con?"

Ba mẹ Vu Nhạc Nhạc nhìn nhau liếc mắt một cái, tựa hồ cũng có chút kinh ngạc.

Kỳ thật ngày này thời gian, bên ngoài phát sonh quá nhiều chuyện rồi, trên mạng cũng ngập tràn đủ các thể loại đồn đãi, bọn họ vốn là lo lắng cho con của mình, đã chịu ngôn luận trên mạng ảnh hưởng, xác thật có chút kích động.

Nhưng mà, sau khi nhìn thấy con gái tỉnh lại, thoạt nhìn cũng không có cái gì khác thường. Hơn nữa nhắc tới khi nhắc đến Hàn Mộ Vi cũng không lộ ra cảm xúc bài xích, thậm chí sau đó ẩn ẩn mà ở giữ gìn Hàn Mộ Vi, suy nghĩ của bọn họ cũng thay đổi.

Dù sao ngày thi đấu hôm đó ấn tượng của bọn họ đối với Hàn Mộ Vi cũng không tệ. Hơn nữa, đứa con gái của học còn muốn xin chữ kia của Hàn Mộ Vi. Hàn Mộ Vi còn vui vẻ vẽ cho cô bé một biwsc vẻ thiếu nữ Q nữa, mà tờ chữ kos kia bây giờ cũng được bokm họ cẩn thậm đặt vào trong khuôn, đặt ở trên bàn sách trong phòng của con gái......

Vu mẹ thử tính nói: "Nhạc nhạc, chị Vi Vi của con...... Ngày đó sao lại đến đó tìm con?"

Nghe vậy, Vu Nhạc Nhạc sửng sốt một chút, mím môi, cô bé nhớ rõ, Vi Vi tỷ nói qua, không thể đem chuyện này nói cho người khác, muốn đem nó trở thành bí mật giữa hai người học......

Hơn nữa, chị Vi Vi còn nói, nếu như bị những người khác đã biết, bọn họ sẽ đem cái người ngoài hành tinh là chị ấy đi mất......

Vu Nhạc Nhạc nhắm chặt đôi môi, cúi đầu rất lâu không nói lời nào.

Cảnh tượng này khiến cho những người ở xung quanh có suy nghĩ khác. Dì Trần và mấy người khác nhìn nhau, trong mắt đều mang theo hoài nghi, thậm chí tự bản thân Dì Trần đã nhận định, nhất định là Hàn Mộ Vi đã làm cái gì đối với tiểu nữ hài này! Bằng không cô bé nhất định sẽ không phản ứng giống như thế......

"Nhạc Nhạc, không cần lo lắng, mặc kệ cô ta làm cái gì đối với con, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con, về sau không để cho cô ta đến gần con lần nữa!"

Vừa nghe thấy lời này, Vu Nhạc Nhạc luống cuống, ngẩng đầu lên, "Vì cái gì không cho chị Vi Vi đến gần con?! Chị ấy không thích con sao? Chị ấy rõ ràng đã nói sau này mỗi tuần sẽ đến tìm con một lần......"

Vừa mới nói xong, tiểu nữ hài liền vẻ mặt ảo não mà ngậm lại miệng, cô bé sao lại đem cuộc nói chuyện của hai người họ đem nói ra rồi......

Chị Vi Vi nói qua, vết thương của cô bé phải thoa thuốc, hơn nữa lúc sau đó mấy ngày cuối tuần đều phải tiếp nhận trị liệu liên tục lần nữa mới được...... cô nói cô bé về sau sẽ mỗi cái cuối tuần tới tìm cô bé một lần......

Lúc chị Vi Vi trị thương cho mình có chút căng thẳng, ngay từ đầu tuy rằng đau, rất khó chịu, nhưng sau lại băng băng lương lương cảm giác lại rất thoải mái. Hơn nữa tự bản thân cũng có một chút cảm giác vết thương ở chân mình có một chút biến đổi tốt hơn......

Chị Vi Vi quả nhiên là người ngoài hành tinh thần kỳ, chị ấy nhất định có thể trị lành cho mình!

Tiểu nữ hài trong lòng còn không có đã định quan niệm, cô bé tin tưởng Hàn Mộ Vi nói, tin tưởng cô là người ngoài hành tinh, tin tưởng vết thương của bản thân nhất định có thể chữa khỏi.

Ba của Vu Nhạc Nhạc cũng đã nhíu mày lại, so với vợ mình thì ba Nhạc Nhạc lại tương đối bình tĩnh hơn. Những cái ngôn luận trên mạnh đó không khiến cho ông ta tin là mấy. Dù sao tình trạng thật sự của Nhạc Nhạc ông ta mới là người rõ nhất. Theo như ông ta biết Hàn Mộ Vi chính là nhân vật chính của chương trình 《 đương sự 》 khiến cho oanh động. Hơn nữa không có tiếng tăm gì không cầu hồi báo mà làm rất nhiều chuyện tốt, ông ta lại càng thêm tin tưởng chắc chắn chuyện này chỉ là một sự hiểu lầm.

Ông ta thậm chí hoài nghi, có phải có người khác trà trộn lén lút đi vào trung tâm, làm ra chuyện gì với Hàn Mộ Vi và Nhạc Nhạc hay không? Bằng không là sao tình trạng của hai người đều giống nhau như thế, đều ngủ say lâu như vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.