Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 18: cuộc gặp gỡ phần 1




- Còn giống như chưa thành thục...

Nhìn thoáng qua, Trương Huyền liền biết, cách thành thục có lẽ còn có một đoạn thời gian. Xích Huỳnh quả thành thục, toàn thân sẽ biến thành màu đỏ thắm, sau đó tản mát ra huỳnh quang, hiện tại đỏ nhạt, nói rõ giống như đám người Đổng Hân đoán, chí ít còn cần bảy tám ngày, thậm chí thời gian nửa tháng mới có thể thành thục.

Ở trước cây, nằm sấp một con Nha Kiếm Linh Hổ to lớn, dài hơn năm thước, cao hơn hai mét, tản mát ra cảm giác áp bách làm người ta hít thở không thông. Còn có một con, thỉnh thoảng nhìn ra phía ngoài, giống như đã biết bên ngoài có người tới, trong ánh mắt mang theo lo lắng, tựa hồ do dự, có muốn hủy Xích Huỳnh quả, sau đó chạy trốn hay không. Lúc này, khói mù Kinh Hồn Hương còn không có bay vào, hai đại gia hỏa tự nhiên cũng không biết, người bên ngoài đã sớm chuẩn bị.

- Xem ra tình báo của Đổng Hân rất chuẩn xác...

Nhìn thoáng qua, trên cây quả thực chỉ có mười trái, hai con Nha Kiếm Linh Hổ đều là Tằm Phong cảnh đỉnh phong, Trương Huyền âm thầm gật đầu. Nữ nhân này, mặc dù sự tình lần trước không thận trọng, nhưng bình thường vẫn rất đáng tin. Có thể điều tra kỹ càng như thế, chỉ sợ đi vào sơn động này không chỉ một lần. Mặc dù Nha Kiếm Linh Hổ cẩn thận, nhưng phải ăn uống ngủ nghỉ, chỉ cần sơ sẩy, lấy thực lực của nàng, tiến vào bên trong, lặng lẽ dò xét, còn có thể làm được.

- Hiện tại có hai biện pháp, thứ nhất, thả Tử Dương thú ra, chém giết hai gia hỏa kia tại chỗ, quang minh chính đại, chiếm hữu Xích Huỳnh quả... Như vậy mặc dù trực tiếp, nhưng rất dễ dàng bại lộ Vu Hồn cùng Thiên Nghĩ Phong Sào tồn tại! Thứ hai, nghĩ biện pháp thúc Xích Huỳnh quả, trực tiếp hái xong rời đi, thần không biết quỷ không hay, cũng tránh khỏi gặp gỡ hai Danh Sư, bớt đi không ít phiền phức...

Trong lòng Trương Huyền suy tư.

Thả Tử Dương thú ra, giết chết hai gia hỏa này, quá dễ dàng, nhưng mà Tử Dương thú từ đâu tới, bản thân lại làm sao trà trộn vào, rất khó giải thích với đám người Hồ Yêu Yêu.

- Loại thứ hai đi!

Suy đi nghĩ lại, vẫn là loại thứ hai ổn thoả. Dù sao thứ này, là vật vô chủ, chỉ cần lấy được, chính là của mình, không cần thiết lễ nhượng.

- Trước để hai gia hỏa này mê đã...

Có quyết định, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, Vu Hồn lui về phía sau mấy bước, khống chế khói bụi Kinh Hồn Hương, chậm rãi bay tới.

Muốn thần không biết quỷ không hay, trộm đi trái cây, trước mê ngất hai gia hỏa này, nếu không, bọn họ tận mắt thấy trái cây biến mất, cũng sẽ đoán được thủ đoạn của Vu Hồn.

Kinh Hồn Hương lặng yên không một tiếng động, ở dưới Vu Hồn khống chế, càng thêm nồng đậm, hai con Nha Kiếm Linh Hổ đang phòng bị tu luyện giả phía ngoài xông tới, căn bản nghĩ không ra, đã có người hạ độc chúng, không hề phát giác, ngửi mấy lần, liền toàn thân lay động, tựa như uống say, rơi vào mê huyễn.

Thấy hai gia hỏa biến thành bộ dáng này, Trương Huyền biết, đã mất đi sức phán đoán, mấy bước đi tới trước Xích Huỳnh quả. Tinh thần khẽ động, Thiên Đạo chân khí hỗn hợp Địa Mạch linh dịch chảy xuôi.

Hồ Yêu Yêu nói qua, Xích Huỳnh quả còn chẳng biết lúc nào thành thục, hắn liền dám tới, không sợ chậm trễ nghi thức viện trưởng kế vị, chính là bởi vì có thủ đoạn này. Lúc trước thúc qua Thập Diệp hoa, biết phương pháp, Địa Mạch linh dịch hỗn hợp Thiên Đạo chân khí, chui vào thân cây, không đến mười phút đồng hồ, trái cây màu đỏ trước đó liền mùi thơm nức mũi, trở nên đỏ thẫm, tản mát ra huỳnh quang.

- Thành thục!

Ánh mắt sáng lên, bàn tay vạch một cái, thu mười trái Xích Huỳnh quả vào hộp ngọc, lúc này Trương Huyền mới thở ra một hơi. Quay đầu nhìn thoáng qua, thấy hai gia hỏa kia rơi vào mê huyễn, vẫn lảo đảo như cũ, còn không có tỉnh lại, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, mang theo không gian giới chỉ, vội vã đi ra ngoài.

Mới vừa đi tới cửa động, liền thấy hai vị Danh Sư đốt Kinh Hồn Hương chậm rãi đi tới, như muốn nhìn một chút, Nha Kiếm Linh Hổ có trúng chiêu hay không. Không để ý tới đối phương, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, khống chế không gian giới chỉ, bay thẳng ra ngoài, không lâu sau lần nữa trở lại không trung.

Một lần nữa trở lại địa phương mà đám người Hồ Yêu Yêu không phát hiện được, lúc này mới thả thân thể ra, tinh thần quay về. Thời gian Vu Hồn ăn cắp Xích Huỳnh quả, thân thể đã tu luyện Ngũ Diệu Kim Thân đến đệ tam trọng.

Đi đến loại cảnh giới này, lực lượng thân thể lần nữa bạo tăng gấp đôi, từ trước đó 8 triệu đỉnh, đạt đến 16 triệu đỉnh! Cộng thêm hồn lực, chân khí, đã nắm giữ 53 triệu đỉnh, không hề kém Bán Thánh đỉnh phong! (*Bán Thánh sơ kỳ 40 triệu đỉnh, trung kỳ 44 triệu đỉnh, hậu kỳ 48 triệu đỉnh, đỉnh phong 52 triệu đỉnh!)

Cảm nhận được lực lượng trên người, hai mắt Trương Huyền tỏa ánh sáng. Đạp Hư cảnh sơ kỳ, liền nắm giữ sức chiến đấu có thể so với Bán Thánh đỉnh phong, nói ra tuyệt đối có thể dọa chết người. Đây cũng không phải thiên tài hay yêu nghiệt, mà là phong thái tuyệt thế.

- Trở về...

Thở ra một hơi, ngăn chặn hưng phấn trong lòng, Trương Huyền cười nhạt một tiếng, đứng dậy, thân thể nhoáng một cái, bay vút về phía đám người Hồ Yêu Yêu. Còn chưa tới trước mặt, liền cảm thấy năng lượng ba động kịch liệt, từng đạo sóng khí không ngừng bắn ra.

- Nguy rồi...

Con ngươi Trương Huyền co rụt lại, tăng thêm tốc độ, thẳng tắp phóng đi, mấy tức sau, lập tức nhìn thấy chỗ cũ chân khí bay loạn, mấy người đang chiến đấu. Tiết Chân Dương, Hồ Yêu Yêu, Đổng Hân còn có Long Thương Nguyệt, đang vây quanh một người, đủ loại công kích tầng tầng lớp lớp, mà người bị nhốt kia, mặc dù lấy một địch bốn, nhưng không có dấu hiệu tan tác, ngược lại thành thạo điêu luyện, ép bốn người phải thi triển tuyệt chiêu mới có thể bảo mệnh.

- Là gia hỏa Tằm Phong cảnh đỉnh phong kia?

Trương Huyền nhíu mày, không khỏi sửng sốt. Nếu như bọn họ vây công Bán Thánh, đối phương lấy một địch bốn ngược lại cũng thôi, nhưng vây công lại là gia hỏa Tằm Phong cảnh thực lực tương đồng bọn hắn!

Thực lực tương đồng, bốn người ngay cả một cái cũng khó chiến thắng, thật hay giả? Hồ Yêu Yêu, Tiết Chân Dương... Mỗi người ở Danh Sư học viện, đều là nhân vật thiên tài đại danh đỉnh đỉnh, cùng cấp bậc có thể thắng, đã đếm được trên đầu ngón tay. Mà bây giờ, bốn người liên thủ, không những không chiếm thượng phong, còn bị áp chế, cái tên này... cũng rất nghịch thiên nha!

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy vị Bán Thánh kia dựa vào một nham thạch, ánh mắt lạnh lùng, dường như không lo lắng đồng bạn của mình thất bại chút nào. Xem ra hắn đối với đồng bọn của mình có tự tin rất lớn.

- Dừng tay!

Thấy tiếp tục đánh nữa, đám người Hồ Yêu Yêu tất nhiên ăn thiệt thòi, Trương Huyền nhịn không được, hét lớn một tiếng, thân ảnh nhoáng một cái, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.