Hạnh Phúc Thật Sự Mong Manh?

Chương 27: Chương 27 - End




Cẩm Tú do đầu bị va đập mạnh tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn hôn mê chưa tỉnh, Tài túc trực ngày đêm bên cô ta không rời, còn Hạnh sau hôm đó có cảm thấy cuộc đời thứ rẻ tiền nhất chính là lòng tin, Hạnh nhắn cho Tài một tin nhắn thật dài,không phải cô giải thích cho Tài hiểu cô mà Hạnh không muốn bị ai hiểu lầm, xong cô vứt luôn cái sim đang dùng, Hạnh thay sim mới,không còn muốn dây dưa gì ở đây.

Hôm nay Hạnh trả nhà, cô đang thu dọn đồ đạc thì có người đến nhấn chuông cửa liên tục, Hạnh suy nghĩ chẳng biết ai đến,Hạnh đi ra mở cổng,cô hơi bất ngờ khi người đứng trước cổng là Tình. Hạnh vừa mở cổng chưa kịp nói gì thì bất ngờ bị Tình tán một bạt tai vào mặt.

- Bốp, đồ hồ li tinh, tôi thật không ngờ mình đã nhìn nhầm cô, cô chỉ bằng tuổi của tôi, cô nghĩ gì mà lại đi cặp kè với ba tôi hả? Nói xong Tình vứt một xấp ảnh vào mặt Hạnh,trong hình là cảnh ông Thiên Ân thân mật cầm tay Hạnh,rồi hình Hạnh đỡ ông Thiên Ân trông từ xa như hai người đang ôm nhau. Hạnh từ lúc bị Tình tát, cô đứng như trời trồng chưa kịp nói gì thì Tình hung hăng đẩy Hạnh,bất ngờ Hạnh bị đẩy ngã xuống nền đất, Tình chỉ thẳng vào mặt Hạnh:

- Tốt nhất cô tránh xa ba tôi ra, đừng để tôi biết cô còn qua lại với ông ấy, tôi sẽ cho cô biết tay,cái đồ không biết liêm sỉ tôi khinh.

Thật ra sau khi đưa ông Thiên Ân về biệt thự,Tình đã sốc khi nghe bà Mộng Cầm nói ba cô đang cặp kè với Hạnh, ban đầu Tình không tin nhưng khi cô được bà Mộng Cầm cho xem sấp hình này Tình đã rất tức giận,khó chịu,Tình không nghĩ Hạnh là hạng người này, người ta nói không sai, đúng là đừng trông mặt mà bắt hình dong. Tình đã vô cùng tức giận,thông qua Mạnh Tình biết Hạnh đã nghỉ việc,nên cô xin địa chỉ từ quản lý vội vàng chạy đến đây để gặp mặt cảnh cáo Hạnh. Hạnh từ bất ngờ chuyển sang giận dữ,cô đứng vụt dậy,hét vào mặt Tình:

- Cô biết cái gì mà nói, người không có tư cách nói tôi nhất chính là cô, cô cút về bên gia đình với người cha đáng kính của cô đi.

Tình không ngờ Hạnh lại phản ứng dữ dội như vậy, đã là kẻ thứ 3 không biết xấu hổ còn lớn tiếng trách mắng cô,Tình giận dữ lao vào tát Hạnh thêm một cái nhưng lần này Hạnh nhanh tay chụp lấy tay Tình cô hất mạnh tay Tình ra, Hạnh lúc này vì một lúc chịu đựng nhiều cú sốc,cô không còn kiềm chế được bản thân, Hạnh bước tới trước mặt Tình,cô liên tiếp tát Tình hai cái thật mạnh, Hạnh nói trong tức giận:

- Cái tát này tôi trả lại cô, nói cho cô biết, trước khi muốn đánh người phải tìm hiểu rõ nguyên nhân đừng vô cớ sinh sự.Còn cái tát thứ hai cô về hỏi ba cô tôi là gì của ông ta, gia đình hạnh phúc mà cô đang có dựa vào nỗi đau của mẹ con tôi, cô không có tư cách để dạy đời tôi. Người như cô quen sống trong nhung lụa thì hiểu đéo gì về sự khốn khổ của những người nghèo hèn như tôi.

Tình bị tát ôm mặt đau đớn, từ nhỏ đến lớn không ai dám đụng đến Tình dù chỉ là cái móng tay vậy mà không ngờ Hạnh lại dám đánh cô, Tình ôm mặt đứng dậy lao về phía Hạnh,lúc này cả hai bị sự điên cuồng nóng giận làm mất bình tĩnh,Tình chỉ thẳng mặt Hạnh hét lớn:

- Cô dám đánh tôi, cô có tư cách gì để đánh tôi, một kẻ hèn hạ như cô chỉ vì tiền không tiếc rẻ bản thân đi làm bồ nhí cho người hơn tuổi cha mình, cô xứng để đánh tôi sao.

- Câm miệng, ai nói với cô tôi làm bồ nhí của ông ta?

- Cần ai nói sao, chứng cứ rành rành ra đó,cô chối được sao?

Tình chỉ vào những tấm hình đang rơi vãi trên mặt đất,Hạnh ngồi xuống nhặt từng tấm hình lên cô cười mà nước mắt cứ thi nhau rơi xuống, Hạnh đưa sấp hình tới trước mặt Tình cô nói gần như không nên lời:

- Chỉ bằng những thứ này mà cô khẳng định tôi làm nhân tình của ba cô sao?

Tình sững lại trước thái độ khác thường của Hạnh, nhưng cô tin vào mắt mình, tin vào sự đau khổ của mẹ cô khi phát hiện ra sự thật này,mẹ cô đã mất ăn mất ngủ gầy đi trông thấy chỉ vì biết được ba cô vụng trộm sau lưng bà, trước giờ ba Tình luôn yêu thương mẹ cô, Tình nghĩ tới mẹ mà thương xót,cô nhìn chằm chằm vào Hạnh khẳng định:

- Đúng, mắt tôi không mù đến nỗi không biết phân biệt đúng sai!

- Hahaha đúng sai sao? Sao cô không về hỏi rõ ba cô, hỏi xem ông ta ngày xưa đã ruồng rẫy mẹ con tôi như thế nào, để đến với một người vợ giàu có mang lại danh lợi cho ông ta, ông ta đã tàn nhẫn vứt bỏ tôi khi tôi còn chưa được tượng hình,ông ta không xứng để tôi gọi một tiếng ba, giờ thì cô nghe cho rõ, tôi chính là chị em cùng cha khác mẹ với cô, người mà cô gọi là bồ nhí hay tình nhân của ba cô, chính là con gái ruột của ông ta nghe rõ chưa, giờ thì cút đi, cút về với gia đình cô, tôi không muốn nhìn mặt các ngươi thêm phút giây nào nữa.

Tình như sét đánh ngang tai, Tình không tin vào những gì vừa nghe, Tình lắp bắp hoảng loạn nói:

- Không đúng, sao có thể, là cô bịa đặt dựng chuyện, tôi không tin... Không.... Không phải như vậy...

Thấy Tình có biểu cảm như chính cô lúc vừa biết ông Thiên Ân là ba mình, Hạnh vừa giận vừa thương,cô nhỏ giọng lại nói:

- Về đi,gia đình cô đừng bao giờ làm phiền tôi nữa,tôi cũng sẽ không dính dáng gì đến các người với tôi không có khái niệm về ba, ông ấy chết lâu rồi.

Tình như người điên,cô nhìn Hạnh như không tin những gì Hạnh nói, Tình lắc đầu,cô hoảng loạn quay đầu đi, những bước chân loạn choạng như người say,

1Hạnh nhìn theo bước chân Tình đi, lòng cô trĩu nặng chua xót,Hạnh chưa kịp ổn định cảm xúc,một màn trước mặt làm cô thất thanh hét lên:

- Tình,,, cẩn thận

Nhưng không kịp nữa rồi Tình vì tinh thần không ổn định,cô như người vô hồn bước đi trong cơn hoảng loạn nên không nghe Hạnh nói, cô không để ý một chiếc xe máy lao tới cô với tốc độ nhanh,Tình bị hất mạnh văng ngã xuống đường:

- RẦM.

- Á....

Tình ngã sống xoài xuống đường, người Tình đầy máu tươi, trước khi mất đi ý thức Tình nhìn thấy khuôn mặt Hạnh đầy nước mắt lo lắng ôm lấy cô, Tình mỉm cười nhìn Hạnh,cố đưa tay lên lau nước mắt cho Hạnh, cô nói:

- Tha thứ cho ba, em xin lỗi.

Rồi tay Tình buông thõng xuống nằm bất động trong vòng tay Hạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.