Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau

Chương 18: Chương 6.2




Hai người nói xong điện thoại, Tần Mục ngồi trên sô pha thở dốc. Đến rồi, quả nhiên đến rồi, trận gió lốc tài chính cơ hồ thổi quét cả Châu Á đề cập đến hơn mười quốc gia, khiến nhóm đại ngạc Soros ăn được béo phì, nếu nắm chắc cơ hội, một tháng sau Tần Mục có thể thao tác đủ loại thủ pháp, mà bây giờ chỉ có thể chờ đợi, trước tiên tạo ra thật nhiều khe hở mới tốt.

Trang Nam đưa hai vợ chồng Triệu Việt về tới trong nhà, vui vẻ lái xe về trả cho Tần Mục. Tần Mục rất có hảo cảm với Trang Nam, cảm thấy hắn là một nhân tài, khi Trang Nam rời khỏi còn tặng hai gói thuốc lá cho hắn. Tần Mục vẫn luôn thích người có năng lực, luôn muốn lung lạc họ là chủ yếu.

Dù sao hiện tại không có người của ban kỷ luật thanh tra tại đây, hơn nữa Tần Mục còn lớn hơn Trang Nam vài cấp, không tính là hối lộ. Nhìn thấy Trang Nam lên xe taxi rời khỏi, Tần Mục đột nhiên phát hiện, nguyên lai bữa cơm hôm nay người chân chính đắc lợi chính là Trang Nam.

Cúi đầu cười khổ, Tần Mục ngồi vào trong xe chậm rãi khởi động, chạy chậm về hướng biệt thự.

Ngày hôm sau, Tần Mục vừa đến cơ quann liền mời dự họp khẩn cấp, toàn bộ nhân viên công tác thuộc khu Phổ Thượng, từ bí thư đảng ủy cùng khu trưởng xuống tới lâm thời công đều có mặt.

Ở trong buổi họp, Tần Mục dùng ý tứ một lãnh đạo cao tầng biểu hiện, dứt khoát tiến hành phân tích hành vi hủ bại của Lan Hướng Trung, chỉ mặt gọi tên bắt đầu đại hội phê bình. Đây không phải tọa đàm, cũng không phải phái nhiệm vụ, hoàn toàn là Tần Mục lập uy. Trong lúc nói chuyện, hắn đem chuyện Lan Hướng Trung vi phạm quy kết cho tố chất kém cỏi không đứng vững trước cám dỗ của Lan Hướng Trung, khiến cho hắn biến thành con sâu làm rầu nồi canh, tỏ vẻ thật đau lòng. Đồng thời Tần Mục cũng dõng dạc phát biểu cách nhìn về tương lai, đưa ra ý kiến chỉ cần mọi người cùng đồng tâm hiệp lực, đoàn kết nhất trí, Phổ Thượng sẽ có cơ hội siêu việt những khu khai phát khác.

Quyết tâm này biểu hiện có chút lớn, ở trong loại tình huống như hiện nay, Tần Mục hô khẩu hiệu như vậy làm người bên dưới có chút bĩu môi. Tần Mục ngồi trên đài, lưu ý biểu tình người bên dưới, trong lòng đã có tính toán. Bình thường người lộ ra biểu tình khinh bỉ hoặc khinh miệt đều hơn bốn mươi, mà những người có vẻ nóng lòng muốn thử đều là thanh niên hai ba mươi tuổi. Tần Mục chỉ mới hai mươi bảy, hắn ngồi trên cao đã khiến cho những người trẻ tuổi thấy được hi vọng. Mà những người hơn bốn mươi, chỉ sợ đời này thăng chức vô vọng, chỉ biết sống được ngày nào hay ngày nấy, ý thức giao tranh đã bị mấy đời bí thư khu trưởng ma luyện không còn nửa phần dấu vết.

Tần Mục lại vạch ra, khu Phổ Thượng có được vị trí địa lý có tiền cảnh phát triển nhất Châu Nghiễm, vì thế sẽ tổ chức một tổ chuyên trách chuyên nghiệp, đánh tốt trụ cột cho việc nghênh đón biến hóa sắp tới trong khu.

Tần Mục ho khan một tiếng, quay đầu hỏi Trương Thúy còn lời gì cần nói, đây là buổi họp lập uy của Tần Mục, hiệu quả không lớn, Trương Thúy cũng hết cách, tỏ vẻ mình không có gì chuẩn bị. Tần Mục gật đầu, nói:

- Tốt lắm, buổi họp hôm nay chấm dứt ở đây, tiếp theo sau những đồng chí có tên lưu lại.

Kế tiếp Tần Mục đọc tên của Tần Nguyệt Sơn cùng năm sáu người trẻ tuổi, sau đó tuyên bố tan họp. Vào buổi chiều, Tần Nguyệt Sơn đảm nhiệm chức khoa trưởng “tổ chuyên hạng hạng mục khai phát khu Phổ Thượng”, chức năng của tổ rất nhiều, cơ hồ đều liên quan đến mọi mặt của khu Phổ Thượng, ngoại trừ hệ thống công an, ngoài ra đều có liên quan đến.

Tin tức này truyền ra, các nhân viên hành chính khu Phổ Thượng đều tức giận lẫn ghen tỵ, có người mỉa mai không ngừng, thậm chí còn xưng hô tổ chuyên hạng là “ngự lâm quân”.

Đương nhiên đây chỉ là lời nghị luận sau lưng, đối mặt Tần Mục không ai dám nói nửa chữ.

Về phần Vương khoa trưởng về nhà tu dưỡng, sau khi nghe được tin tức này chỉ cười lạnh nói:

- Muốn đem khu Phổ Thượng gây sức ép lên trời đi, khẩu vị thật lớn, đừng đến lúc đó nuốt không vào còn bị nghẹn chết.

Hành động này của Tần Mục thật bình thường. Đối với bốn khu khai phát, khu nào cũng có một tổ chuyên đặc biệt phụ trách khai phát, nhưng vấn đề ngay ở chỗ, khu Phổ Thượng thật sự là viên đạn pháo thôi.

Chuyện thành lập tổ chuyên hạng không bao lâu đã rơi vào tai ban thường ủy thành phố. Đối với việc này cơ hồ mỗi người đều trầm mặc. Khu Phổ Thượng xảy ra chuyện gì, người bên dưới biết rõ, nhóm ủy viên thường ủy đều hiểu được, đều chờ đợi bí thư Phương Chấn Bang lên tiếng. Chuyện nhiệt náo như vậy mọi người đều biết, trong lòng Phương Chấn Bang phi thường buồn rầu, giờ phút này nhìn thấy Tần Mục bày ra bộ dáng muốn làm lớn, Phương Chấn Bang phát biểu trong buổi họp:

- Người trẻ tuổi, có hỏa lực thật đáng giá tán dương, mọi người có thể duy trì một chút thôi.

Bí thư thành ủy biểu lộ thái độ, chủ tịch thành phố Quốc Thụy Tường cũng tỏ vẻ đồng ý quyết định của bí thư. Khu Phổ Thượng đã biến thành vấn đề khó khăn không nhỏ, hắn là chủ tịch thành phố nắm chính trị, kẹt ở giữa nếu nói không khó chịu là giả dối. Mấy đời bí thư khu trưởng đều không nhấc lên được chút bọt sóng, Quốc Thụy Tường cũng thật khó chịu, nếu bí thư ủng hộ, Tần Mục lại bày bộ dạng nghé con không sợ cọp, vậy thì gây sức ép đi.

Bên trong thành ủy biểu lộ thái độ, trực tiếp đem chuyện của Lan Hướng Trung cởi ra khỏi khu Phổ Thượng, khi Tần Mục đi tới lại dứt khoát giải quyết. Bản thân Tần Mục cũng không nghĩ tới, mình chỉ làm ra bước cờ rỗi rảnh để chuẩn bị cho bước phát triển tiếp theo, thế nhưng có thể đưa tới thái độ của thành ủy, đây là nỗi vui mừng ngoài ý muốn. Nếu bọn họ không có ý kiến gì, bước tiếp theo Tần Mục chuẩn bị tiếp xúc với Hình Bảo Bình. Về phần bí thư cùng chủ tịch thành phố, trước khi hắn làm ra được thành tích, vẫn nên không gặp thì tốt hơn, nếu hiện tại đi qua vỗ ngực, một khi thành tích không được để ý, còn không phải để người khác cười trộm sau lưng?

Động tác của Tần Mục cùng thái độ của thành ủy cũng khiến ba khu khác chú ý, nhất là khu Hoàng Dương, hôm sau khi thành ủy phát ra tin tức, tòa lầu của khu Phổ Thượng bị cắt điện. Trương Thúy gọi điện hỏi cục điện lực, lại nghe nói khu Hoàng Dương cần kiểm tra một ít đường dẫn, về phần cần kiểm tra bao lâu, phải xem đường dẫn biến chất như thế nào, nếu biến chất nghiêm trọng thì có thể phải đổi toàn bộ đường dây.

Tần Mục cười lạnh nói:

- Thấy không, cảm giác bị người bóp cổ rất khó chịu ah.

Trương Thúy gật đầu, do dự nói:

- Nhưng tài khoản của chúng ta chỉ có ba mươi vạn, lấy ra tiền đặt cọc nhưng xây dựng vẫn rất khó tính tiền, đến lúc đó nhất định sẽ ảnh hưởng thanh danh chúng ta.

Tần Mục hừ lạnh nói:

- Chỉ sợ có người biết tài vụ của chúng ta như trứng chọi đá, đang đợi chê cười chúng ta đâu. Không sao, bọn hắn đuổi người, chúng ta liền đi, ở lại nơi này luôn cảm thấy thật nghẹt thở.

Trương Thúy hít sâu một hơi, nói:

- Tần bí thư, chúng ta…có thể đi đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.